Chương 34 : Em sai rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Trong cuộc sống này mà thiếu đi anh , em không biết giờ mình sẽ ra sao nữa...

______

- Sáng thấy anh No ngủ ngon lên tôi cũng không muốn gọi anh dậy vì hôm qua tôi đã ép anh dùng sức quá nhiều...lên sáng nay thấy vợ ngủ ngon lên không đành lòng gọi anh No dậy....
Tôi đi khảo sát xem tiền năng của khu nghỉ dưỡng này sẽ phát triển mạnh đến tầm nào....

Tôi đi khảo sát thì đến tầm trưa mới về phòng....tôi mở cửa phòng ra , không nhìn thấy anh No đâu...

Vợ yêu ơi....anh dậy chưa....

Tôi đi vào phòng ngủ không có anh , đi đến xem phòng tắm và ban công cũng không thấy....tôi cần điện thoại lên gọi cho anh No , như máy di động bị thêu bao....làm một chút hoang mang , lo sợ trong tâm trí của tôi .
Tôi lại nghĩ vớ vẩn gì vậy , chắc anh No đi dạo quanh khu nghĩ dưỡng thôi , chắc lát nữa anh No về phòng thôi....
Cứ thế tôi ở trong phòng chờ anh....như chờ đến tầm giờ này thì tôi không chờ nổi nữa ( 2 giờ chiều rồi mà anh No vẫn không về phòng ) .
Tôi đợi đến sốt ruội lên chạy một mạch xuống quầy lễ tân hỏi thử....
Như hỏi cũng bằng thừa vì không biết và nhìn thấy anh No cả...
Lòng tôi nóng như lửa đốt , gọi đi gọi lại cho anh No vẫn không có tín hiệu....
Thật sự tôi mất bình tĩnh...tôi lấy điện thoại gọi cho một người...

- Có chuyện gì mà gọi cho tao vậy....đi du lịch vui vẻ quá mà bây giờ mày mới gọi cho tao hả Kla...

- Anh No mất tích rồi Nic...

- Hả...cái gì....anh No mất tích hả...lúc nào....

- Từ trưa tao đi khảo sát khu nghỉ dưỡng này , thì đã không thấy anh ở trong phòng nữa...
Mày đưa thêm mấy đàn em ở quán bar xuống chỗ tao....tìm anh No bằng được cho tao...

- Ok tao đi ngay....trong lúc chờ tao đến mày hãy cứ đi tìm anh No quanh khu nghỉ dưỡng đi....mày bình tĩnh lại , chắc anh No đi đâu đó thôi , rồi một chút nữa về thì sao , nếu vẫn không thấy anh No đâu thì mày báo lại cho tao....thế nhé Kla...
( anh No....anh yên tâm đi....em sẽ không cho ai động đến anh trai của em đâu...)

- Tôi đi tìm anh khắp khu nghĩ dưỡng , phòng ăn , khu bể bơi trong nhà và ngoài rời , bãi biển....tôi đi tìm anh trong vô vọng , xen lẫn nỗi sợ hãi trong tôi .
Làm ơn đừng xảy ra chuyện gì...anh No phải bình an nhé....em sẽ cố gắng đến chỗ anh ...sớm thôi .

___________

- Tôi mơ hồ cố gắng mở mắt , cảm giác người tôi nhẹ tênh....bồng bềnh như đang nổi trên mặt nước vậy , vô lực...
Tôi muốn tỉnh dậy , muốn mở mắt ra xem nhưng hai mí mắt tôi nặng quá...tôi mệt quá , thôi cứ ngủ tiếp đi vậy....lúc nào ý thức được thì tính sau vậy....chứ còn biết làm sao nữa 😥

Lần thứ hai tôi cố gắng mở mắt , như tôi vẫn cảm thấy đau đầu và chóng mặt nữa...đôi mắt vô hồn đờ đẫn nhìn xung quanh....tôi đang ở trong một căn phòng .

