Chap 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


3 tháng Híp đã biết lẫy,6 tháng biết bò.9 tháng đã chập chững những bước đi đầu tiên.Thôi nôi đã biết gọi" Ba....". Lúc bập bệ biết nói do xem phim hoạt hình Những chú heo con, nên ba Trọng được bé đặt cho biệt danh thân thương" Ỉn..." .Từ đó, bé luôn gọi ba Ỉn thay vì ba Trọng.
Híp 3 tuổi, cậu đã cho bé đi học mẫu giáo.Ở trường, Bi được khen là ngoan và hiểu chuyện.Bi có phần thông minh hơn các bạn cùng trang lứa. Công ty Phượng và  Trọng gần đây có dự án mới nên cả hai khá bận mải. Bé Híp đi học về mà thấy hai ba bận sẽ tự chơi đồ chơi một mình mà không quấy hai ba.Bé thấy hai người làm việc khuya sẽ tự mang nước mát lên cho các ba. Trước khi về phòng ngủ, bé còn giục ba đi ngủ sớm,không được thức khuya.Nhiều lúc cậu tự hỏi: Chả biết ăn gì mà mới 3 tuổi đã thông minh dữ vậy trời.

- Ba ơi! Baaaaaaa!
Đó là Híp- con trai của cậu.Năm nay đã tròn 3 tuổi. Giờ đây, nó đang trèo lên giường để gọi ba nó dậy. Công Phượng mở mắt nhìn con trai bằng ánh mắt đầy yêu thương:
- Con dậy rồi à!
- Dạ vâng ạ! Con đã đánh răng, rửa mặt cùng ba Trọng rồi ạ!
- Con trai ngoan quá! Ba thơm cái nào!
Phượng vừa thơm vừa nựng hai má bánh bao của Híp.Híp càng lớn thì gia đình nhỏ của cậu càng nhiều niềm vui.Bé đi học luôn tự hào rằng mình có hai ba.Một đứa trẻ sinh ra có một người ba vất vả nên đã sớm trưởng thành hơn những đứa trẻ khác.Những đứa trẻ khác thì có cả bố và mẹ chăm sóc yêu thương.Bé sinh ra trong trường hợp đặc biệt,là thành tựu của y học. Mấy lần bé có hỏi" Bố con đâu?",cậu chỉ nén nước mắt nói dối rằng: Bố con có nỗi khổ riêng nên không sống cùng ba con mình và dặn bé con không được trách bố. Và từ đó,bé không hỏi về bố thêm một lần nào nữa.
Ba Trọng tuy không phải ba ruột nhưng luôn thương yêu Híp hơn cả con ruột.Dường như tình thương của con người đã tạo nên những điều kỳ diệu: Híp háu ăn y như Đình Trọng vậy.Híp nhanh chóng chuẩn bị quần áo, cặp sách ngồi dưới phòng khách đợi ba. Híp giang hai tay làm nũng đòi ba bế.Phượng mỉm cười: Đáng yêu vậy trời.Tuy bé hơi nặng so với tuổi nhưng thỉnh thoảng vẫn nũng nịu ba ẵm. Bé toe toét cười, khoe những chiếc răng sữa trắng xinh. Đến cổng trường, bé vẫy tay tạm biệt ba rồi mới vào học.
- Híp ơi! Vào chơi máy bay với tớ đi!
Đó là Nhím- bạn thân của Híp.Những ngày đầu đi học, Híp luôn bị mấy bạn bắt nạt rồi trêu rằng: Híp không có bố.Khi đó Bi luôn tự hào rằng" Mình không có bố nhưng mình có 2 ba nhé! 2 ba thương mình lắm!".Bên cạnh đó luôn có Nhím- bảo vệ và luôn chơi cùng Híp.Chẳng hiểu sao, Híp thấy  Nhím còn dễ thương hơn cả những bạn nữ trong lớp.
- Nhím!
Híp từ xa chạy lại, nắm tay Nhím dung dăng dung dẻ bước vào lớp.Hôm nay, cô giáo có một buổi ngoại khóa ở ngoài trời: Quay trúng phải tên ai, người đó sẽ nói những điều khiến bạn tự hào về ba mẹ. Lượt bốc thăm đã trúng vào Híp.Không hề có chút ngại ngùng,bé đã lên bảng trước lớp thuyết trình:
-  Chào tất cả các bạn của lớp Mầm! Mình là Híp, tên của mình là Nguyễn Thiên Bảo.Hôm nay,mình sẽ kể cho các bạn nghe về ba của mình.Mình nghe ba mình nói: Mình mà là món quà đặc biệt mà ông trời chỉ ban cho riêng ba mình.Mình chỉ có ba và bố thôi.Bố mình có nỗi khổ riêng nên không sống cùng ba con mình.Tuy ba không nói nhiều cho mình biết về bố nhưng mình rất thương ba mình.Ngày ngày, ba vất vả chở mình đi học rồi đi làm kiếm tiền mua đồ chơi cho mình. Tối đến, thỉnh thoảng ba đưa mình đi công viên chơi. Ba đi làm về muộn nhưng vẫn chuẩn bị cho mình những món ăn ngon, rồi dành thời gian chơi với mình, để mình ít tiếp xúc với đồ chơi điện tử. Ngoài ba Phượng ra,mình còn có ba Trọng.Mình không sống cùng bố nhưng mình có 2 người ba vô cùng tuyệt vời. Mình rất là tự hào về hai ba của mình.
Bài thuyết trình kết thúc.Tiếng vỗ tay vang lên rào rào.Híp được cô giáo khen rồi thưởng cho Híp một món đồ chơi.Ngay cả chính cô giáo cũng giác ngộ được rằng
Con sâu trong đám lá đỏ rồi cũng sẽ chuyển màu đỏ.Một đứa trẻ sinh ra là thành tựu của y học.Sinh ra có phần khác thường nên cũng có phần chững chạc hơn các bạn cùng trang lứa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net