chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


__Tâm tư của Shinsou Hitoshi

Nhiều năm về trước khi tôi còn là một tên lúc nào cũng tỏ ra lãnh cảm tự phụ, nhưng sâu trong tim là niềm tiêu cực về mọi thứ xung quanh. Khi ấy em xuất hiện, đôi mắt màu lục bảo ấy nghiêm túc nhìn thẳng vào tôi với niềm quyết tâm mãnh liệt. Giây phút đó tôi nhận ra em tựa đã thấu hiểu tất cả nỗi niềm của tôi.

Từ là bạn không biết từ bao giờ trong mắt tôi chỉ có em, nhưng tôi biết rõ em chưa từng cho tôi 1 vị trí cao hơn mức bạn. Em kết hôn tôi cũng đến, tôi đã thử trải qua vài cuộc tình chóng vánh nhưng bóng dáng em đã quá lớn.

Rồi người đàn ông em yêu phản bội em, gã ngoại tình rồi làm em đau khổ. Tôi xót xa lắm nhưng vẫn sợ phải nói yêu em sợ lại vô tình làm em đau 1 lần nữa, chỉ cần ở cạnh em bảo vệ em là hạnh phúc của tôi... Izuku à.

Lúc nhìn em bị tên khốn đó phản bội, mỗi ngày tôi đều ân hận vì lúc đó đã không giữ em lại, tôi không đi tìm... Vì tôi sợ tìm không thấy em.

Đến khi gặp lại em tôi như vỡ òa hạnh phúc, ơn trời vì em vẫn bình an... Tôi sẽ tiếp tục bảo vệ em.

_______

Nhìn thấy Todoroki ngã trên đất, trên mặt vừa ăn vài cú đấm vẫn còn chút máu rươm rướm trên môi, vài giọt tí tách rơi từ mũi, Shinsou muốn lao đến tẩn cho hắn 1 trận nữa nhưng nghe thấy tiếng thút thít của Izuku phía sau lưng. Shinsou nghiến răng chạy đến cạnh Izuku, anh lấy áo khoác của mình phũ lên người Izuku, chỉnh sửa lại quần áo cho kín đáo hơn rồi bế cậu rời khỏi đó.

Shouto nhìn theo bóng lưng hai người rời đi không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt lạnh băng vào khoảng không vô định, môi chợt nhếch lên nụ cười đầy ý tứ.

_______

Mang Izuku chạy trên đường, một đoạn đường dài giữa đêm khuya thanh vắng, gió lạnh thổi hiu hiu khiến Izuku run bần bật, phía sau lại đau rát dữ dội làm cậu mím môi nhíu mày.

Về đến nhà, Shinsou đem cậu vào phòng của mình bật điều hòa điều chỉnh nhiệt độ lên cao đắp thêm cho cậu 1 lớp chăn để giữ ấm.

Anh quên mất rằng người vừa rét vừa mệt là chính mình, anh tất bậc chuẩn bị nước ấm vệ sinh thân thể cho Izuku. Đoạn vệ sinh phần huyệt, anh cắn răng nhắm mắt đưa ngón tay vào bên trong để lấy thứ trắng đục của tên hai màu kia ra.

Izuku lúc này đã bất tỉnh bị cơn đau rát đột ngột ùa đến khiến cậu hoảng sợ mà đẩy Shinsou ra trong vô thức.

"Hức... Hức..."

Cậu sắp khóc rồi, Shinsou bị đẩy ra đầu va chạm vào tường cũng rươm rướm máu, nhưng anh vội đến bên dỗ dành Izuku. "Đừng khóc là tớ đây... Để tớ giúp cậu vệ sinh... Tớ không có ý xấu, Midoriya đừng sợ..."

Cuối cùng cậu cũng nới lỏng phòng bị để anh tẩy rửa sạch sẽ nhưng Izuku vẫn chưa thôi nức nở được Shinsou thay 1 bộ đồ khác rồi đưa vào phòng nghỉ ngơi, anh vẫn vuốt lưng an ủi cậu không thôi.

Lúc này cánh cửa phòng mở ra, Eri hối hả chạy đến gương mặt ướt mồ hôi miệng còn thở dóc, phía sau là một người lạ lẫm không nên xuất hiện ở đây, chính là Bakugou.

"Deku!"

Bakugou chạy như bay đến hất Shinsou qua 1 bên, hắn ôm lấy Izuku vào lòng mà run rẩy. Đồng tử mở to hoảng loạn, Izuku như tìm thấy phao cứu sinh mà ôm chặt lấy Katsuki khóc nức nở.

Hắn biết hết mọi chuyện cậu trải qua rồi, lúc nãy hắn cùng Melissa đến nhà Izuku chơi thì thấy Eri đang chơi với Tou và Izumi, đợi đến tối muộn vẫn chưa thấy cậu về thì Eri nhận được cuộc gọi từ Shinsou nhờ vả em chăm mấy đứa trẻ nhưng Eri lo lắng liên tục hỏi lí do làm Shinsou buộc miệng phải kể ra sự thật.

