Chương 65. Cầu Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày tiếp theo, mọi người lần lượt khám phá khắp mọi ngóc ngách trên đảo. Từ đỉnh Seongsan Ilchulbong, thác nước Cheonjiyeon, đường mòn đi bộ Olle đến thành đá Harubang, khe nứt núi lửa Jusangjeolli và cả hang động Manjanggul huyền bí.

Khi chỉ còn lại một ngày duy nhất, sáu người quyết định đến tham quan bãi biển Iho Tewoo. Ở đây có rất nhiều hoạt động thú vị. Nào là bơi lội, lặn biển, câu cá, chèo thuyền... Ngoài ra còn có nền ẩm thực nổi tiếng độc đáo, phong phú và đa dạng. Vừa ngắm cảnh đẹp vừa thưởng thức đặc sản. Trải nghiệm này quả là không dễ quên tí nào.

Ráng chiều dần dâng lên nơi đường chân trời. Đèn điện từ các hàng quán chạy dọc bờ biển đồng loạt được bật sáng. 

Nhìn số lượng du khách mỗi lúc một nhiều, Becky theo bản năng nép sát vào Freen. Freen phối hợp lồng tay vào tay nàng, để mười ngón tương khấu. Hai chiếc bóng trên mặt đất tức thì quấn lấy nhau. Mùi nước hoa từ đối phương thi thoảng len vào cánh mũi.

Becky bị thu hút bởi một cửa hàng bày bán đồ thủ công. Nàng lập tức dừng lại, ngoảnh đầu nhìn vào, lâng la xem xét một vài món. Nàng để ý thấy một chiếc bút được khắc bằng gỗ thông đơn giản. Kiểu dáng không quá cầu kỳ nhưng lại toát lên nét tinh tế, sang trọng.

Becky trong lòng bật ra bốn chữ: rất hợp với Freen.

Không nhắc thì thôi, vừa nhắc đến Becky lại phát hiện ra chỗ không ổn.

Freen đâu rồi?

Mọi người đâu cả rồi?

Becky nâng mắt nhìn, quả nhiên bên cạnh toàn là những gương mặt xa lạ. Tim Becky giật thót, cảm giác mất phương hướng xâm lấn tâm trí nàng. Trong vòng vài giây, phản xạ toàn thân Becky như bị đông cứng. Ấm nóng nơi lòng bàn tay cũng trở nên lạnh lẽo tự bao giờ.

Becky không dám lớn tiếng gọi, chỉ hớt hải chạy tìm Freen khắp nơi. Vất vả chen được qua khỏi đám đông, Becky bỗng nghe thấy âm thanh quen thuộc.

Là Irin hào hứng kêu tên nàng: "Beck, bên này."

Cước bộ Becky chậm lại bởi vì nàng đã bắt đầu thấm mệt. Irin vẫn kiên nhẫn chờ nàng, không thúc giục cũng không oán trách.

Khi khoảng cách chỉ còn chưa đến một bước chân, Irin mới vội vàng dúi vào tay nàng một đóa hoa Tulip. Becky còn chưa kịp nhìn xem hoa đó có màu gì thì đã bị đẩy về trước ba bước.

Noey đón nàng, lại đưa cho nàng một đóa Tulip. Sau đó Mon và Khun Sam cũng gia nhập. Rồi còn có cả những người mà Becky không hề quen biết lần lượt tặng hoa cho nàng.

Becky ngây ngốc đi hết một đoạn đường dài, hoa trên tay đã nhiều đến đếm không xuể. Ngay khi hàng người nối tiếp nhau kết thúc, Becky liếc thấy một thân ảnh cao gầy.

Freen mặc áo sơ mi màu trắng, bóng lưng thẳng tắp quay về phía Becky. Gió thổi khiến thân thể cô có chút dao động, tóc dài xõa tung bồng bềnh. Lúc Freen chậm rãi xoay người, ánh sáng trong mắt Becky chợt lóe lên.

