Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thượng Quan Thiển nhìn Điểm Trúc, tại sao bà ta lại bình tĩnh như vậy chứ?

Trong lòng Thượng Quan Thiển có một dự cảm không lành.

Điểm Trúc lạnh lùng lên tiếng: “Hàn Nha Nhất, Hàn Nha Nhị, bắt sống Thượng Quan Thiển!”

“Rõ!” nói xong liền bay xuống dưới viện

Thượng Quan Thiển chau mày, nỗi bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt

Chiêu thức của Hàn Nha Nhất và Hàn Nha Nhị vô cùng lợi hại, mới ra mấy chiêu, mà phía bọn họ nhiều người vậy cũng đối phó rất khó khăn. Thượng Quan Thiển càng chắc chắn suy nghĩ trong lòng mình: “Bọn họ là Quái!”

Lời vừa nói ra tất cả người trong viện đều vô cùng kinh ngạc, từ trước tới nay Quái của Vô Phong chưa từng xuất hiện, nhiều người còn cho rằng có lẽ Quái không hề tồn tại, nhưng không ngờ hôm nay hai Quái đều đến.

Hàn Nha Thất và những người khác cũng không dám tin, không ngờ Hàn Nha Nhất và Hàn Nha Nhị là Quái, những năm nay hai người bọn chúng đều chưa từng dẫn dắt sát thủ, vẫn luôn ở bên cạnh Điểm Trúc, là cánh tay trái cánh tay phải của Điểm Trúc. Nhưng vì chúng đều là Hàn Nha nên chưa từng có ai nghi ngờ thân phận của chúng.

Thượng Quan Thiển lại càng kinh ngạc hơn, chẳng trách Điểm Trúc lại bình tĩnh đến vậy, nàng tưởng Điểm Trúc không dẫn người theo là vì coi thường đám người Cung Thượng Giác, nghĩ rằng chiến thắng đã nằm trong tay. Nhưng nàng đã quên mất rằng Điểm Trúc là người thận trọng như thế nào, bà ta làm sao có thể để mình rơi vào thế yếu, không ngờ át chủ bài của bà ta là Quái.

Vì lời của Điểm Trúc, Hàn Nha Nhất và Hàn Nha Nhị đặt hết chú ý vào Thượng Quan Thiển, Thượng Quan Thiển chống trả vô cùng mất sức, may mà mọi người đều có ý thức bảo vệ cho Thượng Quan Thiển, nàng mới không bị thương. Nhưng Hàn Nha Nhất và Hàn Nha Nhị đối phó với bọn họ thì vô cùng nhẹ nhàng.

Hàn Nha Nhị thì bị đám người Cung Tử Vũ kềm chân, Hàn Nha Nhất vẫn đang áp sát, Cung Hoán Vũ giơ kiếm lên đỡ nhưng phát hiện căn bản đấu không lại Hàn Nha Nhất, Hàn Nha Nhất một chân đá vào ngực hắn, Cung Hoán Vũ liền ngã xuống đất.

Hàn Nha Nhất nhìn sang Thượng Quan Thiển, giơ thanh kiếm trong tay hướng về phía Thượng Quan Thiển, sắc mặt nàng cứng đờ, còn chưa đợi nàng phản ứng, Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy đã chắn trước mặt nàng bắt đầu giao đấu với Hàn Nha Nhất.

Trong lòng Thượng Quan Thiển cảm thấy rất sốt ruột, cứ tiếp tục như vậy không phải cách, nàng nhìn một lượt phát hiện một ống sơn thôi rơi trên đất, tiện đà nàng lăn đến lấy được sơn thôi

“Giác công tử! Chủy công tử!” Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy nghe thấy giọng nói của Thượng Quan Thiển liền ăn ý tránh sang một bên, một viên đạn bay tới chỗ của Hàn Nha Nhất, Hàn Nha Nhất nhanh chóng né tránh, hắn lập tức nhận ra đạn dược có vấn đề bèn tạm thời ngưng thở.

Độc tính của độc dược này cực mạnh, nhưng Hàn Nha Nhất lại chẳng bị ảnh hưởng gì, trong lòng Thượng Quan Thiển nhất thời giật mình, thực lực của Quái đã đạt tới mức độ này rồi sao?

Hàn Nha Nhất khẽ nhếch miệng cười: “Ngươi tưởng chỉ dựa vào thứ này đã có thể đối phó được với bọn ta sao?” nói xong lập tức xông lên tấn công Thượng Quan Thiển, Thượng Quan Thiển vội vàng đưa kiếm lên đỡ, Cung Thượng Giác cũng nhanh chóng nhấc kiếm lên lao vào giao đấu.

Ở một bên khác, Hàn Nha Nhị sau khi đả thương Vân Vi Sam và Cung Tử Vũ liền chú ý đến Thượng Quan Thiển, y cũng hướng mũi kiếm về phía Thượng Quan Thiển, Cung Thượng Giác kịp thời phản ứng kéo Thượng Quan Thiển ra phía sau, Hàn Nha Nhất và Hàn Nha Nhị cùng giơ kiếm lên chém về phía Cung Thượng Giác, Cung Thượng Giác liền đưa kiếm lên đỡ nhưng cũng bị nội lực quá mạnh đẩy về phía sau vài bước, Thượng Quan Thiển ở phía sau đỡ Cung Thượng Giác: “Giác công tử!”

Cung Thượng Giác lắc đầu: “Ta không sao”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net