Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Viễn Chủy đi theo Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển về Giác Cung, vừa ngồi vào bàn, Cung Thượng Giác liền nói: “Viễn Chủy, ngày tuyển chọn tân nương, đệ đến quảng trường Cung Môn ở cùng Chấp Nhẫn.”

Cung Viễn Chủy chau mày: “Tại sao? Ca, đệ không thể để huynh một mình đối phó với Hàn Y Khách.”

Thượng Quan Thiển cũng chau mày nhìn Cung Thượng Giác.

Cung Thượng Giác thở dài nói: “Theo phân tích của chúng ta, Tư Đồ Hồng chắc chắn sẽ trà trộn vào trong nhóm tân nương, chỉ có một mình Cung Tử Vũ ta không yên tâm.”

Cung Viễn Chủy nghe vậy liền bực mình nói: “Đến lúc đó sắp xếp mấy đội thị vệ Hồng Ngọc, Hoàng Ngọc, đợi đệ phối xong độc dược, sức mạnh của sơn thôi cũng không thể coi thường được, bên chỗ hắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Nhưng ca chỉ có một mình, đệ không thể bỏ huynh lại.”

“Nếu đệ không đi, Cung Tử Vũ không phải cũng chỉ có một mình sao? Yên tâm, Hàn Y Khách không giết được ta, giữa ta và hắn còn có mạng của mẫu thân và đệ đệ ta, ta nhất định sẽ giết chết hắn.”

“Ca…”

“Cứ quyết định vậy đi, không cần nói thêm nữa.”

Cung Viễn Chủy tức chết được, nhưng lại không thể làm trái lời Cung Thượng Giác, thế là tức giận đứng dậy rời khỏi Giác Cung

Thượng Quan Thiển nhìn bóng lưng Cung Viễn Chủy rời đi, lại nhìn sang Cung Thượng Giác: “Giác công tử, mạo hiểm quá rồi.”

Cung Thượng Giác nhìn Thượng Quan Thiển nói: “Tin ta.”

Thượng Quan Thiển biết không thể thay đổi suy nghĩ của Cung Thượng Giác, nói nhiều cũng vô ích nên cũng không nhắc chuyện này nữa

Trong y quán, Thượng Quan Thiển vừa bước vào đã nhìn thấy Cung Viễn Chủy ngồi trước bàn điều chế độc dược, mặt mày cau có, xem ra vẫn chưa hết giận: “Chủy công tử vẫn còn tức giận?”

Cung Viễn Chủy nhìn nàng một cái rồi nói: “Ta sẽ không giận ca ca ta, giờ ta chỉ muốn mau chóng phối ra được loại độc này, đến lúc đó bảo Kim Phục dẫn theo người canh chừng Giác Cung, không được để ca ca ta một mình.”

Thượng Quan Thiển mỉm cười nói: “Yên tâm đi, Giác công tử nhất định không xảy ra chuyện gì đâu. Để ta giúp Chủy công tử vậy.”

Hai người ở trong y quá rất lâu, khả năng điều chế thuốc độc của Cung Viễn Chủy rất cao siêu, Thượng Quan Thiển cũng rất có năng lực, nhờ sự phối hợp của hai người mà cuối cùng cũng điều chế được một loại độc phù hợp.

Hai người tới tìm Cung Tử Thương và Hoa công tử, bốn người thêm độc vào trong thuốc nổ để thử nghiệm, uy lực của sơn thôi không bị ảnh hưởng, hiệu quả của độc cũng được phát huy tối đa.

Cung Tử Thương cảm thán không dứt: “Khả năng điều chế độc của Viễn Chủy đệ đệ ngày càng lợi hại.”

Hoa công tử cũng vô cùng kinh ngạc: “Có cái này phần thắng của chúng ta cũng thêm vài phần rồi.”

Cung Viễn Chủy: "Hai người trở về làm nhanh đi. Đến lúc đó phải cho Vô Phong biết sự lợi hại của độc dược mà ta tạo ra."

“Được, giờ ta về làm ngay đây, đến lúc đó sẽ chia cho các cung.” Hoa công tử nói xong liền dẫn Cung Tử Thương rời khỏi đó.

Buổi tối, Thượng Quan Thiển bỏ dược liệu trên bàn vào chén trà đang nóng, đó là dược liệu lúc ở y quán nàng tranh thủ lúc Cung Viễn Chủy không để ý mà lấy được, là thuốc an thai.

Thượng Quan Thiển vẫn chưa nói cho Cung Thượng Giác biết tin này, mấy ngày nay nàng nhìn ra được Cung Thượng Giác rất quan tâm đến kế hoạch lần này, gần như là không chịu nghỉ ngơi tử tế. Nàng không muốn làm hắn phân tâm vì chuyện này. Hơn nữa Thượng Quan Thiển cũng có việc phải làm, nếu để Cung Thượng Giác biết được chắc chắn sẽ không để nàng tham gia vào kế hoạch lần này, nhưng Thượng Quan Thiển nhất định phải có mặt, nàng nhất định phải giết được Điểm Trúc. Thượng Quan Thiển uống hết thuốc trong chén, nàng đưa tay lên xoa bụng, con à, mẫu thân sẽ cố gắng, con cũng phải cố gắng một chút.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net