Lúc này Bakugou vuốt lưng Izuku an ủi cậu không ngừng. Thi thoảng còn hôn nhẹ lên tóc cậu như 1 sự trấn an.

Shinsou nhìn cảnh tượng này thì lòng có chút mất mát. Lúc này phía sau Eri lại thêm 1 người nữa là Melissa, cô cũng lo lắng đến thăm Izuku mà dỗ hai đứa trẻ ngủ rồi nhờ bà chủ nhà trông hộ.

Shinsou đảo mắt thấy Melissa đến liền nhìn qua cảnh tượng lúc này... Chết rồi, Bakugou là chồng cô ấy mà cậu ta lại...

"Chuyện này..." Shinsou đang lựa lời chuẩn bị giải thích với Melissa thì cô ấy cất tiếng hỏi "cậu ấy có sao không Katsuki?!" Với nét mặt đầy lo lắng.

Shinsou chợt sượng trân với tình huống lúc này, không phải phản ứng của Melissa nên là ghen tuông sao? Melissa nhìn ra thắc mắc của Shinsou cô thở dài rồi giải thích với cậu ta.

Xem như giữa bọn họ đã bước lên chung 1 con thuyền____

Izuku sốc tâm lý nặng, cậu được đưa trở về nhà với nét mặt đầy ưu sầu khiến Izumi và Tou lo lắng, nên Eri tạm thời ở lại chăm sóc hai đứa và bảo vệ Izuku.

Lúc này ở công ty Shouto có 1 vấn đề nan giải cần được xử lý.

Dabi đã phát tán tấm ảnh em dâu mình ôm người đàn ông khác dưới tầng đỗ xe thuộc công ty của chồng.

Tấm ảnh đã bị phát tán với tốc độ chóng mặt, trở thành tiêu điểm của nhiều cánh nhà báo mạng

Dù sao thì chuyện của giới thượng lưu vẫn luôn là đề tài không thôi hot của dân hóng hớt mà.

Bức ảnh lan truyền với tốc độ đó lan sang tận Mĩ, Bakugou chuẩn bị đón trận sóng gió lớn khi nghe tin mẹ hắn sẽ về nước 1 chuyến để giải quyết chuyện này.

Đọc mấy dòng cmt của hội ăn dưa trên Twitter xem xã hội phê phán về gái có chồng trai có vợ ôm ấp nhau thân mật là ý gì. Dabi không nhịn được cười thành tiếng.

"Ah~ lần này thằng lỏi con đó giải quyết mớ hỗn độn do vợ yêu nó gây ra chắc cũng thấm mệt đó chứ hahaha..."

Dabi cười ngả ngớn trên ghế sofa, cười rằng người ta đều biết cái sừng trên đầu Shouto đã cao đến mức nào.

Dabi bắt đầu dùng thế lực của mình cho người đẩy dư luận lên cao liên tục công khai ra mấy chuyện xưa kia Shouto đã làm với vợ cũ, cười nhạo nó như việc Satoh ngoại tình là quả báo đáng đời của Shouto. Thiên hạ còn bàn đến chuyện tin đồn trước đây Satoh từng qua lại với Monoma khiến dư luận càng nóng hơn bao giờ hết, Dabi lúc này rất rất hả hê.

Nhưng Shouto thì ngược lại, vì có quá nhiều áp lực từ dư luận, lại đâu ra 1 tài khoản nặc danh công khai ảnh thân mật của Monoma và Satoh trước đây lên mạng, hiện tại anh bị áp lực từ mọi phía nhưng đau khổ hơn hết là anh quá thất vọng về người vợ này.

Shouto như hóa điên, anh liên tục đập vỡ bình hoa cổ, tách trà đắt tiền hay bất cứ thứ gì xuất hiện trước mắt anh trong căn biệt thự xa hoa cũng là "tổ ấm" của hai người.

Shouto ném bức ảnh cưới được lòng khung kính viền gỗ đắt tiền của cả 2 xuống đất, bất cứ món đồ nào liên quan đến kỷ niệm của cả hai anh đều đập vỡ đi, hai tay đã bị xước đến chảy máu, trong nhà hỗn độn đến mức nếu đi lại k cẩn thận sẽ bị kính cắt chết.

"Anh phải tin em... Em không có!!"

Satoh khóc nức nở ôm lấy cơ thể to lớn của Shouto, hắn đu giày da, quần âu và sơ mi trắng trông lịch sự nhã nhặn song đôi mắt lại tầng tầng sát khí nhìn Satoh, cánh tay đầy máu gân guốc hất mạnh Satoh ra, cô ta mất thăng bằng ngã xuống đất, bị kính cắt vào người chảy máu.

Shouto ngồi xổm xuống tay mạnh bạo nắm lấy cằm ả ta nở nụ cười nhưng biểu cảm tối đen.

"Chính mắt tôi thấy em chủ động ôm hắn, chính tai tôi nghe em buông lời yêu hắn! Tôi thất vọng quá Satoh à! Lẽ ra tôi không nên tin các người, lũ dối trá khốn nạn, dâm phụ!" Shouto hất mặt ả ra rồi đứng dậy rời đi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net