Chap 9 : Mùa hè đến rồi , thiệt mệt kì thi học kì I (part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông trong trẻo vang lên từng hồi dài , vang vọng khắp dãy hành lang vắng lặng , và ... đánh động một tổ ong vò vẽ quy mô lớn. Tiếng chuông kêu lên chưa tới năm giây, hành lang lập tức vỡ òa trong 1 tiếng kêu "hùng hổ" "huy hoàng" như đi đánh trận:

- TAN HỌC RỒI!!!!!!!!ĐẤT NƯỚC ĐÃ ĐƯỢC GIẢI PHÓNG!!!!!!!!!RÚT !!!!!!!!!!!!!!!!!!!( VỀ NHÀ!!!!!!!!!)

Và tất nhiên , giọng nói ấy chưa hoàn câu đã mất hút trong không khí, bởi lẽ chủ nhân của câu nói ấy hiện thời đang " nhỡ" một trận PK solo với một tên nặc danh nào đó trên " Liên Minh Huyền Thoại"... Hiệu ứng của câu hét ấy quả nhiên to lớn vô biên, học sinh trào ra từ tứ phía, sự ồn ào náo nhiệt nhanh chóng ập lấy cái sân trường b é tẹo, người nói , người cười, nguời đạp xe nhanh chóng làm khung cảnh yên bình cách đây chưa tới một phút bị triệt để phá bỏ. Không ngạc nhiên cho mấy khi ông thầy hiệu trưởng mấy năm liền cứ cắn khăn nước mắt đầm đìa , tức đến suất huyết não vì cứ mãi mà cái trường nầy vẫn chưa đạt được danh hiệu TRƯỜNG CHUẦN QUỐC GIA. Haizz, buồn cho ngài, hiệu trưởng ah~~! Nhưng mà cũng không nên trách học sinh của thầy được a! Làm biếng đã là bản năng của con người từ thơì cổ chí kim rồi ah~! Không chỉ riêng mỗi cái trường Domino ở tỉnh lẻ này này đâu mà tất cả những trường cao trung trên khắp đất nước Nhật Bản, bản tính của học sinh cũng phân ra làm 2 loại lớn là chăm học và không chăm học. Mà trong cái nhóm chăm và không chăm nó chia ra thêm nhiều nhóm li ti gồm cái gì và cái gi chúng ta có thể từ từ mà bàn. Nhưng chung quy lại là, không biết ở trường khác nó như thế nào , nhưng mà ở cái trường Domino này thì số học sinh lì nó nhiều hơn số học sinh chăm ngoan tận 5 lần, bảo sao những đứa gọi là học được thì chỉ le que mấy đứa.... Thế cho nên , đối với 3 chữ " giờ tan học" đại đa số cả trường sẽ gào rú ầm ỹ mà hét lớn:

- OH YEAH!!!!!!!!!!!!!!!!

Chỉ có mấy đứa chăm học tới giờ tan trường mới luyến tiếc ở lại mà hát bài " Tạm biệt nhé" , rồi tiện thể chơi luôn một bài 5000 từ nói về vấn đề "trường học trong tâm trí em" nếu có một nhân vật nhân vật ngu si nào đó quan tâm hỏi một câu :"Mày bị sao vậy?" .

Lớp tiêu biểu cho cái sự lì có tổ chức của trường cao trung Domino phải nói tới cái lớp chứa "đại ca trùm lì "aka Joey Seto phu nhân. Cái lớp ấy một khi đã đánh chuông tan học ấy hả, năm giây sau ngay lập tức tới cái bóng cũng chẳng còn trong lớp. Ấy vậy mà hôm nay, chuyện nót-ìm-pót-sim-pồ ( not impossible: không thể) nhất đã xảy ra, đã lên chuông được năm phút rồi, là NĂM PHÚT đấy(!!!) , ấy vậy mà cái lớp ấy sự hiện diện của sấp sỉ 30 học sinh vẫn đều dặn như cũ. Chậc , thậm chí còn có đứa cằn nhằn rằng:

- Hôm nay sao về sớm thế không biết nữa?!!!

(OoO)

Cái nguyên do chính phải nói tới cái người hiện tại đang rất bình thản mà cất sách vở vào cặp , song lại rất thanh tao mà trầm trầm nói một câu, rất đúng chuẩn tôn nghiêm nhà giáo:

- Tan học rồi, cả lớp , nghỉ!

- YES, SIR!!!!!!!!!!!!!!!_ Cả lớp đồng thanh, giờ mới thấy, lớp này thực cũng có tinh thần doàn kết, chục người như một!!.Và cũng tinh thần mười người như một ấy, cả lớp nháo loạn xách cặp ra về. Ohh, lập kỉ lục mới luôn nha, 3' đã không thấy mặt người đâu rồi... (Haizzz) Thật đáng nể ah~!

