°Hendery°

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Cậu mau kể tớ nghe xem, cậu và Hendery làm sao lại quen được nhau vậy?

- Tớ cảm thấy, câu chuyện rất dài, vẫn là giữ riêng cho tớ và Hendery được rồi.

- Không nói thì thôi, lí do nhiều vậy, đồ hẹp hòi.

Cô bạn rời đi trong sự tức giận. Bạn không phải là hẹn hòi, mà vấn đề này, bạn không thích nói. Nó không xấu hổ, không trái đạo lí gì, đơn giản bạn đó giờ chuyện tình cảm của bản thân, chẳng muốn quá nhiều người biết, để rồi họ bắt đầu soi mói, đánh giá như họ chính là người trong cuộc.

Và bạn cũng biết sự tò mò của họ, chủ yếu đặt lên Hendery khi anh từng là nam thần mà bao cô gái theo đuổi. Hiện tại vẫn vậy, nếu bạn buông tay, sẽ có hàng ngàn cô sẵn sàng thay thế vị trí của bạn.

.

Hendery nói rằng, bạn luôn tự tin, bạn toả sáng khi bạn biết bạn cần gì, bạn muốn gì. Anh say đắm nhìn bạn chăm chú làm bất kì việc gì. Dường như nó khiến anh không còn có thể rung động với bất kì ai. Trái tim hoàn toàn đã thuộc về bạn, bạn bước đến tô màu cho cuộc sống của anh.

Bạn còn nhớ rõ như in cái ngày anh tỏ tình bạn, khi bạn đồng ý, anh vui mừng bế bạn lên chạy xung quanh. Chẳng một ai muốn làm người bình thường khi yêu, huống chi một nam sinh luôn mang năng lượng tích cực như anh, khi yêu lại càng hoạt bát bao nhiêu.

.

- Không được, hôm nay "bà dì" em đến, em không được uống đồ lạnh.

Anh nói nhỏ vào tai bạn, ngăn lại trước khi bạn gọi món. Anh nhìn menu một lượt, rồi gọi phục vụ.

- Em cho anh hai trà hoa cúc nóng nhé.

Bạn khó hiểu nhìn anh, như thấy có gì đó không đúng.

- Bình thường anh có uống trà hoa cúc đâu.

- Là anh sợ em thấy món của anh ngon hơn sẽ đổi với anh, em bây giờ đang không khoẻ, phải cẩn thận với em.

.

Ngày hôm ấy trời mưa to, bạn đội mưa đi về, kết quả sốt cao không thể đến trường.

Nằm trên giường bệnh, bạn bất lực lăn lộn, không muốn đi đâu cả, cơn sốt khiến người ta lười biếng hơn hẳn.

Nghe tiếng mở cửa bạn biết đó là Hendery, vì anh là người duy nhất có mật khẩu kèm dấu vân tay để vào nhà bạn.

Bạn nghe tiếng anh bận rộn trong bếp, muốn ra xem thử rồi lại thôi. Có lẽ cơn mưa quá lớn, cơn sốt cùng nặng hơn. Cả người bạn mệt mỏi vì sức khỏe yếu của bản thân.

Anh bước vào cầm theo cháo, thuốc và nước. Trên người vẫn còn tạp dề kẻ caro mà cả hai cùng đi mua vào giáng sinh năm ngoái.

- Em ăn chút cháo đi, tầm nửa tiếng sau uống thuốc. Bệnh như này, tôi xót biết bao nhiêu, khó khăn lắm mới vỗ béo cho hồng hào sau tháng ngày ôn thi mệt mỏi, giờ lại bệnh.

Anh chăm sóc bạn như một đứa trẻ, anh cưng chiều bạn đến mức các cô gái khác phải ghen tị.

.

Bạn tỉnh dậy, cảm thấy mình đã khá hơn. Vì hơi khát nước mà bạn ho vài cái. Thấy anh vội vàng chạy vào cầm theo cốc nước, bạn ngỡ ngàng vì nghĩ anh đã ra về.

- Anh còn ở đây ạ? Anh đã ăn gì chưa ?

Anh bước đến đưa cốc nước cho bạn. Bạn nhận lấy, nhìn bạn uống xong anh mới trả lời.

- Anh ăn rồi, anh không yên tâm nên đợi em đỡ hơn anh mới đi. Em làm anh lo lắm biết không hả?   

- Sốt thôi mà, anh đâu phải như thế.

- Sốt cũng không thể xem thường, biết bao nhiêu người chỉ bị sốt mà cách biệt âm dương. Em đối với anh quan trọng biết chừng nào, cách biệt âm dương? Em nỡ để anh phải sống phần đời còn lại một mình và mãi nhớ về em sao?

- Anh nói thế, em thấy có lỗ quá.

Hendery nhẹ nhàng ngồi cạnh bạn. Anh đưa tay xoa mái tóc của bạn.

- Anh yêu em, điều này mỗi ngày anh đều nói. Có thể bên cạnh em, anh sẽ luôn chạy đến. Anh không muốn mình phải hối hận, vì chẳng ai biết được ngày mai sẽ ra sao. Anh làm quá cũng được, miễn là em bình an. Em chính là bảo bối của anh, là mặt trời nhỏ, công chúa yêu quý của anh. Là tất cả của anh.

.

.

_____________________________________

.

.

Chap sau YangYang, chap sau Yuta, rồi WinWin nhé chị em=)))))))

Cô gái ngáo đá này cũng cố gắng lắm rồi á, ai tôi cũng không bỏ qua đâu. Chap này của Hendery tôi ghi hơi ngắn, thật ra cũng muốn viết dài lắm mà buồn ngủ ngang luôn=)))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net