Nhà trẻ Lookism 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

22.
Trẻ con sức khỏe yếu, vào mấy thời điểm giao mùa, trái gió trở trời rất dễ mắc bệnh, tỷ lệ nghỉ học của các em trong trường cũng vì thế mà cao lên hẳn. Tụi nhỏ mặc dù bình thường có tị nạnh nhau đến mấy thì thiếu mất một đứa cũng khiến những đứa còn lại rầu rĩ hông vui. Có khi còn khiến các thầy mệt hơn lúc tụi nó quậy phá ngày thường.
Điển hình phải kể đến trường hợp của Kim Miru, cô bé ngày thường trông khỏe mạnh cứng cáp là thế nhưng lại là em đầu tiên phải nghỉ học vì đổ bệnh. Các thầy cũng không nói cho cả lớp biết  lí do Miru nghỉ học, sợ tụi nhóc lo lắng. Ban đầu Hobin và Jaewoo còn hào hứng vì không có Miru quản tụi nó, cấm tụi nó chơi cái này cái kia, các thầy cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghĩ tụi nó có thể cứ thế chơi hết ngày. Cho đến 2 tiếng sau, chỉ số chán nản của tụi nó dần lên cao, ngay cả Hobin và Jaewoo cũng nằm ườn ra như cá chết trôi, Lim Taebong và Choi Wooseok lần lượt thay các bạn hỏi thăm về Miru. Mỗi lần như vậy, các thầy lại phải ngồi an ủi tụi nó rồi tìm trò mới đánh lạc hướng. Thế nhưng có đứa lại không muốn cho các thầy sống yên, Park Bumjae xem Conan quá 180 phút 1 ngày suy luận thầy đang giấu giếm tụi nó một sự thật chấn động, khả năng Kim Miru đang trong tình trạng không tốt. Các thầy chưa kịp bịt mồm nó thì Jihan ở bên đã thêm dầu vào lửa.

“Không lẽ Kim Miru đã bị bắt cóc tống tiền rồi sao? “

Các thầy:...
Thôi thầy chết cho tụi bây vừa lòng.

Cả lớp 1 như bị thả cả quả bom to đùng, náo loạn hết cả lên. thầy Na Jae Gyeon hai mắt bôi đen, tưởng chừng về tới cái ngày mà ông cậu của Park Hyung Seok ghé thăm, không khác xíu nào. Thầy Yook Seong Ji ra sức trấn an tụi nhỏ, bất đắc dĩ phải nói thật là Kim Miru bị ốm không thể đến trường được.

“Nói miệng thì ai chẳng nói được. Thầy đưa bằng chứng ra tụi con mới tin!” Hết thằng anh rồi tới thằng em, giờ đến lượt Jibeom báo các thầy.
Đến cả bé Sujin ngồi im ru từ sáng tới giờ cũng nằng nặc đòi thầy cho gặp chị Miru. Để tụi nhóc bớt náo loạn, thầy Seongji phải gọi video đến nhà Kim Miru, xin bố mẹ cô bé cho xem tình hình. Yêu cầu được chấp thuận, Seongji giao điện thoại cho Sujin cầm, thầy ở phía sau quan sát, mấy em khác cũng xúm lại, thấp thỏm ngồi chờ. Hobin với Jaewoo còn hào hứng muốn chọc Miru vài câu như mọi lần, nhưng điện thoại vừa quay đến mặt Miru thì bao nhiêu lời lẽ chặn ngang trong cổ họng. Cô bé nằm trên giường , trán còn dán miếng hạ sốt, mặt nhóc đỏ bừng, khóc nấc lên vì khó chịu. Thầy Seong Ji nhìn màn hình mà xót hết cả ruột, cả các thầy cũng không nghĩ con bé sốt cao như vậy. Na Jae Gyeon nhận thấy không ổn muốn lấy lại điện thoại, nhưng Sujin cứ giữ khư khư trong tay, đã vậy còn như cộng hưởng với chị nó đầu bên kia điện thoại, mếu máo khóc lên.

“Huhu…on mún… chị… Mi.u cơ…”Nước mắt Sujin rơi lã chã, giọng con bé nghẹn ngào.

Sau đó thì mấy đứa còn lại cũng bị cảm xúc của con bé lây lan, Park Jaewoo ngồi xụp xuống ôm gối khóc, Hobin cũng nước mắt lưng tròng, muốn rớt không rớt.

“Hông chịu đâu! Muốn chơi với Miru cơ. hức”

“Oaaaaa…Bạn Miru sắp chết rồi hả thầy? Huhu… Con không muốn đâu.”

Một câu nói thành công làm lớp 1 biến từ một hai đứa khóc thành cả bầy cùng khóc. Vài em vốn dĩ không khóc, dỗ các bạn khác không nín cũng bức xúc khóc theo. Thế là hôm ấy lớp 1 khóc to nhất trường.
Hai thầy xem mà muốn rớt nước mắt theo tụi nó, cứ vậy trải qua ngày gian nan nhất đời giáo viên.

