Chap 18: Kế Hoạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tada. . . au đã quay lai, thật ra thì không tính quay lại sớm như thế này đâu nhưng sáng nay ôn thi học kì môn môn Văn và môn Lý khá hài lòng với lại thấy nhiều bạn inbox cho au quá nên ngồi viết rồi up luôn có ai nhớ au không nè!!!!

Au là rất nhớ mọi người nha..

Để bù đắp lại những ngày tháng không đăng chap thì bây giờ au sẽ viết một chap thật dài.... chịu không nè???

_==_==_=_=_=_=_=_*_*

Mọi chuyện Cứ Thế diễn ra bình thường Khải vẫn làm việc của anh, sáng đi học trưa chiều tối thì đi làm thêm ở tiệm bánh kem, quan hệ giữa Khải và nguyên vẫn là chiến tranh lạnh không có tiến triển gì thêm ,nhưng Khải vẫn đang thực hiện kế hoạch giúp Nguyên nhìn thấy bộ mặt giả dối của Đình Phong...

Anh còn đang lúng túng không biết làm cách nào để có thể có được những thông tin bất lợi cho Đình Phong và có lợi cho anh và nguyên thì có lẽ trời không phụ lòng người ,cá không mời mà đến...

Vào một ngày đẹp trời có lẽ là đẹp trời so với Tuấn Khải , anh đang làm việc ở tiệm bánh kem thì dư Mẫn với bộ quần áo sexy bước đến tìm anh...

Ban đầu anh cũng không muốn ra gặp nhưng cô ả mặt dày cứ đứng đó hoài, sợ ảnh hưởng đến công việc nên bà chủ đã kêu anh ra...

_ thân là bạn trai thì có giận dỗi hay cãi nhau với bạn gái thì cũng nên ra xin lỗi một tiếng chứ , để con gái người ta đứng ở ngoài từ nãy đến giờ không cảm thấy mình thật hèn hạ hay sao đi ra ngoài dùm tôi cái đi Anh Khải ơi!

Wei sờ mớ...

cái đếch gì đang diễn ra vậy nè trời rõ ràng là thù không đội trời chung vậy mà bây giờ trong mắt người khác lại trở thành bạn trai bạn gái của nhau ư ? tình nhân của nhau ư ? thật mắc cười

Khải đen mặt lại nhưng anh cũng không nói gì lặng lẽ bỏ ra ngoài với khí thế hừng hừng...

_ đến đây làm gì? BIẾN_ anh lạnh lùng mở miệng vẻ mặt chán chường hiện rõ trên đôi mắt.

_Thật sự...là không có hứng thú với em sao? _ Ai đưa ánh mắt lơ đãng liếm mép tỏ vẻ mình có giá lắm

_ Tôi đã nói rồi 1con điếm bán chân đàn ông để sống mà thằng đàn ông ấy lại đi bám chân một thằng con trai để cả hai cùng sống thì thật là một chuyện hèn hạ nhục nhã nhất trên đời, vậy cô nghĩ chuyện hành hạ như vậy tôi có muốn xen vào hay là không?

_ oh em biết anh là anh hùng. Bởi vì thế em không muốn làm con điếm như anh đã nói nữa em muốn có một cuộc sống bình yên bên người em yêu . Vậy Anh có thể nào đến với em được không?_#au: cuộc sống bình yên cái quần què....

_ đến với cô? tôi được gì ?

Hôm nay, đây là người đầu tiên mà khiến anh phải nói nhiều như vậy, phải giảng dạy nhiều như vậy , nói khô cả họng nhưng vẫn không hiểu trừ Vương Nguyên ra....

_ tiền hiện tại em không có, nhưng sau này em sẽ có . Vì sau khi kế hoạch của em và Đình Phong thành công thì khi đó đã đủ cho hai chúng ta sống cả đời... còn về thỏa mãn anh thì....anh thấy em chưa đủ hấp dẫn???

Trong nhận thức anh muốn vung tay lên tát cho cái con người không biết xấu hổ này một cái thật đau. kế hoạch cướp tiền của người khác mà còn có thể làm như của mình như thế này thì thật anh không thể hiểu nổi trên đời còn có những con người lòng dạ sắt đá đến như thế nào. nhưng rồi anh đã bình tĩnh lại được và đã đưa ra một kế hoạch thật nhanh chóng cho bản thân mình Kiến ăn cá thì sẽ có con khác ăn con kiến....

