3#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên xe :

- Hải quê Nghệ An đúng không ?

Trợ lý Lee nghiêng mình về hàng ghế phía sau hỏi nhỏ .

- Vâng !

- Có đặc sản gì không ? Thầy sắp đi Nghệ An chơi đó !

Hải Quế "ừm" một tràng dài , trong đầu anh đang có mấy món như mực nháy nướng hay bánh mướt ... Hoàn toàn không nghĩ đến ...

- Lươn , cháo lươn ! - Văn Đức hí hửng ngó sang nói .

Gương mặt tươi đáng yêu tiến đến sát mặt Hải , lưng Văn Đức cũng áp vào ngực anh , hai người cứ dính lấy nhau mà cười nói với thầy Lee trên xe . Đâu ai để ý ở hàng ghế cách đó không xa , có một tên Gấu đã thu hết khung cảnh vào tầm mắt và để nó vào trong lòng . Hắn ngồi khoang tay với tấm lưng vững trãi dựng thẳng , khuôn mặt tây ta mang thêm nhiều vẻ không vừa lòng cứ nhìn chằm chằm vào một điểm . Ngần đấy cũng đủ để thu hút sự chú ý của lão đại Anh Đức ngồi cạnh .

- Lâm này em sao thế ?

Dòng suy nghĩ bị chặt ngang sau câu nói đó , mặt Lâm như vừa sực tỉnh quay qua nhìn đàn anh . Lắc đầu như thể anh vẫn ổn nhưng trong lòng lại ngứa ngáy không chịu được , từng hành động nắm tay đến khoác vai của Văn Đức và Ngọc Hải dành cho nhau khiến Lâm cứ bực mình thêm từng nấc từng nấc . Loại cảm giác gì đây ? Lâm mới gặp Hải được không lâu nhưng đối với Lâm Hải cứ đặc biệt thế nào ấy !

_____________

Sân tập :

- Đội trưởng ! Toàn bị chuột rút !

Văn Toàn tả chính xác là vừa sấp mặt xuống sân cỏ , Toàn ngửa cái mặt đau đớn của mình lên ôm chân sau tiếng hét của Quang Hải . Quế dù đang ngồi nghỉ cũng chắt chiu chút thời gian đến bên người em thân yêu mát xa chân cho nó , xong còn đỡ Toàn dậy mắng yêu vài câu .

Tất cả một lần nữa lại được Lâm chứng kiến từ đầu đến cuối , anh bực tức sút quả bóng văng từ đầu sân đến cuối sân , vui vẻ thế nào nó lại sượt qua người thầy Park . Người thầy chỉ nhẹ nhàng đến bên Lâm và ...

- Á ...

Thầy cầm cái tai của Lâm nhờ nó mà kéo cả cái thân thể 1m88 xuống , nghĩ thôi đã thấy đau thế nào . Đến khi Lâm quỳ thầy mới buồn tha .

- Put your hands on your head and kneel for 15 minutes! (Để 2 tay lên đầu và quỳ xuống trong vòng 15 phút!)

Lâm làm theo và cười trong lòng , cười vì số phận nghiệt ngã và đen đủi của mình . Nhìn Hải đi đu đưa với mấy đứa khác chưa đủ hay sao giờ còn bị phạt nữa .

Hải Quế nhìn quang cũng không thấy Lâm đâu , bình thường với chiều cao đấy nhìn phát là ra luôn . Anh ngẫm nghĩ tí rồi để tầm mắt thấp xuống , à thì ra con gấu kia nó đang quỳ .

Hải tiến đến gần rồi ngồi bệt xuống sân , bốn mắt nhìn nhau một lúc lâu rồi Hải mới cất tiếng .

- Dỗi à ?

- Hả ?

- À không ... Làm sao mà quỳ thế ?

Hải cảm thấy có chút tự vả ở câu hỏi trước , từ sau vụ 8 quả pen Lâm cứ bám lấy Hải . Hôm nay bỗng nhiên chẳng thấy Lâm đâu , hỏi thế chẳng khác nào muốn Lâm tiếp tục bám lấy mình .

- Bị phạt .

- Ừm ...

Hải suy nghĩ một hồi lâu , hôm nay trông Lâm cứ buồn buồn , không giống như Lâm mọi hôm sôi nổi đến phát cau . Mà điều kì lạ là Hải lại cảm thấy do mình mà tên Gấu này mới buồn như vậy .

Trong lúc Hải đang suy nghĩ thì thầy Park đến gần ra hiệu cho Lâm là hết 15 phút rồi , tên gấu đứng phắt dậy vươn mình vài cái cho đỡ mỏi rồi bỏ lại Hải ở đấy mà không nói câu nào .

---------------------

Chap này hơi nhạt nhỉ :× , mà đang dỗi nhau thì nhạt tí cũng không sao đâu :)

Tôi viết chuyện tình này tương lai lẫn lộn nhớ nên mấy bạn đừng ngạc nhiên khi lúc thì yêu nhau lúc thì theo đuổi nhau đấy :-)

Hải Quế - chú xe ôm đầu ngõ nhà tôi :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net