Sau khi Kim Miru khỏi bệnh đi học lại, đến lượt đứa khác bệnh. Lần này là Jang Hyun lớp 2, cậu nhóc nghỉ không gây ra hỗn loạn nhiều như ở lớp 1. Thầy Sinwoo đã đề phòng để tránh đi vào vết xe đổ của lớp kế bên, báo trước cho cả lớp là Jang Hyun xin nghỉ vì bệnh, cũng không cho tụi nhóc gọi điện để bạn tập trung nghỉ ngơi. Hơn hết, lớp 2 của thầy có Chae Wonseok, nhóc ấy không chỉ không gây rối mà còn giúp thầy dỗ các bạn đang khóc vì lo cho Jang Hyun. Trợ thủ này thầy Sinwoo đánh giá 10 điểm không có nhưng.

Lúc các bạn đã đã an tâm, ngồi chơi vui vẻ như mọi ngày, nhóc Wonseok lại ngồi bên cửa chống cằm thở dài như ông cụ non. Thầy Sinwoo thấy lạ, tới dò hỏi xem nhóc có phải đang nhớ Jang Hyun không. Nó lại nhíu mày bảo.

" Em thấy lo hơn. ( Cậu ấy) chắc lại đang khóc rồi. (Hyun không chịu được) khi ở một mình đâu."
Sinwoo: Thằng nhóc này cứ như gà mẹ vậy.

"Em sẽ ở đây, để (lỡ) Hyun không chịu được đòi đến (lớp) cũng có người ra đón."

Thầy Han Sinwoo nghe xong mà muốn xỉu ngang vì câu nói của nhóc ấy, em như vầy đến thầy còn muốn đổ.

Buổi chiều, phụ huynh đến đón các em tan học. Chae Wonseok xin phép chú Kim chở nó tới thăm Jang Hyun, y như cậu nhóc đoán trước, Hyun ở nhà khóc cả ngày đến mức khàn cả giọng. Nhưng chú Do Kyu thì chả có vẻ gì là sẽ khuất phục trước nước mắt của nó cả.
Wonseok phải ở lại đến gần khuya để dỗ và khuyên Jang Hyun ngoan ngoãn uống thuốc nghỉ ngơi cho chóng khỏe. 3 ngày sau Hyun lại tung tăng đến lớp, háo hức muốn chạy nhảy cùng các bạn. Chưa kịp vui mừng, thầy Sinwoo đã nhận được điện thoại từ chú Kim báo Wonseok bị lây cảm từ Jang Hyun phải nghỉ ở nhà. Thầy Sinwoo nghe tin như sét đánh ngang tai, tự nhiên linh cảm báo động inh ỏi.

Đúng như thầy nghĩ, mấy nhóc kia nghe xong tuyến lệ lập tức bị kích thích, nước mắt vỡ đê mà ra. Park Serim cảm thấy mình cần gánh vác trách nhiệm nặng nề Wonseok để lại, xung phong làm công tác tư tưởng cho các bạn. Đáng tiếc lực bất tòng tâm, cô bé bị mấy lời than khóc của các bạn thao túng, nhớ Wonseok, khóc theo.
May cho thầy Sinwoo, phạm vi ảnh hưởng lớp 2 chỉ trong 1 nhóm nhỏ, thầy lo được. Chứ lỡ mà trong nhóm còn lại cũng có đứa nghỉ, đặc biệt là Kimyung mà nghỉ thì đúng là ác mộng. Thầy Sinwoo đã phải chân thành tha thiết xin Kimyung đừng để bản thân bị bệnh, nếu không thì thầy cũng phải nghỉ theo chứ không dám đến lớp nữa.

Thằng nhóc vỗ ngực tự hào khoe bản thân từ bé đến lớn chưa bị ốm lần nào cả. Bị Lim Lua dội ngay cho một gáo nước lạnh.
"Thì rõ là những kẻ ngốc thì không dễ bị cảm mà."

Kimyung chịu đả kích lớn thu mình một góc vẽ vòng tròn.

Sang đến lớp 3, lớp không thường hay gây rối trong trường. Việc có bạn học nghỉ ốm ở lớp này không gây ra được nhiều sóng gió cho lắm. Chắc chỉ có mỗi Ryuhei thiếu ai nó cũng buồn.
Mà thực ra lớp này cũng có trường hợp nghỉ là có chuyện. Em Baek Gyeol, em trai ruột của thầy Baek Hangyeol, nhóc này nghỉ bệnh thôi chưa đủ, nó mà nghỉ là thầy Hangyeol cũng phải xin nghỉ để ở nhà chăm em. Trách nhiệm chăm sóc lớp chia cho 3 thầy còn lại cũng vừa đủ, nhưng phòng y tế không thể thiếu người, thành ra phải nhờ thêm người có chuyên môn tới giúp. Trùng hợp thay, cậu của Park Hyung Seok lại là người đảm nhận vị trí này tạm thời thay thế thầy Hangyeol.
Hai ngày sau khi chú Park Jin Young nhận việc, các em khóc thét nằng nặc đòi thầy Hangyeol quay về. Tụi nhóc gọi điện thoại tới tận nhà hỏi thăm sức khỏe bạn và thầy, Baek Gyeol nghe loáng thoáng đã biết mục đích của mấy bạn chắc cũng chả thật lòng quan tâm mình đâu, vì vậy dù đã đỡ nhưng nhóc vẫn quyết định nghỉ thêm cho tròn 1 tuần. Lại để mấy bạn chịu khổ thêm vài ngày đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net