Anh nhếch môi tự mãn cho cái kế hoạch của mình đưa ra quá nhanh chóng chỉ chưa đến 1 phút đã có thể hoàn thành một kế hoạch tuyệt vời đến như thế...

_Kế hoạch?

_ Đúng vậy anh yêu à có hứng thú không?

_ Vậy để xem kế hoạch đó có giá trị không mới được.

_ anh biết tập đoàn Vương Gia chứ? con trai ấy chính là Vương Nguyên... là Quân Cờ Thế mạnh trong kế hoạch này... sao có hứng thú chứ?

Quả nhiên cá đã cắn câu, hai người đều có chung một suy nghĩ muốn lợi dụng đối phương. Nhưng đâu nghĩ rằng chính bản thân mình cũng là người bị lợi dụng

_Được...

_ vậy có thể cùng em uống chút rượu coi như ăn mừng cho hợp tác của hai ta được không? cho bước khởi đầu mới của hai ta được không? Hả anh yêuuuuuuuuuuuuuuuuuu........

_ uống rượu cùng tôi ?cô chưa đủ tư cách..._ khóe môi anh vẽ lên một đường cong đẹp mê người có sức quyến rũ và công phá thật lớn...(#au:giờ atsm của đại ca lên sàn)

Quả thật đây là người đàn ông đầu tiên mà cô có thể chịu đựng được cái tự luyến và khinh thường người khác như vậy .Nhưng cũng không thể trách cô được, bản năng của một con người không thể nào chống chọi với cái đẹp huống chi lại rất nam tính khiến người khác như con thiêu thân cứ lao đầu vào tìm chỗ chết cho bản thân mình...

Nếu đổi lại là người khác chỉ cần cô mở miệng không biết có bao nhiêu người đàn ông muốn lên giường cùng cô mà không được, nhưng cô không hiểu tại sao lại có hứng thú với người đàn ông này trong khi anh ta luôn tỏ vẻ bất cần đối với cô, đối với người phụ nữ nhan sắc : sắc sảo mặn mà tuyệt vời như thế .Bởi thế mới nói sự đời thường lắm trái ngang . Nhiều khi muốn hiểu cũng hiểu không nổi =_=|||

Người khác càng tỏ ra lạnh lùng với cô thì cô càng muốn đá, nhưng đối với người đàn ông này thì càng lạnh lùng, Cô càng thích càng muốn chiếm đoạt mà giữ lấy cho bản thân mình hơn. Có lẽ đây chính là tính chiếm hữu của con người...

Còn về phần anh, anh đang rất vui sướng khi cá quá đơn giản đã có thể dính câu ,không cần anh tốn quá nhiều thời gian một chút nào. Anh đang rất vui mừng vì sắp có thể cho Nguyên nhìn thấy bộ mặt giả dối đạo đức giả của Đình Phong. Bỗng anh nghĩ tại sao anh lại háo hức đến thế thì anh cũng không trả lời được câu hỏi này. Anh tự an ủi bản thân mình rằng có lẽ vì điều này sẽ giúp ích cho kế hoạch lật đổ Vương Gia của anh.

Có lẽ ngay cả Vương Tuấn Khải thông minh của chúng ta cũng không thể biết được rằng anh làm điều này là xuất phát từ trái tim chứ không phải là từ lý trí. Chỉ là con người quá tự cao , tự đại thì luôn luôn nghĩ bản thân mình làm là đúng, là đã suy nghĩ rất kỹ càng rồi.


Và có lẽ rằng ngay cả Vương Tuấn Khải cũng không thể biết được chính nhờ cái hành động này của anh mà đã dẫn đến một kết thúc khác trong tương lai làm thay đổi tương lai của anh ,Vương Nguyên, Đình Phong và cả Dư Mẫn....


Cả hai con người với cả hai suy nghĩ khác nhau đang miên man nghĩ về tương lai cũng như quá đề cao bản thân mình là quá thông minh và khinh địch cho nên không ai đề phòng ai cả. Để sau này khi phải hối hận thực sự đã quá muộn màng rồi . Một phút sai lầm của tuổi trẻ luôn luôn dẫn đến những điều không đáng sau này và Tuấn Khải ,Dư Mẫn chính là những nạn nhân của những suy nghĩ bồng bột nông nỗi ấy....

