Chương 13:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nguyên cùng Đình Phong đi chơi rất lâu mà đối với Nguyên thì cực kì vui vẻ.Bao ngày qua cậu đã sống trong đau khổ,tự chấp vấn bản thân như 1 thằng tự kỉ...cậu nhớ anh (phong nha not Khải. Ok!) cậu muốn được gặp anh, muốn được ôm anh,... Bây giờ đã thành hiện thực cậu chẵng phải rất vui vẻ hay sao?

Kéo Phong đi tủ chổ này sang nơi khác,tâm trạng đang rất tốt nha!!!Còn về Đình Phong sau khi cá đã cắn câu thì đã đến lúc mượn đuôi cá về long cung.Kế hoạch bao nhiêu năm nay hắn cùng cô tình nhân xinh đẹp dựng lên đã đi đến chặng cuối,thắng thua là ở lúc này!!!

_Tiểu Nguyên!

_Hửm..._mãi mê gắp gấu

_Anh yêu em!

_Anh sao vậy?sao lại nói vậy chứ?!?_Mặt đỏ ửng,hơi ngượng nhưng vẫn muốn nghe

_Vì thế,mình đính hôn nha em!!!

_Anh nói ...gì???_Nguyên không nghe nhầm đó chứ

_Anh muốn kết hôn với em!

_Em...

_Em không muốn...

_không, vì em còn đang đi học nên...

_Anh đã chờ em 4 năm.em vẫn muốn... Không phải_Nguyên chen ngang

_Phong ca,em thật tình rất vui, nhưng anh cố đợi em thêm 3 năm nữa thôi_van xin

====================lia cmr sang 1 nơi #==========###

"Đã 6 giờ tối rồi,vẫn chưa về.Muốn bỏ đói mình chết sao?"

Vương Tuấn Khải bực mình.Từ sáng đến giờ,anh ở nhà đợi cậu về.Không dám đi làm thêm vì sợ cậu về không có chìa khóa vào nhà,cơm anh chưa nấu vì nhớ lại lời cậu dặn...đến cuối cùng thì sao? Anh ngồi ở trũớc cửa như 1 thằng ngốc.Anh cũng tự hỏi mình tại sao mình lại khác đến như vậy?không giống 1 Vương Tuấn Khải vô cảm của ngày xưa?nhưng câu trả lời muôn thuở là mình diễn quá nhập tâm!!!

Căn nhà gần cả tuần nay đều có sự hiện diện của cậu. Anh củng đã bắt đầu quen với 1 Căn nhà tràn ngập tiếng cười, tiếng anh chọc ghẹo cậu, tiếng cậu la,tiếng cậu mắng anh,hôm nay cậu đi thật sự thấy rất trống vắng,anh cảm thấy ngột ngạt,khó chịu

Không biết giờ này cậu với Chí Hoành làm gì mà cả 1 ngày trời chưa làm xong trong khách sạn...đánh liều anh gọi 1 cuộc cho Chí Hoành

"A nhô a ni mô tô"

_Vương Nguyên đâu?_đã đến lúc ra dáng cool boy

"Á nam thần Vương Tuấn Khải sao?ố...hố.. Hố"

_Vương Nguyên đâu?

"Cậu không cần lo cậu ấy không sao?"

_Hỏi sao cậu ta không về.muốn ở ngoài đường

"Không đâu,sao Nguyên Nguyên ở ngoài đường được, giờ này chắc đang hạnh phúc ở 1 cái toáp lều lúy tuổng nèo í...híhíhí"

_tút...tút

"Đm, ai nói nam thần quá lịch sự không nhễ???"_Hoành's pov

=========quay trở lại Khải coa đập troai nhỡ ===========

Anh giận lắm,muốn 1 phát ném cái " iphone 6" vào wall.nhưng nhà đã nghèo ném òy lấy gì sài.Anh củng không lý giải được vì sao mình lại khó chịu.Vì cậu nói dối anh đến gặp Chí Hoành (sai òy coan ươi);hay vì cậu bảo anh đừng ăn cơm đợi cậu về nhưng lại không về ( cx k biết nữa)

Chỉ biết bây giờ anh đang rất không vui,tâm trạng sáng đến giờ không tốt Còn giờ thảm hơn chỉ khổ cho con au già!