Căn phòng này đẹp và trang trí theo phong cách đơn giản như những đồ vật ở đây đều là đồ vật đắt tiền...tôi thấy nơi nay nhìn rất quen thuộc....như có cảm giác mình đã từng đến đây một lần thì phải , sao tôi không nhớ ra cái gì thế này...No ơi là No đầu óc mày để đi đâu vậy...cố nhớ lại xem....
Không có gì phải sợ...mày được nằm trên giường đệm ấm này thì người đó chắc không có ý xấu xa với mày đâu....
Tôi vội vã bước xuống giường...như đầu vẫn còn choáng váng...như vẫn cố gắng bước đi...
Tôi cố gắng đi thật khẽ xuống cầu thang , dẫn xuống tầng dưới...quen quá...cảm giác mình đã từng đến đây thật....

- Cậu tỉnh rồi sao....

- Tôi quay người lại khi nghe thấy có tiếng vọng về phía tôi.....

....Mẹ....con....con chào mẹ...

Người tôi bây giờ đã đổ mồ hôi , chân tay thì run sợ....trước người phụ nữ quyền lực này....mẹ của em ấy...

- Tôi không dám nhận câu mẹ đâu....
Chúng ta vào phòng khách nói chút chuyện chứ....

- Tôi bước đi theo mẹ phía sau....đến phòng khách thì đứng bấp động run run chân tay....phải nói tôi sợ thật vì người ấy là mẹ của Kla....

- Cậu ngồi xuống sofa đi....không ai bắt cậu đứng như vậy đâu....

- Thôi khỏi con đứng đây cũng được....

- Khi tôi nói nhẹ thì cậu lên phải hiểu chứ....

- Vâng....con ngồi xuống đây....

- Tôi có chuyện muốn nói với cậu....như gặp cậu khó khăn quá thì cái thằng con trai hư hỏng của tôi , theo sát cậu thường xuyên và muốn tìm gặp cậu cũng khó vì chỗ cậu và Kla đang ở thì tôi không thể tìm ra....hầu như thằng con trai tôi sợ tôi sẽ làm gì cậu lên nó đã dấu cậu một chỗ kín đáo để nỗi những người tôi sai đi dò thăm tin tức về cậu....đều không có kết quả....phải thật sự rất lâu người của tôi mới bắt cóc cậu về đây được....

- Con....con....

Tôi....ú....ớ....ấp úng không nói thành lời....

- Chúng ta nói chuyện chủ đề chính nhé....sao cậu cứ đeo bám con trai tôi không rời vậy....nếu đã đi như năm năm về trước thì lên đi trong im lặng và đừng quay về chứ....
Đằng này cậu còn kết hôn với con trai tôi bên mĩ nữa....

- Tôi quỳ xuống chỗ gần mẹ em ấy....

Mẹ à.....con cũng đã dữ đúng lời hứa  không xuất hiện trước mặt em ấy và mẹ ...như duyên số thật biết chêu đùa...con đã chốn chạy trong năm năm như không biết tại sao khi gặp lại em ấy bên nước mỹ chỗ con đang làm việc....và khi nhìn thấy em ấy khổ sở vì con....chìm trong men rượi thì con biết là con đã sai....trong lòng con vẫn còn yêu em ấy nhiều lắm....dù có cách xa tận mấy năm con vẫn yêu em ấy....
Mẹ...con không xin gì nhiều , con yêu em ấy thật lòng không vì tài sản của em ấy , làm ơn mẹ có thể chấp nhận con dù chỉ một lần không....

- Cậu nói , cậu không mơ màng gì đến gia sản của con tôi hả ....thế mà nó chuyển nhượng cho cậu 60% cổ phần của nó có mà chuyển nhượng lại cho cậu đấy....

- Mẹ tin con đi ....chuyện em ấy chuyển nhượng cho con....thật lòng con không biết gì về chuyện này cả....con không có ý em yêu ấy vì tài sản đâu...thưa mẹ....

- Cậu định giả ngu ngốc cho ai xem hả ....tôi nói cho mà biết....tôi không chấp nhận cậu là con dâu của tôi đâu....
Dù cho cậu đã nắm dữ 60% cổ phần đi chăng nữa thì.. tôi đây ....vẫn nhìn cậu dưới con mắt....yêu con trai tôi vì gia tài của gia đình này nhé....

- Con phải làm sao thì mẹ mới tin và chấp nhận con vậy....

- Muốn tôi chấp nhận hả....vậy thì hãy biến khỏi đứa con trai yêu dấu của tôi và giả lại tài sản cho nó....đi...😠

___________

- Mày đang ở đâu vậy....

