Chương 5: Ảo giác và sự trêu đùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Ảo giác và sự trêu đùa

Chính điện

Atem bồng Tea đến chính điện. Anh đặt cô lên sàn nhà. Mọi người quan sát xem pharaong sẽ làm gì. Atem ngồi xổm xuống sàn nhà của chính điện gần kế bên cô. Tea rên rỉ làm mọi người ngoại trừ pharaong và Isis phải nhảy ra. Mana ngồi trở lại vào chiếc ghế và quan sát. Tea bắt đầu nhúc nhích và mọi người cố hết sức để không gây một chút tiếng động nào.
Ồ, đó là một tia sáng lóe lên. Này tôi đang ở đâu đây. Trông có vẻ như thành phố Domino vậy. Tea nghĩ.

Tea nhìn xung quanh, thấy một nhóm người đang nhìn ngay vào cô.
"Yugi!" Tea reo lên.
"Ồ, Yugi". Cô gọi.
Yugi nhìn xuống cô. "Có chuyện gì?" Yugi hỏi.
"Tôi gặp một giấc mơ khủng khiếp nhất từ trước tới giờ." Tea nói, cô tiến về phía trước ôm rất chặt Yugi. Yugi đỏ mặt rồi ôm lại cô. "Bây giờ mọi thứ ổn rồi Tea ạ." Yugi nói.

Chính điện

Mọi người đang cười vào Tea. Tất cả họ đều biết rằng cô đã nhìn thấy ảo ảnh. Atem ôm lại cô khi cô ôm anh rất chặt. Tốt nhất là nên nhận câu trả lời từ cô bằng cách này. Atem vỗ về Tea khi cô khóc trên vai anh.
Tea mỉm cười với Atem và lau nước mắt đi. Tea đứng dậy cùng Atem và đi dạo xung quanh.
"Yugi, tôi sắp về nhà rồi."
"Ta sẽ đưa cô về để cô không bị ngất đi lần nữa." Atem nói
Cả Tea và Atem đều bước ra khỏi chính cung. "Đó là sức mạnh gì vậy?" Mana hỏi.
Đó là ảo giác mà pharaong sử dụng lên cô ấy. Nó sẽ sớm biến mất nhưng cô sẽ biết cách mà ngài ấy đang chơi trò chơi chút đỉnh này trước khi nó kết thúc." Isis nói.
"Trò chơi gì?" Mana hỏi.
"Đó là trò chơi mà chúng ta cũng sẽ sớm cùng tham dự" Isis trả lời.
Đại sảnh.
Atem và Tea tiếp tục bước xuống đại sảnh gần nơi Tea đang bị giam giữ. Cô mở cánh cửa mà cô nghĩ rằng đó là nhà cô. Đó là căn phòng nơi Tea đang bị giam giữ. Chỉ lần duy nhất này thì Atem đóng cánh cửa và trói tay Tea. Tea bước vào cùng với Atem ở phía sau. Tea đóng cửa sau cả hai. Tea ngồi xuống chỗ mà cô nghĩ đó là chiếc ghế, trên sàn nhà gần dây xích. Atem bước lên và trói dây xích vào cổ tay và mắt cá chân của cô. Cô không hay biết gì về việc này và ngồi xuống mà không nghĩ rằng mình bị trói. Atem sắp rời khỏi phòng.
"Này, Yugi, bạn đi đâu vậy?" Tea hỏi.
"Tôi sẽ trở lại ngay khi ta đưa vài người bạn tới." Atem trả lời. Cô hi vọng rằng cô gái này có thêm bạn.
"Oh, ý bạn là Joey, Tristan, and Serenity há." Tea nói
"Ừ". Atem trả lời. Atem rời khỏi phòng và khóa cửa. Đây là nơi mà những pháp sư của ta Mana, có lẽ là cả quan cố vấn và ta sẽ có một sự trêu đùa. Atem nghĩ.

Chính điện


Atem trở lại chính điện
"Đến lúc rồi hả?" Isis hỏi.
"Đến lúc rồi." Atem nói.
Anh ra hiệu cho những pháp sư, Mana và quan cố vấn theo sau anh.
"Ngài sẽ làm gì cô gái đó? Ngài đã làm cho cô ấy nhìn thấy ngài như thấy một người bạn rồi mà." Vị quan cố vấn của Atem nói.
"Ta sẽ giải thích mọi thứ tại phòng của cô ấy." Atem nói. Họ tiếp tục trên đường đi xuống vào căn phòng.
Phòng Tea
Tea ngồi xuống phòng. Cô nhận được tiếng gõ cửa.
"Này Yugi, Joey, Tristan, and Serenity." Tea gọi.
Atem cùng đi vào với Mahad, Mana và Karim.
"Này, cô gái." Mana gọi. Cô vẫn hào hứng như mọi khi. Mahad phải níu tay cô để cô nhớ về kế hoạch này. Tea mỉm cười với những pháp sư. Tất cả họ đều mỉm cười với Tea. Tea nhìn lên Atem và rồi thở hổn hển khi cô nhìn thấy khuôn mặt anh đang mờ dần thì cô la lên nhưng sau đó nhìn thấy tất cả gương mặt của bạn bè cô cũng mờ dần thì cô la càng lớn hơn. Cô cố đứng dậy chạy nhưng sau đó cô nhận ra rằng mình đã bị trói. Cô nhìn lên thấy nhiều quái vật đi vào phòng và quay lại nhìn mình. Cô la to hơn rồi cánh cửa mở ra và cô la to hơn nữa khi cô nhìn thấy toàn bộ quái vật vào phòng mình. Thế là cô càng vất vả khoáng cự hơn với dây xích đang trói cô.

Tất cả những pháp sư đều cười khi họ thấy Tea la to hơn. Atem vờn tóc cô. Cô nghẹo người khi anh làm vậy. Mana đến gần hơn để đối diện cô làm ra vẻ mặt buồn cười. Tea thậm chí là la to hơn nữa. Quan cố vấn không thể chịu đựng nổi tiếng ồn bèn rời khỏi phòng. Tất cả các pháp sư chọc vào khuôn mặt cô. Cho dù có làm gì thì việc này cũng khiến Tea la lên. Atem đến gần gương mặt cô. Tea cũng chỉ biết la lên. Atem cười tự mãn và rồi nói một câu khiến mọi người cười lớn.
"Của ta và chỉ của một mình ta."
"Cái gì?" Tea hỏi.
Thế rồi Atem túm khuôn mặt cô bằng bàn tay của mình. Atem ngả người vào hôn lên môi cô. Tea bắt đầu ngoặn nghẹo người hơn nữa. Từ tầm nhìn của Tea thì cô đã thấy và nghĩ đó là con quái vật đang liếm miệng mình. Atem buông Tea ra và cười tự mãn với cô. Những pháp sư không ngờ là anh hôn cô và bị sốc khi thấy anh làm vậy. Thế rồi Atem ra hiệu cho mọi người rời đi. Anh nhìn Tea đang ngất xỉu trên sàn nhà. Sau đó, anh cười tự mãn rồi rời khỏi phòng, khóa cửa. Mọi người cười lớn vì trò đùa cợt vui vẻ này. Tất cả họ rời đi về các phòng của họ. Atem cười tự mãn khi nghĩ về nụ hôn.
Đó là một hình phạt nhẹ thôi. Atem nghĩ.  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net