[fanfic DBSK] extra the mash

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER EXTRA [Yunjae]

WARNING: YAOI

Nghĩa trang Seoul rộng lớn...hai ngôi mộ nằm cạnh nhau khói nghi ngút tỏa đầy. Người con trai cao lớn đang vỗ về một người con trai khác trong lòng, gió chiều lành lạnh thổi.

_"Jae à, chúng ta về thôi."

_"Yunnie...cám ơn anh nha."

_"Sao lại nói thế, anh đến thăm bố mẹ vợ mà."

_"Cám ơn anh vì có anh nên em không còn thấy cô độc."

_"Trời, dẻo miệng thế. Hôn anh đi, anh không thích cám ơn không."

_*Chụt* "cám ơn anh."

_"Uhm...*chụt*, vợ ngoan."

Cậu và hắn dắt tay nhau ra chỗ đậu xe. Hôm nay là ngày dỗ của mẹ hắn, là ngày mà trước đây 3 năm, hôm nào hắn cũng ngồi một chỗ nguyên ngày bất kể trời mưa gió. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi hết kể từ khi hắn có cậu. Hắn về làm vợ người ta đã được 3 năm, mọi chuyện êm ả. Yunho hết sức thương yêu và cưng chiều hắn, việc gì cũng làm cho hắn. Cả công việc làm ăn của hắn giờ cậu cũng gánh hơn một nữa. Xe đang lao trên đường, đột nhiên hắn lên tiếng:

_"Yunnie này....hôm nay em đi siêu thị nha."

_"Sao?"

_"Em muốn nấu cho Yunnie ăn, nhưng phải bí mật đấy. Không thì xấu hổ lắm."

_"Jae nấu cho anh ăn? Được không đó...?"

Cậu nói với vẻ mặt bán tính bán nghi.

_"Yunnie khinh thường em, nói cho Yunnie biết: em nấu là ngon số một đấy."

_"Chọc Jae chút thôi, anh biết Jae nấu ngon mà. Không phải đã nấu cháo cho anh ăn rồi sao?"

_"Xạo, cháo đấy là cháo trắng, ngon gì."

_"Uhm......thế thì hôm nay nấu nha, hay hai đứa mình đi siêu thị xong về biệt thự ngoại thành đi. Ở đó chỉ có hai đứa mình thôi. Ăn xong rồi thì hehe..."

_"Ứ thèm, Yunnie dạo này dê quá."

_"Chắc chỉ bằng Jae lúc trước chứ mấy." Yunho vừa nói vừa nhìn hắn cười đểu.

Hắn bĩu môi giả vờ giận dỗi, cậu nhéo mũi hắn rồi cả hai nhìn nhau cười. Xe dừng lại trước cửa siêu thị ở trung tâm seoul. Hắn hớn hở nắm tay cậu và cả hai cùng vào. Hết hàng áo đến hàng quần, rồi chạy tuốt đến hàng dép. Phải nói hắn thay đổi 180o về cách ăn mặc sau khi cưới cậu. Chỉ khi nào đi làm ăn hắn mới bận đồ đen, ở nhà chả toàn heo với gấu cứ thế mà làm tới. Thật không thể tin nổi với hình ảnh một lão đại sáng ngủ dậy với độ pajama màu hồng hình con heo, thêm đôi dép bông hình con thỏ, mặt thì xinh như hoa đang ngái ngủ...có nhiều hôm, Yunho hét vang trời vì cái tội bất cẩn của hắn...mặc như thế mà ra ngoài ăn sáng không thèm gài nút... đàn em ứ ừ ngất đi vì choáng...

Sau khi mua xong đống áo quần dày dép ấy, hắn mới đi chợ cho buổi nấu ăn. Thịt tôm cua gì hắn mua hết, hắn muốn cho cậu ăn một bựa thật thịnh soạn do hắn nấu. Sau một hồi đi vét hết cái siêu thị, hắn nhìn cậu hỏi:

_"Yunnie...Còn gì không nhỉ?"

_"Để anh xem...à, thiếu cái khăn tắm với cái dao cạo râu. Ở biệt thự ngoại thành không có."

_"Vậy em đi lấy khăn tắm, Yunnie lấy dao cạo râu nha..."

_"Nhưng mà anh không muốn xa Jae..."

_"Ngoan đi mà, chút xíu thôi nha... nha!"

_"Ok."

Hắn lượn lờ giữa đống khăn tắm, chọn tới chọn lui...Cái này dài, không sexy...Cái này ngắn quá, che không hết ><'...còn cái này...không thích cái màu của nó. Ah...cái đó được, màu hồng dễ thương, không ngắn cũng không dài, che chỗ cần che, hở chỗ cần hở ><'...