Vòng đèn kết hoa xung quanh Freen và con đường dưới chân Becky bật sáng. Becky lúc này mới nhìn thấy rõ, Freen ôm một bó hoa Tulip to sụ, ngẩng đầu mỉm cười rạng rỡ với nàng. Toàn bộ hiện trường đều được dàn dựng rất công phu. Cả một vùng rộng lớn tràn ngập sắc hoa Tulip. Ánh đèn vàng nhạt hắt lên người Freen, lãng mạn lại ấm áp.

Freen chậm rãi đưa tay phải về phía nàng, thanh âm nhu tình truyền đến cùng với tiếng gió: "Beck."

Nói thật thì tâm trạng cả người Becky bây giờ đang bành trướng dữ dội. Nàng có chút không biết phải phản ứng thế nào. Đối diện với cổ kinh hỷ quá lớn khiến nội tâm nàng không tự chủ được mà run rẩy.

Bên cạnh Becky đột nhiên xuất hiện một người. Người đó lịch thiệp đỡ lấy những cành hoa nghiêng ngả, nhỏ nhẹ nói: "Becky tiểu thư, để tôi giúp cô cầm chúng. Chủ tịch...đợi cô ở bên đó rất lâu rồi ạ."

"P'... P'Saint." Becky bất ngờ đến ấp a ấp úng.

Hàng loạt câu hỏi trong đầu nàng tự động nhảy ra câu trả lời. 

Nàng đang tự hỏi Freen lấy đâu ra thời gian chuẩn bị những thứ này. Thì ra là đã sớm sắp xếp người bay sang hỗ trợ. Freen ở bên cạnh nàng gần như mọi lúc. Để an bày được đến mức này thì chị ấy chắc cũng đã phải tốn không ít tâm tư.

Freen giữ im tư thế bất động, vẻ mặt ẩn nhẫn, tập trung. Trong suy nghĩ của Freen, mỗi cô gái đều sẽ hy vọng nhận được một màn cầu hôn long trọng. Becky là người sống rất tình cảm nên chắc cũng sẽ không ngoại lệ. Từ thời điểm xác định quan hệ yêu đương với nhau, Freen đã thử tưởng tượng xem nếu mình cầu hôn thì sẽ như thế nào.

Mặc dù tất cả đều được lên kế hoạch cẩn thận. Nhưng khi Becky thật sự từng bước từng bước đến gần, Freen mới phát hiện ra mình vẫn khẩn trương muốn chết.

Bó hoa Tulip mà cả hai đồng dạng yêu thích được Freen trịnh trọng trao cho Becky. Sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của nàng, Freen lấy từ trong túi ra một hộp nhẫn lấp lánh.

Mọi thứ xung quanh trở nên tĩnh lặng. Không có bất cứ âm thanh nào ngoài tiếng tim đập thình thịch và giọng nói dịu dàng của Freen.

"Năm chị hai mươi mốt tuổi may mắn gặp được em. Mạnh dạn từ chối lời tỏ tình của em là điều khiến chị cảm thấy tiếc nuối nhất."

"Năm chị hai mươi hai tuổi hạnh phúc ở bên cạnh em. Quyết định dũng cảm đối diện với tình cảm của bản thân lúc đó là điều khiến chị cảm thấy hạnh phúc nhất."

"Năm chị hai mươi ba tuổi thì rầm rộ vụ việc liên hôn với Heng. Lựa chọn giấu diếm em, không thành thật với em là điều khiến chị cảm thấy hối hận nhất."

"Năm chị hai mươi bốn tuổi phải rời xa em. Năng lực yếu đuối, không thể bảo vệ tốt được cho em là điều khiến chị cảm thấy thống khổ nhất."

"Năm chị hai mươi sáu tuổi danh chính ngôn thuận kết hôn với em. Nhưng để em phải trở thành vợ của một kẻ tàn tật là điều khiến chị cảm thấy day dứt nhất."

"Năm chị hai mươi tám tuổi mặt dày theo đuổi lại em. Yêu em hơn tất cả những gì mình có như bây giờ là điều khiến chị cảm thấy tự hào nhất."

Freen hơi dừng lại, nhoẻn miệng cười với Becky nhưng hốc mắt đỏ bừng. Cô nghiêng đầu đi, sâu kín hít một hơi, điều chỉnh tâm tình xúc động rồi mới tiếp tục.

