Chap 93: Dậy thì là một quá trình đau khổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại nhà mấy anh em Taishou.

Nhìn vẻ mặt lạnh lẽo quen thuộc của Sesshomaru và nụ cười ngượng ngùng trên môi Rin, Inuyasha và Arashi gần như lặp tức tin rằng anh đã phục hồi như cũ. Hai người mừng rỡ, nước mắt ngắn dài nhảy bổ về phía Sesshomaru khiến anh vội vàng đẩy Rin ra sau lưng mình che chắn, còn tay và chân đồng thời phối hợp để đẩy hai kẻ đang phát cuồng không ngừng dụi đầu vào mình.

"Nii-sama ơi!!"

"Sesshomaru!!"

"Tránh ra, gớm quá!"

"Hu hu, đúng là anh ấy rồi."

"Chết tiệt, Sesshomaru, anh mắng thêm vài câu nữa đi."

"..."

Sau khi phát điên, à nhầm, bày tỏ niềm hạnh phúc xong xuôi, cả bọn rốt cục cũng ngồi xuống nói chuyện nghiêm túc. Nội dung cơ bản xoay quanh cách thức khôi phục trí nhớ của Sesshomaru và những việc đã xảy ra khi anh bị biến đổi.

"Wow, kỳ diệu quá đi!"

Nghe đến biện pháp hóa giải ma thuật là một nụ hôn, hai mắt Arashi phát sáng. Cách thức quả thật rất đơn giản nhưng không phải không có lý. Từ xưa không phải đã có ghi chép về nụ hôn giải lời nguyền, nụ hôn đánh thức người đẹp ngủ say đó sao.

Ngược lại Inuyasha nghe xong có chút băn khoăn. Anh xoa cằm, lên tiếng thắc mắc.

"Vấn đề là ai hôn cũng được hay phải có điều kiện đặc biệt?"

Nghe đến "điều kiện đặc biệt", không hiểu sao Rin lại vô thức liếc về phía Sesshomaru. Trùng hợp, Sesshomaru cũng đang nhìn cô chăm chú. Mặc dù biểu cảm trên mặt anh không đổi nhưng ánh mắt lại giống như muốn hòa tan cô. Rin chợt thấy má mình nóng ran, cô ngượng ngùng cúi đầu, sắc đỏ lan rộng đến tận mang tai.

"Nii-sama, lần sau anh lại bị thì chúng ta thử thí nghiệm đi."

Đối với việc nghiên cứu những vấn đề ma pháp, Arashi đặc biệt có hứng thú. Thấy mắt cô biến thành đèn pha, Sesshomaru khẽ rùng mình. Anh dám chắc nếu anh thật sự bị biến đổi lần nữa, Arashi nhất định sẽ để anh hôn qua một loạt thứ quái lạ, không chừng một trong số đó còn có chó mèo, bản thân con bé hay thậm chí là Inuyasha không chừng.

Rất may, Inuyasha cũng có chung suy nghĩ với anh nên để bảo vệ trinh tiết cho cặp môi của bản thân, Inuyasha chép miệng, vờ ra vẻ tiếc nuối.

"Em không nhớ bà đã nói xác suất gặp được sinh vật đó nhỏ đến mức nào rồi à. Có khi bọn anh kết thúc việc huấn luyện vẫn không gặp được nó lần nữa."

"Ồ, em quên mất."

Xem giọng điệu chán nản của cô thì có vẻ Arashi sẽ sớm ném việc này ra khỏi đầu. Đánh lạc hướng thành công, Inuyasha và Sesshomaru âm thầm vuốt ngực thở phào.

"À, nii-sama, em có thứ này cho anh đây."

Arashi đột ngột "a" lớn khiến tim hai người giật thót, chỉ sợ cô lại nảy ra ý tưởng quái dị gì. Khi thấy thứ Arashi lấy ra chỉ là một chiếc di động bình thường, Sesshomaru mới an tâm còn Inuyasha lại ngờ ngợ.