Lúc ấy ở trong gian hàng khăn tắm ấy có một gã nữa, gã ta bị ngẫn ngơ bởi sắc đẹp của hắn ngay lần đầu tiên nhìn thấy. Con trai gì mà đẹp quá. Hắn mon men lại chào làm quen:

_"Chào người đẹp, em đi đây một mình à?"

Hắn không thèm liếc gã lấy một cái mà vẫn tiếp tục cái điệp khúc lựa khăn tắm của mình.

Gã cũng là một người đẹp trai theo bạn bè nói, lâu nay con gái con trai gì cũng phải nễ gã mấy phần. Chắc thằng này bị điếc hay mù quá. Gã tức giận nắm lấy cổ tay hắn:

_"Sao người đẹp lơ anh vậy."

Nếu là bình thường, hắn đã giết gã rồi cho cá ăn cho thõa xác. Nhưng bây giờ hắn đang đi cùng cậu, không muốn cả hai mất vui. Vì thế hắn bỏ qua...vả lại hắn đang bỏ từ từ việc giết người của mình. Hắn giật mạnh tay khỏi gã, hắn trừng gã bằng ánh mắt chết chóc. Gã không hề sợ vì khuôn mặt trước mắt quá dễ thương làm gã không thấy sợ nữa. Gã vuốt má hắn:

_"Cưng à, cưng dữ quá. Đi với anh đi, anh sẽ làm em sung sướng cả đêm nay."

_*Bốp*

Hắn chưa kịp nhảy vào đập gã thì cậu từ đâu tới đấm gã một đấm. Gã bị té lăn xuống sán, văng vào giá khăn làm đổ ập trên người gã. Cậu chỉ vào mặt hắn:

_"Xéo đi, đừng để tao thấy mặt mày nếu không thì coi chừng cái mạng chó của mày."

Gã há hốc mồm nhìn cậu, một khuôn mặt giận dữ và sắc lạnh, gã rung mình và lật đật bỏ chạy. Hắn đang đứng đấy bang hoàng nhìn cậu. hắn không ngờ cậu bảo vệ mình theo cách đó. Hắn vui lắm!!! Hắn tiến tới nắm lấy tay cậu:

_"Yunnie ah...em mua xong rồi, chúng ta về nhà thôi."

Cậu gạt tay hắn ra:

_"Ừ! Về."

_"Giận gì đó."

_"Không có."

_"Xạo, có giận mà."

_Cậu gắt lên: "Đã bảo không có là không có mà."

Hắn tiu nghỉu theo cậu ra xe, suốt đường đi cậu chẳng thèm đoái hoài tới hắn......hắn chốc chốc lại liếc cậu. Chà! ghen đây mà.

_"Yunnie... anh ghen hả?"

_"Không có."

_"Anh ghen mà."

_"Đã bảo không có."

_"Nếu anh không thừa nhận là mình ghen, thì đừng có hòng đụng tay vào người em trong vòng 1 tuần..."

_"Không đụng thì không đụng, làm gì dữ."

_"Áh...rồi xem, Yunnie sẽ không chịu nỗi đâu. Em quyến rũ quá mà."

_"Ghớm."

Hắn và cậu không thèm nhìn nhau cho tới khi về tới biệt thự ở ngoại thành. Yunho hứa sẽ không động vào hắn trong 1 tuần. Hắn đang suy tính......làm cách nào để quyến rũ cậu. Hắn cười một mình khi nghĩ ra một cách quái ác nhất mà hắn từng biết. Khi vừa về tới biệt thự, hắn chạy ngay vào phòng kiếm một cái áo sơ mi to nhất của cậu, hắn bận vào. Đương nhiên chỉ có mình cái áo sơmi ấy thôi. Đủng đỉnh đi xuống nhà, hắn đi ngang qua mặt cậu:

_"Chào Yunnie...anh ngồi nghỉ em đi nấu cơm."

Hắn giả lơ bước qua cậu, khi vừa khuất sau bức tưởng hắn cười đểu và lén xem phản ứng của cậu thế nào. Hắn bĩu môi giận dữ khi thấy cậu chẳng phản ứng gì, cầm cái remot tivi, ung dung bật lên xem.

Hắn nhất định không chịu thua, thế là đủng đỉnh bước ra tiếp:

_"Yunnie ah...anh có thấy hôm nay trời nóng không? Chà, sao mà nóng quá!"

