Extra 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A/N: Chap này trùng thời gian với chap 04 và 05, lật lại để biết thêm chi tiết 

Extra 2: 

_Và như thế, cô ấy đã…

_Xin lỗi, tớ đã không làm gì được cho hai người.

_Không đâu, tớ sẽ phải biết ơn cậu rất nhiều đấy Eriol.

_Cậu sẽ làm gì? Giúp em ấy chứ?

_Ừ!

_Trả lời thành thật với tớ… cậu yêu Sakura không?

_Tớ về Hongkong là để bình tâm suy nghĩ điều đó… tớ nhận ra mình rất yêu cô ấy.

_Được, đừng gặp Sakura trước đêm giao thừa.

_Hiểu rồi… cám ơn rất nhiều, Eriol.

Cuộc gọi từ Nhật Bản đến Hongkong kết thúc, dường như có một niềm hy vọng vụt sáng…

…Anh đã suy nghĩ rất kỹ Sakura à, có thể là anh ích kỉ nhưng anh cần em…

.

.

.

Trưa 22 tháng 12 năm 2005.

Nhà chính gia tộc Lee…

_Muội sẽ trở thành thánh nữ, Syaoran.

_Meiling…

_Không chỉ vì huynh đâu, mà còn vì dòng họ nữa. Đại tỷ đã bảo truyền thống này không phải là độc ác…

_Muội gặp đại tỷ ư?

_Vâng, muội sẽ bảo vệ và cầu chúc cho mọi người, cho cả huynh và bạn ấy nữa. Đừng lo nhé.

Cô gái mặc y phục trắng, cài đóa mẫu đơn trắng buông bàn tay anh ra, thật nhẹ.

_Huynh đi giúp Sakura đi. Tạm biệt!

…Muội sẽ không khóc, vậy nên huynh hãy cười, và hãy hạnh phúc, nhất định phải hạnh phúc…

Xóa

…Khi nào huynh tìm được người huynh thật sự cần, muội sẽ trở về làm muội muội của huynh, chúng ta đã hứa rồi, nhớ không? Hãy xóa hết mọi rào cản, khi huynh cười thì muội sẽ cười, khi nhìn thấy huynh khó xử, muội chẳng thể vui vẻ được. Muội sẽ trở thành người chúc phúc cho huynh…

                             ***

Nhật Bản, sáng 24 tháng 12 năm 2005.

Trước nhà Kinomoto…

Anh thấy em đang hoảng sợ, nhưng anh không làm gì được

Tại sao em lại nhìn thấy con búp bê khóc. Vì em cũng khóc đúng không? 

Bỗng Syaoran nghe thấy tiếng chân giẫm mạnh xuống nền nhà, một người rơi ra từ khung cửa sổ.

_Time.

Ánh kim của lưỡi kiếm.

Cô gái quay đầu lại, vừa kịp nhìn thấy một cái bóng.

_S…

Ánh sáng vàng bao trùm không gian. Ngưng đọng.

Sakura mà anh biết đang ở ngay đây, trong vòng tay của anh. Là một Sakura biết khóc.

                           ***

Cô nắm chắc trong tay quyền trượng…

_Panic, bao trùm bóng đêm, che lấp hạnh phúc, mang đến bất hạnh cho ta.

Phẫn nộ…

Không kịp đè nén…

Căm giận…

Panic thoát ra khỏi phong ấn, bay xuống phía dưới tháp hòa cùng màn đêm mang đến một bóng tối lạnh lẽo.

Bấn loạn

_Time…

Em ngày càng mạnh hơn, nhưng sức mạnh ấy đến từ sự tuyệt vọng. Những thẻ bài rất nguy hiểm, nó nhân lên gấp trăm ngàn lần cảm xúc của em và đẩy em vào một thế giới hỗn loạn. Những thẻ bài nguy hiểm.

Cô dùng Shield và Fly bay khắp nơi trong cái không gian yên ắng này để tìm được người ấy. Nhưng vô dụng… "Time" do người ấy điều khiển, cô không thể làm gì hơn trong không gian này. Nhưng Sakura vẫn cố tìm khắp nơi, với hy vọng nhìn thấy khuôn mặt đó, ánh mắt đó...

_Hạnh phúc của em là gì?

Một hơi thở ấm áp sát bên tai, cô quay lại, cứ những tưởng là…

Spinel, Nakuru cùng Eriol

Anh ấy đâu rồi

Thoáng thất vọng, Sakura cảm thấy thật vô vị

_Sakura, hạnh phúc của em là gì?

Em sẽ không nhìn thấy được anh. Vì cảm xúc đã lấn át em, tạo ảo ảnh và những mộng mị quấn lấy tâm hồn trong trắng của em. Em đang đi lạc, Sakura à!

Em đã định dùng Nothing Card phải không? Sẽ không được đâu, vì không bao giờ những thẻ bài ích kỉ để cho em hủy diệt tất cả. Vì chúng cần thể xác của em.

Đột nhiên cảm thấy mất hết năng lượng, quyền trượng hóa thành mặt dây chuyền, cô ngất xỉu rồi rơi xuống giữa không trung.

_Sakura!!!

Eriol lao xuống, đỡ lấy cô.

_Tớ không giữ Time được lâu…

_Như thể đủ rồi, cám ơn cậu.

_Ngài Eriol. – Nakuru hét lên.

Trong khi Eriol lao theo Sakura, những thẻ bài bị Angry kêu gọi đã hành động. Anh đang bị bao vây…

Eriol dùng quyền trượng đối phó, nhưng lại bỏ quên mất cô gái bị mất ý thức đang rơi tự do.

_Syaoran.

_Tớ biết rồi.

Đêm 24 tháng 12 năm 2005.

Giáng sinh an lành đến với mọi người.

Sakura tỉnh dậy và thấy hơi ấm đang bao quanh mình. Nhưng cô không mở mắt ra được, chỉ nhận ra mình đang nằm trong vòng tay của một ai đó.

Anh lo cho em, Sakura. Hãy trở về với mọi người, Sakura là một người có trách nhiệm, được quyền có tình cảm nhưng không được để bản thân sa đà. Cố lên, anh sẽ luôn bên cạnh em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net