Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Hồng Thương toàn thân run rẩy, vội vàng lắc đầu, đành phải đưa bánh ngọt vào miệng cắn một miếng. Nó sắp chết! Huhu... hử... hửm? Món bánh ngọt này khá ngon. Cung Hồng Thương cắn thêm một miếng nữa, thật sự rất ngon! Cung Hồng Thương bây giờ đã quên mất nỗi sợ bị Thượng Quan Thiên đầu độc luôn rồi.

Thượng Quan Thiển nhìn thấy cảnh này không khỏi bật cười. Giờ nó không sợ nàng sẽ đầu độc nó sao? Thượng Quan Thiển không để ý tới nó nữa, chỉ yên lặng ngồi uống trà.

Cung Hồng Thương ăn hết một cái mới nhớ tới Thượng Quan Thiển đang ở đối diện, nó lén ngước mắt nhìn Thượng Quan Thiển, phát hiện Thượng Quan Thiển cũng không có để ý tới mình, bánh ngọt nó cũng ăn rồi, nhưng giờ nó vẫn chưa chết. Thượng Quan Thiển chắc là không có hạ độc đâu nhỉ? Bây giờ trông cô ta cũng không đáng sợ lắm.

Thượng Quan Thiển tự nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt của Cung Hồng Thương, nàng quay đầu nhìn nó, ánh mắt của Cung Hồng Thương bắt gặp ánh mắt của nàng thì giật mình. Thượng Quan Thiển đặt chén trà trong tay xuống, nhìn đứa trẻ đối diện: "Đệ có còn gây phiền phức cho tỷ tỷ của đệ không?"

Cung Hồng Thương vội vàng lắc đầu, lại sợ Thượng Quan Thiển không tin: "Ta thật sự không có tới gây phiền phức cho tỷ tỷ, cũng không dám, bây giờ tỷ ấy hung dữ lắm, hôm qua ta còn nhìn thấy tỷ ấy mắng phụ thân, khi đó ta liền tránh đi rồi, cũng không cãi nhau với tỷ ấy."

Thượng Quan Thiển nhướng mày, cho nên nàng nên khen ngợi nó à? Thượng Quan Thiển: "Sao đệ lại một mình tới đây?"

Cung Hồng Thương nghe vậy, bực bội dựa lưng vào ghế: "Thượng Giác ca ca đuổi thị nữ của đệ đi rồi, hiện tại đệ chưa có thị nữ mới đây này"

Thượng Quan Thiển cau mày, nó vẫn chưa có thị nữ mới sao? Cung Hồng Thương không để ý tới Thượng Quan Thiển, mấy ngày nay nó buồn chán muốn chết, Cung Tử Thương bây giờ cũng trở nên đáng sợ, nó không dám xuất hiện trước mặt Cung Tử Thương, ngày thường toàn phải né Cung Tử Thương. Nó cũng chưa có thị nữ mới, hôm nay lúc ngủ dậy đã lỡ mất thời gian dùng bữa sáng.

Thượng Quan Thiển thở dài: "Có lẽ mọi người bận quá quên mất việc này. Ta sẽ nói với huynh trưởng của đệ, để ngài ấy sắp xếp thị nữ và tiên sinh cho đệ."

Cung Hồng Thương dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, nỗi sợ hãi cũng biến mất rất nhanh. Nó không còn sợ Thượng Quan Thiển nữa. Sau khi nghe Thượng Quan Thiển nói vậy thì vội vàng nói: "Tìm thị nữ là được rồi, tiên sinh thì không cần phải gấp."

Thượng Quan Thiển nhướng mày: "Đệ học hành tới đâu rồi? Tứ thư ngũ kinh đã học thuộc chưa? Lục nghệ học như thế nào rồi?"

Cung Hồng Thương chợt khựng lại, tại sao cô ta còn quan tâm đến chuyện này? Nó...đã rất lâu không học rồi...

Nhìn bộ dạng của Cung Hồng Thương, Thượng Quan Thiển liền biết Cung Hồng Thương chắc lười biếng đã lâu: "Xem ra chuyện này cũng cần phải nói với huynh trưởng của đệ."

Cung Hồng Thương ngẩng đầu lên nhìn nàng, cũng không dám từ chối, sớm biết vậy nó đã không tới đây rồi.

Thượng Quan Thiển: "Cái gì cũng không học, đệ còn muốn tiếp quản Thương Cung?"

Cung Hồng Thương bĩu môi: "Phụ thân nói Thương Cung vốn là của ta, cung chủ thì nên là nam tử."

Thượng Quan Thiển bật cười: "Phụ thân đệ lừa đệ đó, đệ chẳng biết cái gì, để đệ làm cung chủ Thương Cung thì Thương Cung chẳng còn cái gì nữa."

Cung Hồng Thương lí nhí trong miệng: "Không phải còn có Cung Tử Thương sao?"

"Thì ra đệ cũng biết phải có tỷ ấy à? Muốn làm cung chủ không phải chỉ trưởng thành là được, thứ đệ phải học còn nhiều lắm, đệ nhìn Giác công tử và Chủy công tử đi, họ có ai không giỏi văn giỏi võ, hữu dũng hữu mưu, đệ có cái gì?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net