Hắn vừa nói và vừa diễn tả bằng hành động: lột từng nút áo. Hắn đứng dưới đất và chống chân của mình lên ghế Yunho đang ngồi, để lộ 1 phần đùi "trắng nõn vào tận gốc", trước mặt Yunho. Hắn chăm chú nhìn phản ứng trên mặt Yunho, thật là tức mà: chẳng có gì. Hắn bĩu môi hờn dỗi và đi vào bếp... thế là không có thương hắn nữa sao? Mới có ba năm mà chán rồi, quyến rũ thế mà không thèm động là không thèm động. Chắc mai mốt bỏ theo con khác chứ gì. Hắn đùng đùng giận dữ chém dao vào mớ thịt heo đang nằm trên thớt. Hắn bắt đầu suy ghĩ mông lung, nước mắt rơi lã chã......

_"Sao thế? Ai làm cưng anh khóc vậy?"

_"Hức...hức..."

_"Nín đi, có ai làm gì đâu. Mới giờ vui vẻ lắm mà. Anh làm gì sao?"

_"Yunnie chán em rồi...hức...hức."

_"Ai nói... thằng điên nào nói vậy? Thằng quỷ hồi nãy phải không? Anh đi giết nó...'

_"Thế Yunnie không chán em à?"

_"Không có chán mà, dù em già đi không nỗi anh cũng không chán."

_"Vậy sao...vậy sao..."

_"Sao cái gì?"

_"Sao......Yunnie không thấy em quyến rũ?"

Hắn càng nói càng nhanh càng nhỏ. Câu nghe nhưng giả vờ không nghe:

_"Nói gì anh không có nghe rõ, em nói lại đi."

_"Quân tử không nói hai lần, anh không nghe có nghĩa là anh chán em rồi."

_"Đâu ra đạo lý đó vậy."

_"Em đặt đấy."

Hắn lại cặm cụi vào mớ thịt heo trên thớt. Cậu khẽ mỉm cười tiến lại sau lưng hắn, hai tay cậu chống hai bên và không đụng vào người hắn, nhè nhẹ thổi từng hơi từng hơi vào lỗ tai hắn. Hắn rút đầu lại, mặt cười tươi như hoa:

_"Anh thừa nhận rồi nha, anh ghen."

_"Ai nói......"

_"Anh đang đụng vào em đấy mà."

_"Em chỉ nói không cho anh đụng tay thôi mà, anh muốn dùng cái khác đụng em là quyền chứ, em đâu có nói đâu nè."

Nói rồi cậu không để hắn phản kháng, miệng cậu cắn nhẹ vào lỗ tai hắn và một chân làm trụ, chân còn lại cậu miết dọc từ mặt trong cổ chân lên đến mặt trong đùi. Cơ thể hắn bắt đầu phản ứng lại. Hắn gồng cứng cả người. Chưa dừng lại ở đó, cậu đưa chân cao lên trên và chạm vào cái của hắn, từ từ ấn vào nó. Cậu cảm nhận sự cương cứng của hắn bằng lòng bàn chân của mình. Hắn như muốn khuỵa người xuống vì cảm giác lúc này. Yunho lại tiếp tục phà hơi vào tai hắn:

_"Vì anh không dùng được tay, Jae có chỗ nào muốn anh dùng miệng không?"

Hắn quay lại và đưa tay banh rộng phần cổ áo không gài nút của mình. Hắn thì thầm vào tai cậu:

_"Em muốn chỗ này."

Yunho mỉm cười và ngậm vào từng đầu nhũ của hắn mà nút. Từng đốm hồng nhỏ xíu ấy bắt đầu cương cứng lên. Hắn bắt đầu thở hổn hển......

_"Còn chỗ nào khác không Jae."

Hắn nhìn cậu và chỉ tay vào cái thứ đã ngốc đầu dậy dưới áo.

_"ở đây này."

_"Anh có thấy gì đâu, anh không dùng được tay mà..."

Hắn không ngần ngại giở cái áo mình lên. Yunho mỉm cười và ngậm cái của hắn vào miệng. Hắn càng ngày càng dễ thương thế đấy. Quyến rũ cậu mà không biết mình là người sẽ bị thiệt. Hồi nãy khi mà hắn vừa mới bước từ phòng xuống với cái cáo sơmi không mặc quần, cậu đã muốn đè hắn ra... nhưng muốn chọc tức hắn một tí nên kìm lòng dữ lắm mới làm ra vẻ thờ ơ được. Rồi đến lúc hắn cởi nút trước mặt cậu là cả một thử thách lớn... Thế đấy liền sau đó thì vào bếp khóc. Hắn dễ thương không chịu nỗi mà. Cậu ngậm cái của hắn trong miệng và dùng lưỡi trêu chọc nó. Hắn thì nhắm nghiền mắt và đưa đẩy hông liên tục. Hắn để tay vào tóc Yunho, vạt áo sơ mi rớt cả trên đầu cậu, cứ thế hắn muốn nhanh hơn, muốn mạnh hơn, muốn nhiều hơn nữa. Hắn tự dứt cái của mình khỏi miệng cậu và xoay lưng về phía cậu:

_"Yunnie ah...vào trong em đi. Em muốn anh..."