Quả nhiên là đoạn clip ấy!

Không khác dự đoán của Kimura lúc trước, sau khi nghe tràng cười tự mãn của chính mình vang lên, sắc mặt Sesshomaru nhanh chóng từ trắng chuyển xanh, cuối cùng biến thành xám ngoét. Đoạn clip vừa phát được Arashi bỏ công tổng hợp từ nhiều lần quay lén, dài gần mười phút. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Inuyasha và Rin phải cố gắng nhịn cười hết mức có thể, còn đối với đương sự Sesshomaru thì chẳng khác nào sự tra tấn kéo dài mười thập kỷ.

"Ha ha, vẫn còn nữa đấy."

Arashi, rốt cục em ghi thù Sesshomaru đến mức nào vậy?!

Nhìn Arashi không ngừng lướt ngón tay trên màn hình, Inuyasha bắt đầu cảm thấy thông cảm với Sesshomaru.

"Đây rồi!"

Trước khi khoảnh khắc xấu hổ hơn của bản thân bị công khai, Sesshomaru quả quyết chồm tới cướp lấy chiếc điện thoại trong tay Arashi. Đối với anh bây giờ, nó là quả bom hẹn giờ cần phải tiêu hủy ngay tức khắc.

Rắc!

Dưới lực tay của một ma cà rồng chân chính đang phẫn nộ, chiếc điện thoại kêu răng rắc rồi hóa thành mảnh vụn, lả tả rơi xuống đất cùng bí mật không bao giờ được công bố. Nhìn những tàn tích rải đầy bàn đã không còn nhìn ra được hình dạng ban đầu, hai mắt Arashi trừng to đến mức muốn rơi ra ngoài. Cô không tiếc mấy đoạn clip chọc phá Sesshomaru, dù sao vừa nãy mục đích cơ bản cũng đã đạt được. Nhưng trong điện thoại có rất nhiều ghi chú về những địa chỉ quán ăn mà cô sưu tầm được, chúng mới là những dữ liệu quý giá.

Arashi đau đớn ôm tim, dường như còn cảm nhận được nơi đó đang rỉ máu.

"Anh không xong với em đâu!!"

Biến đau thương thành sức mạnh, cô xắn tay áo, bật người như một mũi tên. Cùng với tiếng quát giận dữ, ma pháp tấn công trong lòng bàn tay Arashi nhanh chóng được khởi động. Sesshomaru đã dự trù tình huống này từ trước nên anh lập tức ôm Rin lùi về sau.

"Sesshomaru-sama, Arashi-chan, hai người đừng đánh nhau."

Vốn chưa từng chứng kiến anh em họ cãi cọ đến mức động tay chân nên Rin hơi lo lắng, cô vội vàng giật giật tay Sesshomaru. Có điều ngay khi Rin vừa dứt lời thì dưới chân Arashi đã mọc ra một chùm dây leo. Nhờ pháp thuật, chúng sinh trưởng thần tốc, đâm chồi chọc thẳng lên nóc. Nhưng chùm dây leo không hề tấn công Sesshomaru mà cuốn lấy cổ chân Arashi, treo cô tòng teng trong tư thế chổng ngược. May mà cô đang mặc quần nên dù bị không xuất hiện tình trạng lộ hàng.

"Á á á! Cứu với!"

Không chỉ Rin mà cả Sesshomaru lẫn Inuyasha đều ngớ người. Rõ ràng ma pháp đã thi triển nhầm đối tượng, không lẽ Arashi nóng giận đến mức nhầm lẫn? Nghĩ kiểu nào cũng có vẻ không thuyết phục cho lắm.

Thậm chí chính Arashi cũng bất ngờ về chính mình. Dưới sự giúp đỡ của Inuyasha, cô thoát khỏi trạng thái lủng lẳng trong tình trạng hoang mang tột độ. Rõ ràng các bước cô đâu có sai sót.

