Chương 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thượng Quan Thiển do dự nói: "Công tử...không tức giận sao?"

Cung Thượng Giác nhìn nàng nói: "Tức giận cái gì? Tức giận nàng vì đổi lấy thuốc giải mà tiết lộ tin tức của Cung Môn? Nàng chẳng qua vì muốn bảo vệ mạng của mình mà thôi, ta có tư cách gì trách nàng?"

Thượng Quan Thiển chau mày: "Xin lỗi, Giác công tử"

Cung Thượng Giác nhìn chằm chằm vào mắt Thượng Quan Thiển: "Thượng Quan Thiển, sau này không được lừa dối ta nữa."

Thượng Quan Thiển khẽ nở một nụ cười: "Sau này ta sẽ không giấu công tử bất cứ chuyện gì nữa."

Cung Thượng Giác kiên định nhìn nàng, trong mắt tràn đầy dịu dàng, giữa họ không còn bất kỳ rào cản nào nữa, Thượng Quan Thiển cuối cùng cũng không còn phải đứng ở phía đối lập với Cung Môn nữa.

Trưa ngày hôm sau, Cung Thượng Giác đến phòng của Thượng Quan Thiển, Thượng Quan Thiển đứng lên hành lễ: "Giác công tử."

Cung Thượng Giác mang theo ý cười nhìn nàng nói: "Giữa ta và nàng không cần phải đa lễ."

Thượng Quan Thiển khẽ mỉm cười đáp lại, Cung Thượng Giác tiếp tục nói: "Ta nghe thi nữ nói mấy ngày nay nàng không ăn uống đàng hoàng, chúng ta cùng nhau dụng thiện đi."

Thượng Quan Thiển mỉm cười dịu dàng đáp: "Được."

Trên bàn ăn, Thượng Quan Thiển phát hiện đồ ăn hôm nay rất khác, trên bàn có thịt gà và cá, Thượng Quan Thiển để lộ vẻ mặt khó hiểu nhìn Cung Thượng Giác. Cung Thượng Giác thản nhiên nói: "Nàng nói không sai, chỉ ăn chay quả thực không tốt cho sức khỏe."

Thượng Quan Thiển vừa cười vừa gắp một miếng thịt cá cho Cung Thượng Giác: "Giác công tử ăn nhiều rồi sẽ thấy thích thôi."

Cung Thượng Giác cũng mỉm cười nhận lấy, một lúc sau hắn mới nói: "Hôm nay Cung Môn có chuyện quan trọng cần bàn, nàng cũng đi cùng ta."

Thượng Quan Thiển nhíu mày: "Giác công tử đã nói thân phận của ta với những người khác của Cung Môn rồi sao?"

"Nói rồi."

"Vậy....ta đi...sẽ không sao chứ?"

Cung Thượng Giác nhẹ nhàng nói: "Không sao, có liên quan tới nàng. Nàng đi cùng ta là được, đừng lo lắng, đã có ta ở đó."

Nghe được lời này, Thượng Quan Thiển mới có thể mỉm cười đáp: "Vâng"

Thượng Quan Thiển đi theo Cung Thượng Giác vào điện, lúc đầu còn tưởng chỉ có đám người Cung Tử Vũ tham gia thảo luận chuyện này, nhưng không ngờ rằng hầu như người của Cung Môn đều ở đó, ngay cả Tuyết Trùng Tử và những người ở hậu sơn cũng có mặt. Ngoài ra còn có một người không ngờ tới cũng đang đứng trong điện - Vân Vi Sam.

Nhìn thấy Vân Vi Sam, Thượng Quan Thiên bỗng nhiên hiểu ra một vài điều, mọi bí ẩn trong đầu đều được giải đáp rồi.

Chẳng trách Vân Vi Sam đột nhiên đến Giác Cung để kể cho nàng nghe chuyện ruồi bán nguyệt, chẳng trách sau khi biết nàng là sát thủ Vô Phong, Cung Thượng Giác không hề động thủ, chẳng trách Cung Thượng Giác dễ dàng đồng ý lời thỉnh cầu của nàng. Hóa ra họ đã sớm biết thân phận thật sự của nàng rồi. Trong lòng Thượng Quan Thiển chẳng nghĩ gì nhiều, dù sao thì tình hình hiện tại của nàng có thể nói là đã rất tốt rồi, nhưng có một điều nàng không thể hiểu được: Vì sao Cung Môn không trực tiếp bắt nàng mà lại lựa chọn để Vân Vi Sam đến thăm dò nàng

Thượng Quan Thiển nhìn bóng lưng nam nhân trước mặt, là vì hắn sao? Là Cung Thượng Giác đã bảo vệ nàng sao? Nhưng mà tại sao chứ? Từ trước tới nay không phải hắn luôn lấy Cung Môn làm trọng, luôn đối đầu với Vô Phong sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net