Chương 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Cung Tử Thương dắt Cung Hồng Thương cùng tới Giác Cung, lúc Thượng Quan Thiển thấy hai người họ thì vô cùng ngạc nhiên, nàng không ngờ lại có ngày hai người họ lại hòa thuận như vậy.

Cung Hồng Thương thấy Thượng Quan Thiển thì cung kính hành lễ

"Thiển tẩu tẩu"

Thượng Quan Thiển mỉm cười đáp: "Ngồi đi, hai người đến thật đúng lúc, hôm nay ta đã làm chè hoa đào, mau nếm thử"

Cung Hồng Thương nghe vậy thì mắt sáng lên, những món Thượng Quan Thiển làm quả thực rất ngon, bất kể là loại bánh gì, đều ngon vô cùng, trái lại Cung Tử Thương thì.... Tỷ ấy chẳng có chút thiên phú gì về làm bánh, Cung Hồng Thương còn nhớ cái ngày nó thấy Cung Tử Thương cầm một đĩa điểm tâm về, nó còn tưởng là do Thượng Quan Thiển làm nên đã chạy tới muốn nếm thử, kết quả là cái mùi vị ấy khiến nó đến nay vẫn không thể quên được.

Quả nhiên vẫn là đồ Thượng Quan Thiển làm ngon hơn, nó chỉ ước mỗi ngày đều có thể ăn đồ mà Thượng Quan Thiển làm. Nhưng nó biết đó là chuyện không thể nào, nó mà dám nói ra câu đó, chắc Cung Thượng Giác sẽ giết nó mất.

Cung Tử Thương cạn lời nhìn Cung Hồng Thương, hôm nay vốn dĩ nàng muốn đến tìm Thượng Quan Thiển nói chuyện, kết quả vừa ra cửa đã gặp Cung Hồng Thương, Cung Hồng Thương nói hôm nay không phải lên lớp, nó nhất quyết muốn cùng nàng tới Giác Cung, nên Cung Tử Thương dẫn nó tới. Nhìn tiểu tử thối này mắt sáng rỡ, không biết cái người kiêu căng phách lối trước đây đâu rồi? Quả nhiên là Thượng Quan Thiển lợi hại, khiến tiểu tử thối này cung kính mình như vậy, cũng không giống trước đây sơ hở là đến tìm nàng cãi nhau nữa, hai người họ bây giờ cũng tính là hòa thuận.

Cung Hồng Thương vui vẻ ngồi ăn chè hoa đào, còn Cung Tử Thương thì mặt mày rầu rĩ

Thượng Quan Thiển: "Tử Thương tỷ tỷ sao vậy? Vẫn là vì chuyện của Kim Phồn sao?"

Cung Tử Thương lắc đầu: "Ta đã nghĩ thông rồi, nếu như Kim Phồn không thích ta thì thôi vậy, từ trước đến nay cũng là ta đơn phương."

Thượng Quan Thiển nhíu mày, nàng không nghĩ Cung Tử Thương nghĩ thông suốt nhanh như vậy

"Nếu đã không phải vì chuyện này, vậy sao Tử Thương tỷ tỷ còn không vui?"
Cung Tử Thương nhìn Thượng Quan Thiển, ngập ngừng một lát rồi nói: "Tiểu Hắc... hắn....hắn nói hắn thích ta." Cung Tử Thương chau mày như thể gặp phải chuyện gì khó khăn lắm vậy.

Thượng Quan Thiển hơi khựng lại, có vậy thôi?

Cung Tử Thương không thấy Thượng Quan Thiển phản ứng gì thì lại gần nàng hỏi: "Thiển Thiển, tại sao muội không ngạc nhiên gì hết vậy? Tiểu Hắc, Tiểu Hắc hắn nói hắn thích ta!"

Thượng Quan Thiển khẽ cười: "Ta có thể nhìn ra được chuyện này nên đương nhiên là không thấy ngạc nhiên rồi."

Cung Tử Thương mở to mắt: "Muội.... muội nhìn ra được? Rõ ràng vậy sao? Tại sao ta chẳng có cảm giác gì?"

Thượng Quan Thiển: "Tử Thương tỷ tỷ đang suy nghĩ chuyện này?"

"Phải đó! Hôm đó ta chạy đi, vốn muốn trốn về phòng khóc một trận, ai dè Tiểu Hắc lại đi theo ta về. Sau khi theo ta về thì không nói gì, chỉ im lặng ngồi cùng ta, ta ngồi buồn bã một lúc rồi cũng thấy mệt. Từ hôm đó ngày nào hắn cũng tới Thương Cung đi tới đi lui bên cạnh ta, cùng ta chế thuốc nổ, làm vũ khí. Kết quả hôm qua....hôm qua hắn nói hắn thích ta!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net