oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary: Nhà Tsukishima đang chứa hai tên hoàng thượng.

-------------------

"Không biết là cậu nuôi mèo đấy."

"Ờ đúng rồi, nhà tôi có mèo mà." Kageyama nhìn Tsukishima với ánh mắt không mấy thiện cảm và cậu trai tóc vàng chỉ thở dài nhìn Kageyama đang đứng như trời trồng ở trước cửa. Đây là lần đầu anh đưa tên chuyền hai này về nhà mình, mà cũng chỉ là vì cả nhà anh đi vắng hết mà thôi.

"Đừng có nói với tôi là cậu sợ mèo, hoặc tệ hơn là bị dị ứng với chúng đấy. Nếu thế thì mình sẽ có một vấn đề phải giải quyết với nhau đây." Anh tiến bước về phía Kageyama và cầm tay cậu chuyền hai kéo vào phòng khách. Ngay cả trong lúc di chuyển, đôi mắt xanh ngọc của cậu cũng không rời con con mèo mướp đang liếm chân nửa bước.

"Tôi không sợ. Vấn đề là chúng nó...không có thích tôi cho lắm." Đôi mắt của cậu vẫn không rời con mèo, chẳng để ý rằng Tsukishima đang bước đến chỗ nó. Trước khi bế con mèo lên, anh xoa đầu và nựng nó. Con mèo kêu ư ử lên vì có người chạm vào, rồi anh ôm nó vào lòng, ngồi cạnh Kageyama.

"Vua gặp Hoàng tử cái nào. Hoàng tử, đây là Vua, chào đi con." Tsukishima cầm lấy một chân của con mèo, vẫy vẫy như thể nó đang chào Kageyama. Cậu chuyền hai gần như tan chảy trước sự đáng yêu của người yêu mình khi chơi với mèo. Gần như thôi.

"Do tôi hay là cậu thật sự có tình cảm đặc biệt với mấy thứ hoàng gia vậy?" Tsukishima trầm ngâm nhìn cậu trước khi gật đầu rồi đáp lại.

"Ừm, chắc vậy đó. Đưa tay đây nào." Kageyama rụt tay khỏi tay Tsukishima và lắc đầu nguây nguẩy.

"Không đời nàoo, tôi không sờ nó đâu."

"Nó là đực và có tên đàng hoàng đấy nhé. Với lại Vua này, lúc mà tôi bảo là chúng ta sẽ có vấn đề nếu cậu không chơi được với con mèo nhà tôi ấy, tôi nghiêm túc đấy. Bình tĩnh đi, nó không cắn đâu. Hứa luôn." Kageyama miễn cưỡng giơ tay trái ra để Tsukishima cầm lấy. Cậu không muốn mạo hiểm bên tay thuận của mình trong trường hợp con mèo hóa rồ lên khi cậu chạm vào, như mấy con vật khác trước đây ấy. Tsukishima nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Kageyama và hướng lòng bàn tay của cậu ra để vuốt ve nhẹ nhàng đầu Hoàng tử. Con mèo nhắm nghiền đôi mắt và hơi gừ gừ khi phần đầu bị đụng chạm. Tsukishima từ từ thả tay của cậu chuyền hai ra và để một người một vật tự chơi với nhau. Chỉ một lúc thôi và cậu chuyền hai đã hoàn toàn tận hưởng chuyện này. Trên mặt cậu là nụ cười trông đáng sợ hết sức, cái kiểu cười chỉ xuất hiện mỗi khi cậu vui sướng cực kì và Tsukishima mừng về điều đó.

"Muốn bế em nó không?" Anh chẳng để cậu kịp trả lời hay có thời gian để suy nghĩ mà đặt thẳng con mèo vào tay Kageyama rồi chỉ cậu vuốt ve Hoàng Tử khi nhóc ấy hơi cựa quậy thân mình bởi việc đổi người bế trong lúc ngủ.

Lúc đầu Kageyama cứng đơ đến mức mà Tsukishima nhìn thôi cũng thấy đau hết cả vai. "Bình tĩnh đê Vua, nếu ẻm nhận thấy cậu đang sợ, ẻm tỉnh giấc ngay đấy." Cậu chuyền hai ngước nhìn Tsukishima và làm một vẻ mặt khiến anh một phen giật thót. Thế nên anh đành đứng lên để kết thúc nỗi khốn khổ này, đồng thời cũng không quên trao cho cậu chuyền hai một nụ hôn lên đỉnh đầu trước khi vào bếp pha cái gì đó để uống.

"Cứ, bình tĩnh thôi, ờm tôi không biết nữa, cậu cứ coi nó như quả bóng chuyền cũng được, một quả có lông, và không được tròn cho lắm ấy." Sau đấy thì anh suýt nữa làm vỡ chiếc cốc đang cầm trên tay khi nghe Kageyama nói:

"Nhưng tôi có chuyền một con mèo được đâu!" May cho Tsukishima là từ phòng khách thì không thể nhìn thấy bếp được bởi anh dám cá là bạn trai anh sẽ không vui khi thấy anh ôm bụng ngăn không cho bản thân cười lớn lên thành tiếng như này đâu. Khi quay lại ghế sofa, vừa nhũn hết cả người trước cảnh Kageyama trông thư thái hơn trước, anh vừa ngạc nhiên khi thấy Hoàng Tử không ngủ nữa mà lại ngồi im ngoan ngoãn trên đùi Kageyama thay vì bỏ chạy.

______________________________________________________________

"Cậu muốn vào phòng tôi không?"

"Không được đâu"

"Sao lại không? Tôi không vác cậu về đây chỉ để ngồi chơi ngoài phòng khách đâu, Vua ạ."

"Ừ thì, tôi cũng đâu có đến đây để cho một con mèo nằm lên lòng tôi trông rõ thoải mái thể này đâu. Cậu nên làm một công dân tốt và để nhà vua là tôi có thời gian riêng với đứa hoàng tử nhỏ bé này đi, nhé." Tsukishima chớp mắt.

"Cậu không làm thế đâu."

"Tôi có làm thế đấy."

END.

-------------------

Bản dịch thuộc Passion Moon Team, vui lòng không mang đi bất kì nơi nào khác! Không Reup hay Repost!!

Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả
Thank you to @haikyuuobsessor


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net