Bụng anh biểu tình ầm ỉ,anh đứnglên không thèm đợi 1 thằng ngốc dở hơi đó chết ngoài đường cũng được, đừng lết xác về đây,nhà anh đâu phải là trại tị nạn.Anh vào "bếp" lục trong tủ không còn đến 1 gói mì gói. Anh như tức điên có cần trêu người khác dữ z không!?! (Cần!!!)

"Chắc thằng ngốc tử ấy cũng sắp về đã 8h òy còn ...đợi thêm 1 nữa...à . ùm chỉ h mình không ăn nên mới đợi...không ý khác "_góc tự kỉ của Khải ca

===============KaRoJas Restaurant ================
(Tên nhòa hoàng wóa đập giề!au pit,đừg khoen,au ngại)

_Sườn xào chua ngọt,2 xuất tôm hùm hảo hạng,gà quay Tây Tạng,1 lẩu hải sản,vịt nướng mật ong,vậy đi...à mà thui thêm 2 xuất bò lúc lắc,bò Úc nhá!thanks _nhị Nguyên đang ăn " kiêng"

_Quý khách muốn dùng thức uống gì ạ_cô nhân viên lế phép

_Em không uống rượu nên sẽ uống nước ép,anh uống gì?_Nguyên vui vẻ

_Tôi 1 cốc Wisky đỏ_hắn cười cười

_Anh còn muốn ăn thêm gì không? Em gọi thêm!_Nguyên hỏi

_Ăn hết đống em gọi cái đã!_lạnh người

Thế là 2 người vừa ăn vừa tươi cười nói chuyện phiếm.Anh đút em,em đút anh trông...rất hạnh phúc và ấm áp nha (chỉ tội con tôi nhà)

_Em định khi nào tổ chức_không nhịn nổi đành hỏi

_Lúc nãy đã nói òy mà_cậu khó chịu

_Vậy 2 tuần nữa đúng không? Anh rất vui!_giả tạo v~

_Dạ!!!_kéo dài điệu bộ chán nản

_Hìhì,em ăn đi!_đạt được ý nguyện nên cười gì ta ràh ém

=============================\\\=

Vương Tuấn Khải bây giờ là đang tức giận thật sự .Anh đang rất bực cậu, tại sao giờ này chưa về ?chợt 1 cảm xúc nhe nhói trong ♥ cậu có phải đang gặp nguy hiểm,Vương Tuấn Khải muốn vung cửa chạy đi nhưng anh không làm

"Tại sao mình phải đi tìm cho cậu ta nếm vị đời 1 chút,sống trong sung sướng quài sao được. Hẽhề. ác gặp ác,tội nghiệp cậu rồi tên ngốc tử ..."

Nhưng trong lòng Khải vẫn khó chịu cồn cào không yên .Anh củng không biết tại sao? Anh muốn đi tìm cậu, nhưng lý trí không cho phép. Anh phải làm sao đây.(au ý kiến *giơ tay* trí vớiu ái thắng thì.../Khải: biến)

"Mình phải tìm tên ngốc ấy,cậu ta ma mãnh,đanh đá như vậy chắc sẽ gặp chuyện không lành (ta thý klq j hết)Nếu cậu ta có chuyện gì cũng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của mình. Đúng,vì vậy..."_phóng nhanh giọt lẹ ra khỏi nhà

~ ♪Wān yán de yántú yīlù qūzhé yǒu shíhòu xiāngxìn de wèibì kāihuā jiē guǒ ~ ♪♪♪♪

♪♪♪Xiǎolù páng duījī tài duō yè luò fēng chuī dòng nǐ hé wǒ shèng xià shāqiū huāngmò ~♪♪♪♪

♪♪♪Xiǎoshēng de chàngzhe wǒmen de gē gēcí xiàng běn xiǎoshuō miǎoxiǎo dào shīcuò~~~~♪♪♪♪

_Con nghe!

"Tuấn Khải sao không đi làm mau đến giao hàng nếu không nghỉ ngay cho tôi"_giọng oanh vàng của ai đóa

_Con đang bận...con " Đến ngay"_chen ngang

Anh đành phải phi với vận tốc ánh sáng đến cửa hàng lấy chiếc bánh kem đóng gói cẩn thận lướt gió theo địa chỉ giao hàng lòng bồn chồn không yên.

_Cuối cùng cũng đến!haizzz....mệt quá_anh thở dốc

Nhưng trước mặt anh là 1 cảnh vô cùng ba chấm.Anh đứng hình tại chổ,chiếc bánh kem cũng rơi xuống,nát tan...mặt cắt không còn gi9t máu...

///////////////////////EnD chap ///////////////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net