"Chị ở quá khứ từng làm rất nhiều, rất nhiều việc khiến em không vui. Nhưng chị đã và đang cố gắng để sửa đổi hàng ngày. Chị biết em là một cô gái rất kiên cường, rất mạnh mẽ. Nếu em đã quyết thì dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không thay đổi được. Vậy nên chấp nhận tha thứ cho chị chính là câu trả lời rõ ràng nhất cho việc em chưa bao giờ thật sự muốn rời bỏ chị. Em nhất định phải tin vào điều này."

Nhịp tim của Becky trở nên dồn dập, lệ nóng đảo quanh tròng. Nàng xúc động nhìn sâu vào trong mắt Freen, mím môi chờ đợi.

"Tính tình của chị có đôi lúc sẽ không tốt, nhưng chị nguyện ý dành những điểm tốt nhất cho em. Thời gian rảnh rỗi của chị không nhiều, nhưng mỗi thời mỗi khắc chị đều mong có thể xuất hiện trong tầm mắt em. Trái tim của chị cũng không lớn, nhưng chị đảm bảo nó sẽ là lãnh địa chỉ thuộc riêng em sở hữu. Chị không biết cách nói những lời ngọt ngào, nhưng mỗi ngày chị đều có thể cùng em nói..."

Freen run rẩy nắm lấy tay nàng, hồi hộp đưa nhẫn đến: "Chị yêu em. Becky, em có bằng lòng trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của Freen Sarocha không?"

Nước mắt Becky vẫn luôn kìm nén trượt khỏi hốc mắt, lăn dài trên má. Freen đau lòng giúp nàng cẩn thận lau đi, cũng không quản việc nàng còn chưa đồng ý, chỉ lo ôn nhu dỗ nàng: "Đừng khóc."

Becky hít hít mũi, im lặng giơ bàn tay trái lên, hất cằm ra hiệu cho cô. Freen vẫn còn chưa hiểu gì, tròn mắt ngơ ngác. Becky vừa tức vừa buồn cười, dùng giọng mũi đặc nghẹt nhắc nhở: "Nhẫn của em."

Freen lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, khoé môi lập tức muốn vểnh đến tận mang tai. Mặc dù chứng nhận kết hôn cũng đã lãnh rồi nhưng cô vẫn chưa kịp cho nàng lời cầu hôn nào chính thức. 

Chọn ngày còn không bằng gặp ngày. Vào lúc này, ở nơi này, Freen cho là thời cơ đã chính mùi nhất.

Becky cũng đã gật đầu đồng ý. Việc tiếp theo thì chỉ cần chọn ngày lành tháng tốt mà tổ chức một hôn lễ thật linh đình.

Chiếc nhẫn kim cương được thiết kế đơn giản sáng lấp lánh trên ngón áp út của Becky. Ngay khi Freen vừa rời môi khỏi mu bàn tay nàng, Becky đã nhanh như cắt ôm lấy cổ cô.

Freen có hơi bất ngờ, theo bản năng đỡ lấy vòng eo nàng. Cô lảo đảo lùi lại một bước rồi mới thành công đứng vững. Hoàn hảo bảo vệ Becky an toàn trong lòng mình.

Nửa thân trên của hai người gần như dán sát vào nhau. Lúc Freen cảm nhận được nhiệt độ ấm nóng áp lên môi thì cũng là lúc cô nghe được Becky thâm tình nói: "Em cũng yêu chị."

Cõi lòng Freen mềm nhũn, hạnh phúc xen lẫn mãn nguyện ngập tràn. Cô từ từ khép lại hai mắt, tận hưởng và hoà theo nụ hôn của Becky.

Mấy vị đang hóng hớt náo nhiệt ban đầu bị màn ân ái này dọa cho đứng hình. Sau đó mấy giây thì bắt đầu điên cuồng phấn khích la hét.

Gió lạnh từ biển thổi vào, mang theo cả chút tư vị mằn mặn. Nhưng đối với hai con người đang chìm đắm trong tình yêu vô bờ bến kia, thời khắc này đâu còn đọng lại gì ngoài sự ấm áp và ngọt ngào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net