- Mày hỏi thừa thế hả Nic .....tao vẫn đang đi tìm anh No đây....

- Không phải tìm nữa , tao biết chỗ anh ấy đang ở đấy...

- Sao mày biết....anh ấy ở đâu....

- Tao có cho người theo dõi sát anh No...
Và biết anh No bị bắt và được đưa đến chỗ biệt thự của mẹ mày đang ở đấy....
Đi đến đấy mà mang anh No về đi...

- Cái gì chỗ mẹ tao sao....
Tôi cúp máy và chạy thật nhanh đến xe và phóng thật nhanh về biệt thự bao nhiêu năm tôi vẫn ở đấy từ bé cho đến lớn....cho đến khi tôi kết hôn với No...thì tôi đã ra sống ở riêng và không quay về lần nào từ khi biết mẹ tôi đã bắt anh No rời xa tôi.....

__________

- Tôi không biết mình bước đi ra khỏi biệt thự bằng cách nào....tôi vô hồn thả mình trên đường toàn được trồng cây hoa hồng giấy và hoa hồng leo....bao năm rồi con đường này , tôi  chỉ đi đến có một lần lúc ấy là tôi đi cùng Nic đến gặp Kla...nhanh nhỉ thời gian nhanh quá...nhanh đến nỗi tôi đuổi theo không kịp nữa rồi......vì sao em ấy chuyển nhượng cổ phần cho tôi , mà lại không nói cho tôi biết....em ấy muốn tôi sống sao với cái ánh mắt khinh bỉ của mẹ em ấy dành cho tôi hay sao....tôi rất muốn nói cho mẹ hiểu , tôi không phải là kẻ hám tiền.....

- 🌺 Cái gì chuyển hết cổ phần cho tên đó sao....không thể tin được....

Tôi cũng vì gia tài và yêu anh Kla , lên tôi đã cố ý tiếp cận mẹ anh ấy , cố gắng mua thật nhiều quà cáp , thỉnh thoảng lại đi đến chơi nhà với mẹ anh Kla , tôi đã phải cố gắng vừa lấy lòng anh Kla và mẹ anh ấy . Hôm nay tôi tình cờ đến chơi với mẹ anh ấy....định bước vào phòng khách thì đã nghe tiếng nói vọng ra bên ngoài....tôi đừng gần đấy nghe hết từ đầu cho tới cuối....cái gì.....
Tôi cũng đã điều tra anh Kla và người đàn ông đang chung sống với anh....
Cái người tự nhận mình là anh trai của anh Kla....😡 thứ tôi muốn thì đừng hòng anh đụng vào được Techno ạ..... Ý Lan tôi chưa từng thua ai , vì một khi tôi đã xác định được con mồi , thì con mồi ấy phải là của tôi....chỉ là của tôi thôi .....anh đi chết đi Techno....
Anh đừng có mơ....Ý Lan tôi không bao giờ nhường Kla và công ty lại cho hết vào tay anh đâu...mơ đi....tôi không cam tâm....tuyệt đối...không chịu thua dưới tay anh Techno ạ....

****

- Tôi đang lái xe thì nhìn thấy bóng dáng anh No đang đi bộ trên đường  , anh không sao cả .....may quá rồi...sao thôi thấy mặt anh buồn vậy , chắc do mẹ tôi nói nặng lời với anh rồi , tôi cho dừng xe và xuống xe để đi bộ đến chỗ anh.....

Anh No.... tôi gọi tên anh thật to.....

- Kla....khi tôi thấy em gọi tên tôi....cảm xúc trong tôi bây giờ rất rối....phải đi đến hỏi em cho ra lẽ mới được....

- Anh No làm em lo lắng cho anh lắm...anh biết không , em sợ anh có chuyện gì....mẹ em gây khó rễ cho anh phải không....em thay mặt mẹ em xin lỗi anh....
Anh ....sao... anh im lặng vậy nói gì đi....đừng im lặng như vậy em rất sợ đấy....

- Kla em có chuyện gì dấu anh không...

- Anh No lạ quá....có bao giờ em dấu anh chuyện gì đâu....có chuyện gì là em sẽ về kể luôn cho anh nghe mà....mẹ em nói gì với anh vậy....