_ Bây giờ cô có thể Cút ra khỏi đây được chưa?_ Tâm tình của anh tới bây giờ phải nói là tốt hơn lúc ban đầu nhưng anh cũng không muốn nhìn thấy cái bản mặt mày một tí, một phút, một giây nào nữa .Anh chán ghét nó lắm... Càng nhìn nó anh càng cảm thấy khinh thường , đáng xấu hổ....

_Ok ok nè baby đừng cáu,cáu sẽ làm suy giảm ấy ấy đó nha! Sẽ không xxxooo trong đêm động phòng của 2 chúng ta đâu_ Phải công nhận mặt của ả thật dày và không có liêm sỉ....

Anh cũng không biết phải nói lời gì bây giờ nữa, càng nói càng cảm thấy con người này không đáng để nói chuyện chỉ còn chọn cách im lặng với khí thế bức người....

_Yêu nè...!!! Em về nhé, có gì phone cho em 24/7 đều phục vụ anh...Còn về kế hoạch của chúng ta...bàn nhau...ở...trên giường nhé! Moa moa_ cười tươi như hoa, còn hôn gió nữa chứ, êu ơi kinh tởm phải biết....

Mặt anh càng ngày càng đen. Tại sao con người có thể có cái da mặt dày như thế này chứ nhỉ? Bất chợt trong anh lại hiện lên hình ảnh của một người con trai, với gương mặt bầu bĩnh trắng nỏn, đáng yêu, chỉ với một động chạm nhẹ thôi đã khiến cho mặt cậu ta đỏ bừng lên ,khiến anh sốt ruột không yên... còn con người này thì tại sao có thể vô liêm sỉ đến như vậy được chứ? Thật sự có sự khác biệt quá lớn giữa hai con người này mà...!!!

_Tiểu Khải..._ anh xoay người bước vào thì bà chủ cũng vừa lên tiếng khiến anh giật thót mình...

_Bà chủ!

_ Theo kinh nghiệm của ta thì hạn con gái lõng lẽo, lặng lơ như vậy thật không xứng đáng để làm bạn gái của cháu

#khải: từ nãy đến giờ có ai nói nó là bạn gái của cháu đâu có bà chủ tự biên tự diễn rồi bây giờ tự bình luận luôn, ghê thiệt_anh cười khổ...

_ Vâng, cháu biết!

_ Ta biết trong tình yêu không nên có sự ép buộc nhưng bởi vì ta xem cháu như là đứa con trai của ta cho nên tao mới nhất nhở vậy thôi . Nếu cháu không muốn cũng có thể không làm theo, nhưng ta nghĩ những điều ta nói là đúng, hạn con gái như vậy tốt nhất là không nên quen biết...

Hôm nay là cái ngày định mệnh gì vậy trời, vừa phải tốn hơi nói chuyện với hạng người vô liêm sỉ rồi bây giờ lại phải tốn hơi để giải thích cho người này hiểu, thật quá mệt mỏi mà. Ý là không muốn giải thích rồi còn ráng kéo cháu vô chuyện này nữa ,bà chủ ơi từ đó đến giờ mới biết bà chủ nói nhiều như vậy đó ,bó tay luôn!

_Cháu sẽ nghe lời bà chủ

Mặc kệ anh nói gì, nhưng bà chủ vẫn cứ thao thao bất tuyệt ,kể từ chuyện ngày xưa bà và ông chủ quen nhau như thế nào ,hai người đến với nhau ra sao, gặp trở ngại gì trong cuộc sống, và có cuộc sống hạnh phúc êm đềm đến cỡ nào...

Có lẽ đây chính là cái ngày mà anh phải nghe nhiều đến như vậy, hại não đến như vậy .Bất chợt trong anh lại hiện lên cái thân ảnh bé nhỏ ấy, cũng là một con người thích nói cũng hay thao thao bất tuyệt như vậy khiến cho ngôi nhà của anh không lúc nào được yên ổn nhưng cũng không thiếu những nụ cười vui vẻ hạnh phúc và ấm áp...

Điên thật rồi ! Tuấn Khải ơi! sao lúc nào mày cũng nghĩ đến cậu ta hết vậy? Không lẽ thù oán đã làm ngập tâm trí của mày rồi hay sao mà trong mọi hoàn cảnh cậu ta đều có thể hiện lên được như thế này? thật điên rồi, điên rồi ,phải vào rửa mặt lại cho tỉnh mới được!!!







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net