"Thử lại lần nữa."

"Em còn chưa chịu bỏ cuộc à?!"

"Dù thế nào em cũng phải báo thù cho cục cưng của em."

Trong tay Arashi hình thành một đốm lửa nhỏ. Ma pháp này so với lần trước còn đơn giản hơn, thậm chí cô còn không cần phải niệm chú. Cũng vì thế nên Arashi có thể cảm nhận được dòng chảy ma lực đang hội tụ quanh cô bỗng gián đoạn rồi tản mác.

Nhìn đốm lửa trong tay cô chớp lóe rồi vụt tắt không khác gì ổ điện hỏng, Sesshomaru phát ra một tiếng "phụt" kỳ lạ rồi lẳng lặng xoay mặt đi. Inuyasha thì không nhịn giỏi như vậy, anh ôm bụng cười ngặt nghẽo như thể đang bị ai cù lét. Nếu trong tình huống bình thường bị cười nhạo muối mặt như vậy, Arashi nhất định sẽ ghi sổ rồi trả đũa nghiêm trọng nhưng hiện tại cô đã sốc đến hóa đá, xem ra bị đả kích rất nghiêm trọng.

"Không lẽ ma lực của em lại bị cạn kiệt? Rõ ràng em thấy rất khỏe mà. Nii-sama, nii-sama, mau kiểm tra giúp em!!"

Gạt phăng việc báo thù cho cục cưng sang một bên, trong đầu Arashi chỉ còn lại vấn đề duy nhất: ma lực của cô. Đã từng trải qua tình cảnh không còn chút sức mạnh nào nên Arashi như chim sợ cành cong. Cô hoảng loạn vừa gào vừa túm lấy Sesshomaru lắc điên cuồng khiến anh phải dùng đến biện pháp mạnh để buộc cô im lặng.

"Ồn ào!"

Sesshomaru chỉ dùng một tay đã dễ dàng bịt miệng Arashi. Không gian liền yên tĩnh hẳn. Sau khi chỉ có thể phát ra âm thanh "ưm ưm" phản đối, Arashi rốt cục đã bình tĩnh hơn. Lúc này Sesshomaru mới đau đầu buông tay.

"Arashi-chan, cậu..."

"Mình thế nào?!"

Rin chỉ ngón tay vào Arashi, vẻ mặt kinh ngạc nhưng lại không biết mô tả thế nào cho phải. Sesshomaru và Inuyasha cũng lập tức chú ý. Ngay sau đó, Sesshomaru liền quay mặt đi, hai vai run run bí ẩn còn Inuyasha tiếp tục ôm bụng bò lăn ra đất, cười đến mức ruột gan xoắn phát đau.

Biểu cảm mỗi người mỗi khác nhưng đồng thời khiến Arashi vô cùng bức bối, cô không tự nhìn được chính mình có được không. Cuối cùng vì không ai chịu mở miệng giải thích nên Arashi đành phải tự chạy vào nhà vệ sinh để kiểm tra xem hình dáng của mình có gì bất thường.

Chưa đầy ba giây sau.

"A A A!!!"

Nghe tiếng thét thảm thiết kinh hoàng của Arashi vọng ra, Inuyasha nhún vai, bình tĩnh lau nước mắt còn đọng trên khóe.

"Ít nhất thì chúng ta không cần phải lo việc giải thích thế nào cho con bé."

Cũng không thể trách mấy người họ không chịu nói vì bề ngoài hiện tại của Arashi chỉ có thể dùng hai chữ quái dị để hình dung. Nửa bên phải cô biến trở về hình dạng nguyên thủy nhưng nửa bên trái vẫn là dạng con người. Thế nên mắt và tóc Arashi đều được chia thành hai nửa, mang màu sắc khác nhau. Tuy hiện mạo nào cũng ổn nhưng cùng lúc xuất hiện lại khiến người khác khó chấp nhận.