- Anh hỏi lại bận nữa em có chuyện gì dấu hay làm chuyện xấu sau lưng anh không....

- ...em...em....em trả làm gì phải dấu sau lưng anh No cả...

- Em học xấu và biết nói dối với anh từ khi nào vậy Kla....em làm anh thất vọng về em lắm....
Vì sao em nhượng lại cổ phần cho anh mà không thèm nói với anh dù chỉ một tiếng....tại sao....để mẹ em nghĩ anh chỉ yêu em vì tài sản gia đình em hả...

Tôi tức giận bỏ chạy khỏi chỗ đấy....

- Anh No...nghe em giải thích.... đã....không phải như anh nghĩ đâu....

Chết tôi rồi...tôi quên mất chuyện này , đầu óc tôi sao hay quên mất chuyện quan trọng này vậy .....
Tôi đuổi theo anh...sao anh chạy nhanh vậy....
....Tôi cứ thế chạy mãi, chạy cho đến khi cạn sức mà vẫn không thấy anh No đâu cả . Là tôi sai, sai quá nhiều .
Lẽ ra lúc đó tôi  không nên dấu anh , lẽ ra tôi nói cho anh biết , lẽ ra tôi  nên nhanh tay  giữ anh No lại và giải thích.... Tại sao tôi lại ngu ngốc đến vậy chứ....lại làm tổn thương lòng tự trọng của anh....tôi sai rồi...

Sau một hồi tìm kiếm mệt nhoài, tôi cũng đã thấy anh No..... anh  ngồi đơn độc trên chiếc ghế đá gần công viên...chết cha tôi rồi...anh No đang khóc... nước mắt rơi lã chã, thân thể run lên . Nhìn anh No của tôi lúc này, làm tim tôi thắt lại, đau đớn vô cùng. Tôi đứng như bị chôn chân....tôi chạy nhanh đến chỗ anh ngồi, em thật sự rất muốn bảo vệ che chở cho anh , thật sự rất muốn giải thích cho anh No hiểu.

Nhưng vừa bước đến gần bên anh  , anh No đã  vội tránh xa tôi , vội chạy thật nhanh mà không cho tôi lấy một cơ hội giải thích .

Bỗng... "két", tiếng thắng xe gấp vô cùng và theo ngay sau đó là tiếng hét thất thanh của anh No.
Tôi sợ hãi nhìn lại...một cảnh tượng ám ảnh trước mắt mà có lẽ cả đời tôi cũng không bao giờ quên được. Người con trai tôi yêu thương nhất , thân thể anh No đang nằm bất động trên vũng máu đỏ tươi....tôi  chạy thật nhanh và  ngay đến bên cạnh anh No ,  ôm anh  vào lòng.....đừng dọa em....em xin anh , tỉnh lại vì em đi mà ....tôi liên tục lay người bảo anh No tỉnh lại .....

Làm ơn có ai không...gọi giúp tôi xe cứu thương với....làm ơn đi mà....

Tôi đang cần xin sự giúp đỡ của những người lạ đi trên đường...

Dòng nước mắt mạn chát của tôi.....tôi đang khóc và sợ hãi ...làm ơn tỉnh lại đi anh....đừng làm em sợ....em sai rồi...

- Đừng... xin anh.. em cầu xin anh...mau tỉnh dậy đi...em sai rồi...em xin lỗi anh nhiều mà...

- Tôi cố gắng nặng nề mở đôi mắt long lanh nước, mỉm cười nói nhỏ cho em nghe thấy....
Anh không sao.... em  đừng khóc.... khi khóc nhìn em xấu quá đi mất...tôi cố gắng vươn  tay lên gạt nước mắt của em  vừa sợ hãi nói.....

Anh không sao mà....đừng khóc...anh thương....

- Anh No à....đừng dọa em mà...làm ơn....
Em sẽ đưa anh đến bệnh viện....từ giờ cho đến lúc ấy....thì làm ơn đừng ngủ nhé....làm ơn đi....vì hạnh phúc của em đang ở trong tay anh đó....nếu anh có mệnh hệ gì thì em cũng không thiết sống trên cõi đời này nữa.....chỉ có anh mới mang lại hạnh phúc cho em thôi.
.....em yêu anh ...... hãy vì em...mà đừng ngủ nhé....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net