Chương 2: Tuổi dậy thì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




1.

Em vẫn còn nhớ năm em 12 tuổi, đó là lần đầu tiên chúng ta cãi nhau...

Có một cô bạn lớp bên cạnh tỏ tình với em, không hiểu sao anh lại biết, anh chỉnh người ta đến khốn khổ luôn. Chuyện này làm em cảm thấy khó chịu, bạn ấy thích em thì có ảnh hưởng gì đến anh không?

Thế  là cãi nhau. Đến sau này em mới biết đó là do anh ghen, thì ra anh thích em từ khi còn nhỏ vậy à? Tình cảm của anh phát triển sớm thật đó...

"Han Wangho, việc em cần làm bây giờ là phải học nghe chưa. Không nên quan tâm những chuyện khác." Đấy cái giọng điệu đáng ghét ấy của anh thật khiến người ta ưa không nỗi mà.

Chỉ là em đây tốt bụng nên mới chịu đựng anh nhé.

2.

Vụ năm đó á hả? Tất nhiên anh vẫn nhớ chứ, chuyện liên quan đến em anh đều nhớ kĩ...

Ừ, anh ghen đấy. Hừ! Người của anh nuôi từ nhỏ ai cho người khác có quyền mơ tưởng đến.

Em lại còn bênh vực cho người ta, anh khó chịu lắm đấy. Không phải tình cảm của anh phát triển sớm, 14 tuổi là tuổi thích hợp để có mối tình đầu đó.

"Lee Sanghyeok, anh đừng xen vào chuyện của em nữa." Em biết anh đau lòng thế nào khi nghe em nói thế không? Anh quan tâm em vì anh thích em mà...

Anh cảm thấy kiếp trước anh đã cứu cả thế giới nên kiếp này thượng đế mới cho anh gặp em, để anh cưng chiều em cả đời.

Han Wangho, cảm ơn em đã xuất hiện cứu rỗi cuộc đời anh, cảm ơn em đã tô thêm màu nắng vào bức tranh trắng đen của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net