"Em không biến lại được."

Arashi gục đầu lên bàn rên rỉ sau gần một giờ nỗ lực. Vì lý do nào đó mà ma lực cô trở nên rối loạn, không còn chịu sự khống chế của cô. Thậm chí nó còn ảnh hưởng đến cả việc tạo lớp vỏ bọc ngụy trang.

"Không cần lo đâu, sẽ sớm hết thôi."

Giọng Sesshomaru chắc chắn như đã biết được vấn đề. Arashi ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt mờ mịt. Còn Inuyasha lại cười hì hì, giọng điệu đúng kiểu vui mừng trên nỗi đau của người khác.

"Nhóc con, chúc mừng em đã dậy thì."

"Dậy thì?!"

Rin và Arashi đồng loạt thốt lên nhưng một người là ngạc nhiên, một người lại là kinh hoàng. Cũng không thể trách Rin kinh ngạc đến vậy, xét hình dạng thì Arashi cũng đã học sinh cấp ba, nếu nói hiện tại cô mới bắt đầu đến giai đoạn mà học sinh cấp hai đã trải qua thì đúng là một trò đùa nhạt nhẽo.

"Ha ha, Rin à, để tôi giải thích cho."

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Rin Inuyasha liền biết cô nghĩ gì nên anh vô cùng hào phóng thuyết giảng.

Việc dậy thì của ma cà rồng không hề giống con người, nghĩa là nó không hề liên quan đến lượng hoocmon trong cơ thể mà xảy ra do sự biến đổi ma lực khi ma lực tích lũy đến một trình độ nhất định. Việc thay đổi này không có gì xấu, thậm chí sau quá trình này, ma cà rồng có thể phát triển thêm một bước. Nhưng nói thế nào thì trong giai đoạn chuyển đổi, những ảnh hưởng của nó vẫn luôn khiến những ma cà rồng trẻ vô cùng khó chịu mà họ không cách nào tránh được.

Việc dậy thì tác động lên mỗi cá nhân không ai giống ai, muôn hình vạn trạng. Như Inuyasha trước đây, cơ thể khỏe mạnh có thể đấm chết voi đột nhiên trở nên siêu nhạy cảm. Một chút bụi, một chút thay đổi nhiệt độ cũng đủ khiến Inuyasha hắt hơi mệt mỏi, mũi thì chảy nước nghiêm trọng. Đáng ghét nhất là quá trình đó kéo dài gần cả tháng mới biến mất.

"Vậy còn Sesshomaru-sama, quá trình dậy thì của anh như thế nào?"

"Khụ!"

Nghe Rin hỏi, những người khác cũng nhìn về phía Sesshomaru với vẻ tò mò, nhưng đương nhiên chuyện mất mặt như vậy không đời nào Sesshomaru chịu tiết lộ. Anh hắng giọng, nhanh chóng đổi đề tài.

"Có vẻ mấy bài tập của bà đã thúc đẩy quá trình này của em. Arashi, mấy ngày tới em đừng ra ngoài." Để tránh hù dọa người khác.

Nửa câu sau dĩ nhiên Sesshomaru không nói mà để Arashi ngầm tự hiểu.

Vẻ mặt cô như đưa đám.

Để đạt được sự biến đổi về ma lực vốn cần một thời gian dài tích lũy và rèn luyện nên hầu như đến một độ tuổi nhất định thì quá trình này mới diễn ra. Đây cũng chính là lý do khi xảy ra chuyện, Arashi không hề nghĩ đến đây là ảnh hưởng của quá trình đáng ghét đó. Tuy ma lực không biến mất khiến Arashi rất vui mừng, nhưng còn dậy thì... cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý đối diện với nó mà!!

"Arashi à, em hãy vui vẻ chịu đựng đi, ha ha ha."

"Hu hu hu!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net