Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Tử Thương mắt rưng rưng nhìn Thượng Quan Thiển, nhưng nhất thời lại không biết nên nói cái gì. Cung Thượng Giác cũng biết, có một số việc không thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều, cô cần thời gian.

Cung Thượng Giác nhìn Thượng Quan Thiển nói: "Sự việc đã giải quyết xong, đã đến lúc về Giác Cung rồi nhỉ?"

Thượng Quan Thiển mỉm cười nói: "Đi thôi đi thôi."

Nàng lại kéo tay Cung Tử Thương: "Tỷ Thương tỷ tỷ, hôm nay muội về trước đây, hôm khác lại đến chơi với tỷ."

Cung Tử Thương mỉm cười gật đầu.

Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy cũng gật đầu chào, sau đó ba người cùng đi về hướng Giác Cung.

Cung Tử Thương nhìn theo bóng lưng bọn họ, Cung Viễn Chủy vẫn đang cười nhạo Thượng Quan Thiển, Thượng Quan Thiển thì tức giận đến muốn đánh hắn, nhưng Cung Thượng Giác lại sợ nàng bị thương, liền nắm chặt tay nàng. Thượng Quan Thiển quay đầu nhìn hắn, mặt đầy ủy khuất, sau đó liền nghe thấy giọng của Cung Thượng Giác vang lên: "Viễn Chủy." Cung Viễn Chủy tức giận trừng mắt nhìn Thượng Quan Thiển, nhưng Thượng Quan Thiển lại vô cùng đắc ý cười hắn.

Cung Tử Thương nhìn bóng lưng của họ rồi mỉm cười trong vô thức. Họ thật khiến người ta ngưỡng mộ mà.

Cung Tử Thương lại nghĩ đến người nhà của mình, bao năm nay trong mắt người khác, cô vẫn luôn là một cô gái vô tâm, vô tư, hình như chẳng phải lo lắng gì, suốt ngày chỉ biết mắng Cung Tử Vũ, trêu chọc Kim Phồn thôi. Nhưng ít người thấy được sự mệt mỏi của cô khi quản lý Thương Cung, cũng rất ít người có thể biết cô đã buồn như thế nào khi bị cha mình phủ nhận hết mọi nỗ lực. Không phải cô không đánh lại Cung Hồng Thương, nó chẳng qua chỉ là một đứa trẻ, cô muốn dạy dỗ nó quá đơn giản, nhưng phụ thân cô luôn đứng về phía Cung Hồng Thương, còn sau lưng cô lại chẳng có ai. Nghĩ như vậy cô lại cảm thấy cho dù dạy dỗ Cung Hồng Thương một trận thì mình cũng được gì chứ?

Có nhiều lúc cô thường ngồi một mình trong Thương cung, chán nản suy nghĩ, thôi thì giao Thương cung cho Cung Hồng Thương vậy, dù sao làm cung chủ cũng mệt, để cô được thoải mái vậy. Nhưng cô lại không cam tâm, tại sao? Tại sao phụ thân cô vẫn không công nhận cô sau tất cả những gì cô đã làm? Chỉ vì cô ấy là nữ tử thôi sao? Nhưng cô cũng quản lý Thương Cung rất tốt mà không phải sao? Tại sao không thể chọn tin tưởng cô chứ?

Nhưng bây giờ, để giúp cô, Thượng Quan Thiển ban đêm đã lẻn vào Thương Cung để dạy cho Cung Hồng Thương một bài học. Cung Thượng Giác thì ở trước mặt mọi người ủng hộ cô. Lúc đó cô mới phát hiện hóa ra phía sau mình cũng có người. Trước đây cô không hiểu Cung Thượng Giác, còn cho rằng hắn là một kẻ máu lạnh vô tình.

Cung Tử Thương nghĩ đến phụ thân mình, Cung Thượng Giác nói đúng, cô không thể yếu đuối như vậy nữa, nếu phụ thân cô đã không thích cô, vậy cô cũng không cần quan tâm đến ông ấy nữa. Cô phải quản lý thật tốt Thương Cung, nắm chắc nó trong tay. Cô không thể đợi Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển giúp đỡ nữa. Đã đến lúc cô phải thay đổi.

Nghĩ thông suốt rồi, Cung Tử Thương cảm thấy thật nhẹ nhõm. Cô xoay người đi về phía Thương Cung, đã đến lúc cô phải đi giải quyết chuyện của mình rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC