Ngoại truyện 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Giang Nguyệt Hà Tằng Trứu Mi

Editor: DD

Nói thật ra thì, Trần Úc Nhiên thực ra tốt số hơn anh trai ruột La Nhất Nhất của bé rất nhiều.

Chuyện này thể hiện chủ yếu ở hai phương diện sau.

Chuyện thứ nhất là khi bé ra đời, cha mẹ bá vừa kết thúc thời kỳ ly hôn có thể nói là cực dài, dù muốn gọi là cháy lại tình cũ hay bắt đầu lại từ đầu thì nói chung là chuyện này có ý nghĩa bé sẽ không phải lớn lên trong gia đình mồ côi từ nhỏ giống như anh trai, dù cho tình yêu của mama giành cho anh bé cũng không khiến anh bé có bất mãn gì với hoàn cảnh trưởng thành của mình.

Chuyện thứ hai thì mang đến không ít sự quấy nhiễu ngọt ngào cho bé trong quá trình trưởng thành sau này, đó là làm em gái út, bé có một ông anh mắc chứng sis-con thời kỳ cuối.

Tình yêu của La Nhất Nhất dành cho em gái nhỏ đến từ chính bản năng tự nhiên.

Lúc bé học lớp 1 tiểu học có viết một bài văn đề bài là <Gia đình của em> đã từng viết rõ rõ ràng ràng là trên thế giới này, người bé yêu nhất là mama, thứ hai là em gái, thứ ba mới là baba.

Giáo viên còn tìm bé nói chuyện về vấn đề này, nhắc bé không nên xếp thứ tự một cách tàn khốc như thế này đối với người nhà, thực ra cô cũng không sao hiểu nổi vì sao học sinh vốn thông minh này lại biểu hiện ngốc nghếch như thế trong chuyện này, nhưng La Nhất Nhất cũng không nói cho cô biết, khi bé đưa bài văn này cho baba nhìn, baba bị xếp cuối cùng lại biểu hiện rất vui vẻ, thậm chí ôm bé hôn một cái, giống như đang tán dương bé vì yêu tha thiết mama và em gái như mình vậy.

Vào khoảng thời gian Trần Úc Nhiên vừa ra đời, La Nhất Nhất thật ra không có nhiều cơ hội gặp em gái. Đó là vào thời gian tuyên truyền của lần thứ hai hợp tác của cha mẹ, bộ phim điện ảnh văn nghệ hai người cùng diễn được đưa vào danh sách đề cử của nhiều giải thưởng quốc tế, nhất thời bận bịu bay qua bay lại giữa các châu lục, tự nhiên cũng đưa con gái mới sinh theo bên cạnh.

Mỗi buổi chiều về đến nhà sau khi học xong gọi video cho mama thành bài tập cần làm của La Nhất Nhất, bé nhớ cha mẹ, tất nhiên cũng muốn ngắm em gái nho nhỏ của mình. Nhưng baba lại biểu hiện hơi bất mãn với sự dính người của bé, bởi vì khó khăn lắm cậu mới có cơ hội cùng Omega của mình trải qua thời kỳ mang thai và cho con bú, ý muốn chiếm hữu đang cực kỳ mạnh.

"Baba, cho con ngắm Lưỡng Lưỡng một lúc đi mà!" – Thỉnh thoảng khi mama mệt mỏi đến mức ngủ thiếp đi, bé cách điện thoại đàm phán với baba.

Trần Phi Vũ ở nước ngoài "Suỵt" một tiếng với con:

"Lưỡng Lưỡng và mama cùng ngủ rồi."

Cậu mở lòng từ bi, đổi video call từ máy tính sang điện thoại, đi đến trước giường cho con trai xem bà xã và con gái, nhưng lại rất keo kiệt, chỉ cho liếc mắt nhìn. Vậy nên La Nhất Nhất hơi không vui, nhưng bé không dám oán giận, sợ đánh thức hai người bé yêu nhất trên thế giới này.

"Baba, trước đây ba không phải như thế này mà, lúc mà baba và mama còn chưa phục hôn í," – Bé con nhỏ giọng lên án baba không nói lý, – "Ba không thể qua cầu rút ván như thế được!"

Bé dùng thành ngữ mới học được một cách cực kỳ sống động, có điều baba của bé vẫn chẳng xi nhê gì.

"Nhưng mama đã mệt lắm rồi, La Nhất Nhất," – Trần Phi Vũ cây ngay không sợ chết đứng giải thích cho con, – "Con biết ba cũng như con mà, ba cũng yêu anh ấy nhất."

"... Thôi được rồi."

La Nhất Nhất rất nhụt chí, nhưng không có biện pháp gì đối với việc này, dù sao baba và mama đã xa nhau một thời gian quá giài, khóa học vệ sinh ở trường để bé đúng lúc hiểu được một ít kiến thức về sinh lý, bé biết làm một Alpha, baba đã thu lại ý muốn sở hữu có thể nói là ngập trời của mình rất nhiều rồi.

Cũng may, do tính chất công việc, càng nhiều lúc bé vẫn có thể nhìn thấy cha mẹ bé trên TV.

Bọn họ bắt đầu tự nhiên xuất hiện trước ống kính, tựa như tất cả bầu bạn AO trên thế giới này, cảm tình hòa thuận, quan hệ thân mật, bởi vì thành kết nên có sự giàng buộc từ trong gen, đồng thời cũng rất hạnh phúc sinh ra hai đứa trẻ.

Mãi đến tận khi đó, La Nhất Nhất mới tinh tường ý thức được, người che chở bé từ trước đến nay vốn nên được một người khác che chở. Mà những năm tháng khi còn nhỏ bé được mama trao đầy đủ yêu thương chiều chuộng trong lâu đài cũng chân chính đi xa rồi.

Trần Úc Nhiên bình an trưởng thành trong gia đình có hoàn cảnh như vậy.

Bé theo họ cha, nhũ danh là "Lưỡng Lưỡng", đây là La Nhất Nhất khăng khăng phải đặt cho em gái. Điều khiến người bất ngờ là dung mạo của bé rất giống mama, bởi vậy càng được baba thiên vị cưng chiều hơn anh trai, nhưng tính cách lại ngoài ý muốn mà giống baba, là chỉ nhìn qua đã thấy được là một khuê tú giáo dưỡng tốt đẹp, lịch sự và an tĩnh.

Hai đứa bé không ai mọc lệch, chuyện này khiến Trần Phi Vũ trong giới không thể tránh khỏi mà trở thành kẻ thắng khiến người người hâm mộ. Nhưng bà xã của cậu không hài lòng với chuyện này lắm, anh ngại con trai cả quá ngoan, lại chê con gái út quá yên tĩnh, vậy mà không nghịch ngợm giống anh, có bản lĩnh hung hăng cực kỳ. Trần Phi Vũ nghĩ lại chuyện cũ thời thơ ấu uống xăng cắt dây điện của anh mà mình đã nghe mẹ vợ kể, nhất thời sợ hãi chảy mồ hôi lạnh.

"Như vậy rất tốt mà, cực kỳ tốt," – Cậu không tiếc ra vẻ trước mặt người yêu lớn tuổi, – "Trẻ con mà, trời sinh tính, anh hy vọng mấy đứa ồn ào cũng không hy vọng được đâu."

"Thật ra Nhất Nhất rất hoạt bát đó, chỉ là khi đó anh nuôi con một mình, bé rất săn sóc, hiểu chuyện quá sớm," – La Vân Hi còn tỏ ra rất tiếc nuối, – "Nếu không thì con có thể không buồn không lo lớn lên, cũng không đến nỗi còn nhỏ tuổi mà đã ngoan như vậy."

Trần Phi Vũ nghe anh nhắc về năm đó, mồ hôi lạnh trên người còn chưa nguội đã bắt đầu đau đầu thêm, chỉ hận không thể ôm người vào lòng gọi tổ tông, để anh đừng bao giờ nhớ về chuyện cũ chất chồng năm xưa nữa.

Cậu xem như là Alpha kết hôn sớm, 27 tuổi đã có cả trai lẫn gái, tập hợp thành một chữ "Tốt", đã viên mãn cực kỳ đáng quý rồi, nhưng làm một diễn viên, phải quay phim, công tác không thể nghỉ, còn phải hợp tác cùng các Omega nam nữ diễn nhiều loại tình sâu không hối hận.

Dù cho bà xã đã đảm bảo với cậu là chuyện cũ đã trôi qua rồi, anh tuyệt đối không tiếp tục làm ra chuyện điên rồ mang theo con bỏ trốn như trước nữa, đồng thời cũng biểu hiện đầy đủ khoan dung với nội dung cậu nhận, thậm chí năm lần bảy lượt giựt dây cậu nhân lúc mới hơn hai mươi tuổi diễn nhiều vài bộ phim tình cảm cũng được, dù sao nuôi gia đình qua ngày không dễ dàng, hai đứa nhỏ dù sao cũng nên cho baba trẻ tuổi chút áp lực mới đúng.

Nhưng Trần Phi Vũ không dám xem thường, hợp tác hỗ động thôi cũng phải báo trước, tách mình ra khỏi tất cả scandal, giữ mình trong sạch đến mức cảm giác như tuyết mới rơi trước thềm cố cung không ai dám quét. Cậu biết thiên tính ngạo mạn và ngoan cố của chòm Sư Tử, sai lầm khi nhỏ tuổi đã khiến cậu từng bị xử tử hình một lần, sau đó tốn rất nhiều công mới có thể cạy con trai ngọc này ra, chứng minh chân tâm của mình, đương nhiên chắc chắn sẽ không để gia đình sum vầy trước mắt có bất kỳ khả năng bị lay động nào.

La Vân Hi vui vẻ nhìn cậu như chú cún nhỏ cảnh giác nhìn chằm chằm mình và hai đứa con, sinh hoạt có tình thú đương nhiên là chuyện vui, chỉ có điều giữa vợ chồng không hát nổi kịch một vai, anh cũng không phải người hay ngại ngùng, nếu đã lựa chọn phục hôn, thì không thể để ông xã một mình hạ mình trả giá.

Từ năm bảy tuổi, La Nhất Nhất lại nhận ra được hình như cha mẹ lại trở về thời kỳ yêu đương nồng nhiệt lần thứ hai.

Biểu hiện trực quan là thái độ của hai người với kỳ phát tình nghiêm túc hơn trước đây.

La Nhất Nhất biểu hiện ngầm đồng ý và tán thành chuyện này ở một mức độ nhất định nào đó, vì chuyện này khiến bé có thời gian ở cùng em gái nhiều hơn. Nhưng bé cũng lo lắng không biết liệu trong nhà có thể có thêm một người nữa hay không. Vì thế bé lo lắng đề phòng, thậm chí mịt mờ hỏi baba, nhưng mà Trần Phi Vũ cũng không chê bé biết nhiều quá, trái lại nói thẳng để bé yên tâm, nói có bé và Lưỡng Lưỡng là đủ rồi, cái tên Tam Tam này không dễ nghe, sau này cũng không nghĩ đến.

"Nhưng ba không được để mama uống thuốc," – Bé con nghiêm túc nhắc nhở, – "Như vậy không tốt cho thân thể của mama."

Sau đó bé thấy ánh mắt vừa kinh ngạc vừa bất đắc dĩ của baba. Trần Phi Vũ nhìn bé không giống như cha đang nhìn con mà lại như con rể đang nhìn một người rất nhọc lòng bên nhà mẹ đẻ của bà xã. Cậu không có cách nào nói cho con rằng suy tính của mình còn nhiều nhiều hơn những gì trong đầu quả dưa của bé có thể nghĩ đến nhiều lắm, cậu vì bà xã đi một bước tính mười bước, phẫu thuật nên làm biện pháp nên thực hiện đã sớm làm xong hết rồi, làm gì đến lượt đứa nhỏ nhắc.

Nhưng cậu vẫn rất chăm chú bảo đảm với con:

"La Nhất Nhất, ba sẽ không để cho mẹ con chịu chút tổn thương nào."

Cha mẹ ân ái, chuyện này đối với một nhà bốn người mà nói đã là biểu tượng ổn định không thể mỹ mãn hơn.

Cũng vì vậy nên Trần Úc Nhiên không có cơ hội biết đoạn chuyện cũ trời xui đất khiến của cha mẹ, bé lớn lên trong yêu thương của cha mẹ và sự chăm sóc tỉ mỉ chu đáo của anh trai, đến năm tuổi đã là một bé gái cực kỳ xinh xắn.

Nhưng bé cũng không hiểu chuyện sớm quá mức như La Nhất Nhất hiểu được cách làm cha mẹ vui lòng, phương thức phán đoán thân sơ của bé gái hiển nhiên trực quan hơn anh trai rất nhiều. Khi bé còn học lớp chồi trong vườn trẻ, có một lần cả nhà cùng nhau dùng bữa sáng —– Phải biết rằng công tác của cha mẹ rất bận bịu, cơ hội như vậy rất hiếm có —– Sau đó La Nhất Nhất thường thường nói đến đề tài bé yêu ai nhất, Trần Úc Nhiên tỉnh tỉnh mê mê nhấc tay trả lời:

"Con yêu anh trai nhất!"

Chuyện này thực ra cũng không thể trách bé, anh trai đúng là người ở bên cạnh bé nhiều nhất, bé nghĩ bé cũng rất yêu baba và mama, nhưng nói đến người "Yêu nhất" này thì hiển nhiên hẳn là anh trai mới phải.

Bé tự nhận thấy câu trả lời này thẳng thắn không sợ, lại không ngờ baba trước giờ tốt tính lại nổi giận.

Alpha xuất thân minh bạch cao quý, tu dưỡng tốt đẹp, lần đầu tiên dạy con trên bàn ăn, cậu cố ý để đũa xuống, lời lẽ chính nghĩa mà nói cho con gái nhỏ rằng người bé yêu nhất trên thế giới này phải là mama mới đúng.

Trần Úc Nhiên hơi giật mình, bé quay đầu, cầu cứu anh trai, nhưng anh trai xưa nay ngoan ngoãn phục tùng bé cũng nghiêm túc gật đầu với bé, xem ra rất tán thành lời của baba.

Bé gái được nuông chiều lớn lên vì vậy mà nghênh đón nguy cơ gia đình lần đầu tiên trong đời, bé thậm chí không biết mình nói sai ở đâu, không phải bé không yêu mama, chỉ là bé càng yêu anh trai hơn mà thôi, chuyện này thì có gì không đúng chứ.

"Em đừng dọa con," – Cuối cùng vẫn là mama đứng ra giải vây cho bé, không hài lòng phản bác baba, – "Người Lưỡng Lưỡng nhà chúng ta yêu nhất hẳn là bản thân bé."

Những baba lại biểu hiện cố chấp khó hiểu đối với chuyện này:

"Không, con nhất định phải yêu anh nhất."

Đó là lần đầu tiên Trần Úc Nhiên mơ hồ cảm nhận được địa vị lớn lao của mama trong mắt xích gia đình. Nên bé không thể không ngậm nước mắt, tội nghiệp sửa miệng.

Mama oán giận baba quát con, quay đầu lại đau lòng ôm bé vào trong ngực, dịu dàng dỗ dành bé, bé nằm trong lồng ngực ấm áp kia, ngửi thấy làn hương hoa nhài rất nhạt nhưng cũng rất dịu dàng, tựa như đang đánh thức bản năng xa xưa nào đó.

Đương nhiên, rất nhiều năm sau, khi bé nghe được chuyện cha mẹ suýt nữa thoáng qua nhau trong năm năm kia từ miệng anh trai, mới muộn màng hiểu được cố chấp không tên kia của baba đến từ nơi nào.

Có điều đến lúc ấy bé đã sớm cùng với anh trai có thể trả lời câu hỏi "Yêu ai nhất" không chút do dự rồi.

Vào năm 31 tuổi, Trần Phi Vũ đạt được giải ảnh đế đầu tiên trong đời, lễ trao giải tổ chức ở Đài Bắc.

Kỳ phát tình của La Vân Hi sắp đến rồi, hiếm thấy trở nên dính người. Thế là cậu đáp ứng bà xã sẽ trở về nhà ngay trong đêm đó, dù trời long đất lở, sóng thần đánh chìm đảo Đài Loan cũng không ngăn được cậu.

Nhưng năm nay cơ cấu giải thưởng là năm chẵn, người tổ chức vừa trong phỏng vấn của truyền thông mời đến rất nhiều tiền bối lớn tuổi, dẫn đến toàn bộ quy trình bị kéo dài hơn mấy lần, mà cậu là ảnh đế năm nay, nhất định phải lên hình vào lúc then chốt, đợi đến khi kết thúc công việc thì không biết đã muộn mất bao lâu rồi.

Trong cuộc đời này, người thì chung quy phải trải nghiệm vài lần "Nhớ nhà tựa tiễn", rõ ràng trễ hơn chút thì có chuyến bay thẳng, nhưng cậu cũng không đợi kịp, nhất định phải trên đường về luôn, thậm chí không ngại chuyển nhiều chuyến bay vì vậy.

Nhưng dù là như vậy, lúc về đến nhà đồng hồ cũng đã hơn nửa đêm.

Cậu lấy chìa khóa mở cửa, nghĩ thầm chắc bà xã buồn ngủ rồi, trong lòng sinh ra chút thấp thỏm vì lỡ hẹn, cũng sinh ra chút an bình vì đã ở điểm cuối trên đường về.

Cậu không hiểu vì sao nhiều năm thế rồi nhưng La Vân Hi đối với cậu vẫn là câu đố không thể giải.

Bọn họ tựa như tất cả bầu bạn AO bình thường, nhưng lại không giống với hầu hết bầu bạn AO trên thế giới, phải biết rằng vốn dĩ Omega có quyến luyến và thần phục bẩm sinh trong huyết thống chỉ giành cho Alpha, nhưng cậu thì không, cậu cam nguyện làm bề tôi dưới gấu quần của Omega.

Cậu rón rén mở cửa —–

Sau đó bước chân của cậu ngừng lại, hô hấp cũng ngừng theo.

Trong phòng khách chỉ bật một chiếc đèn tường nho nhỏ, tia sàng mờ nhạt mông lung, cậu thấy bà xã của cậu ngồi trên ghế salông, mỗi tay ôm một đứa bé, vẫn còn giữ tư thế chờ cậu.

Nhưng đã ngủ thiếp đi.

Cậu ngửi thấy hương hoa nhài ngập tràn trong không khí.

Tất cả đoàn tụ sum vầy trên thế gian này, phảng phất đang yên tĩnh lan tỏa dưới ánh đèn chờ ấm áp này.

-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net