_"Tay anh không sử dụng được, giờ làm sao..."

_"Đừng chọc em nữa mà. Em biết mình sai rồi...em sẽ không cấm anh nữa đâu..."

_"Em nói đó nhá. Vậy anh phải tuân lệnh bà xã thôi."

_"Aaaahhhhhh......aaaahhhh............"

Hắn gào lên rõ to khi Yunho đâm mạnh vào người hắn. Gào lên đau đớn và thõa mãn.

_"Phải vậy không Jae?"

_"Vâng...ahhh...ahhhhh.........em yêu Yunnie......"

_"Anh cũng yêu em..."

_"Aahhhh......aaaaaaahhhhhhhhhh......aaahhhh...� ��"

Cậu choàng tay siết chặt người hắn từ phía sau. Hắn luôn muốn vòng tay của cậu như thế này đấy. Tay hắn chống lên thành bếp để làm điểm tựa cho cậu di chuyển. Yunho thì chỉ ôm hắn từ phía sau và ra vào trong hắn. Cái cửa hang bé tí của hắn, sau ba năm mà chẳng thay đổi tí nào, vẫn làm cậu điên đảo. Hai tay cậu bóp mạnh cái của hắn, cậu kéo hắn di chuyển cùng nhịp với mình.

_"Ahhh.........aaaaahhhhhhh.........aaaaahhhhhh� ��......aaaaaahhhhhh ......"

Hắn rên la vang cả căn phòng bếp. Sau một hồi mỏi chân, cậu bế hắn đặt lên bệ bếp gần đó, đặt lưng dựa vào tường và dang rộng hai chân dang rộng ra. Xong đâu đấy cậu vồ lấy môi hắn, ngấu nghiến hắn. Nuốt từng hơi thở của hắn, cảm nhận sức lực hắn bị rút cạn kiệt. lúc này Yunho mới thì thầm vào tai hắn:

_"Hồi nãy anh ghen thật đó."

_"Ahhh......Em.........aaahhh......biết rồi......aahhhh......"

_"Ahhh......Yunnie ah......nhanh lên......"

_"Tuân lệnh bà xã."

Cậu mỉm cười và di chuyển thân dưới nhanh và mạnh hơn nữa, cả thân người của hắn cứ thế bị đẩy sát vào tường rồi lại kéo ra......Hắn vịnh hai tay mình vào khung cửa sắt ở trên đầu...cứ thế mỗi cú đẩy của cậu làm hắn sung sướng tới tột độ. Hắn mở hé mắt nhìn cậu, người cậu cũng như hắn: ướt cả mồ hôi. Hắn không kiềm được vội ôm chặt lấy cổ và hai người dìu nhau vào một nụ hôn. Hắn chà sát thân ngươi mình vào cậu......Cả hai la lên thõa mãn:

_"Aaaaaaaaahhhhhhh....aaaaahhhhhhhh.........aaah hhh......"

Một dòng tinh trắng rơi vãi đầy trên mặt bệ bằng đá hoa cương. và từ cửa hang của hắn, một dòng dịch trắng cũng từ từ lăn ra. Hắn nhìn cậu cười mệt mõi:

_"Yunnie hư lắm, thế này sao em nấu ăn được."

_"Thôi, không cần nấu nữa. Chúng ta ăn tiệm nha."

_"Anh bao đấy."

_"Ừ! Anh bao nhưng Jae trả tiền mà."

......

_"Yunnie này!"

_"Sao bà xã?"

_"Hồi nãy Yunnie ghen thật hả?"

_"Sao không ghen."

_"Em chỉ yêu Yunnie thôi, anh ghen làm gì?"

_"Nhưng ai biết. Em để cho tên ấy vuốt mặt mà không nói gì, với tính cách của em thì em giết nó rồi mới phải chứ."

_"Tại đang đi với anh, tự nhiên giết chóc phá vỡ buổi hẹn chúng ta nên em nhịn chứ bộ."

_"Anh biết rồi, xin lỗi Jae nha."

_"Chồng yêu, hông có gì đâu."

_"Vợ yêu ăn đi, đồ ăn quán này ngon lắm..."

_"Anh cũng ăn đi, chồng yêu..."

_*A*...*ùm*

-----------------END CHAPTER EXTRA-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net