*********************************************************************************************

Nắng chiều rải những tia sáng yếu ớt màu đỏ rượu trên khắp con đường về nhà. Trông thật huy hoàng nhưng cũng thoáng một cái buồn man mác nào đó khó tả. Yugi chầm chậm bước về nhà, bên cạnh là Yami và người-bạn-thân-thiết-hơn-bình-thường ( trong ý nghĩ của Yugi-chan thui) Anzu. Hai người cứ ríu rít nói chuyện cũ làm lòng Yugi không hiểu sao cứ có cảm giác khó chịu buồn bực khó tả. Cậu chỉ không để ý, suốt từ cổng trường đến bây giờ, Yami mắt vẫn một mực hướng về phía cậu không dịch một li. Hắn hoàn toàn xem câu chuyện không-có-hồi-kết-thúc của Anzu không ra cái đinh gì trong mắt. Chỉ là nhìn mèo nhỏ vì ghen mà xù lông như thế thì quả có hơi thích thú rồi. Ainga... Yuugi ah, cậu xem cậu còn có điểm nào không đáng yêu khả ái cơ chứ!! Yami tự nhủ lòng mình, có lẽ phải sớm một chút rước mèo con về dinh rồi!! Nếu không nhanh chinh phục cái con mèo đa cảm này ah, không khéo cái sự ngây thơ vô( số ) tội của cậu sẽ làm hắn vượt rào mà " ăn kem trước cổng " quá!!

Yuugi giờ không có Joey bên cạnh để chia sẻ thì có hơi buồn bực Kaiba. Cậu nói riêng và cả trường nói chung đềubiết hắn "thương" vợ tới cái mức độ nào rồi, có cần phài phô trương thể hiên thói quen chiều nào cũng "cuỗm" câu ấy đi như thế hay không? Nhớ lại chiệc Limo trắng quen thuộc chiều nào cũng đứng tại cổng, hễ thấy Joey bước ra khỏi cổng là triệt để "bắt cóc", Yuugi lại âm thầm làm mặt xấu lè lưỡi , trăm lần phỉ bán tên cướp bạn mang họ Seto đáng nguyền rủa. Hắn bảo quản Joey phải nói là quá kĩ đi. Haizzzz, nghĩ lại bản thân không có lấy một đứa bạn gái (trai), Yuugi cũng bèn chắc lưỡi bỏ qua. Bên cạnh bỗng dưng yên ắng một cách lạ thường, Yuugi cũng không nén nổi tò mò mà liếc sang bên cạnh. Thì ra Anzu đã về rồi. Trong lòng cậu đang một cỗ bực bội không hiểu sao bắt được tia Yami nhìn về phía mình, bực dọc lúc trước liền tan biến hết, trong tâm trí chỉ vọng lại tiếng trái tim đập thình thịch rối loạn trong lòng ngực.

- Hôm nay nóng quá cậu nhỉ ?!_ Yugi sau một lúc lâu lặng thinh sóng vai cùng Yami về nhà mới khe khẽ đầy ngượng nghịu mà nói một câu như vậy, dột nhiên cảm thấy mình vô cùng ấu trĩ khi phát ngôn mà không suy nghĩ. Yami buồn cười, nén cười bằng một tiếng hắng giọng nhè nhẹ, gật đầu đồng tình:

- Phải, nóng thật đấy... bảo sao má cậu không đỏ lên như thế...

- Ah... Thật sao?_ Yugi ôm hai má , quay đầu sang hướng khác, tránh tiếp xúc với đôi mắt màu đỏ rượu vô cùng quyến rũ kia. Lại một hành động đáng yêu khác được một người đáng yêu gấp vạn lần thực hiện. Yami nhịn cười không đặng, để lọt ra vài tiếng cười nhẹ tênh nhưng đầy vui vẻ, hắn khẽ xoa đầu cậu, ánh mắt ôn nhu thành một đường bán nguyệt hoàn mĩ:

- Đùa thôi mà! Cậu hết giận tớ rồi chứ? Aibou?

- Tớ... tớ không có giận cậu..._ Câu vân vê vạt áo khoác mà lam quen thuộc, vẫn không có đủ can đảm để nhìn vào ánh mắt đượm một màu tím sắc hệt một viên ruby được điêu khắc một cách tinh tế ấy nữa, cậu sợ mình sẽ tan chảy trong ánh nhìn ôn nhu đầy sủng nịnh ấy mất. Ai da, Yuugi, cậu có hay chăng hành động đáng yêu vô tổ chức của cậu đang làm cho Yami càng ngày càng đắm chìm trong tình yêu vô bờ bến dành cho cậu hay không? Ừm, và cả hủ giới đang ghào thét hành động của cậu đáng yêu ra sao, khả ái như thế nào cậu có hay không nghe thấy ?

Suốt đoạn đường phủ đầy nắng chiều hoàng hôn đượm buồn đầy thơ mộng, có một đôi bạn trẻ sóng vai nhau cùng đi về. Tiếng cười nói đùa giỡn nhau trong veo như tiếng chuông ngân cất lên nơi nhà thờ linh thiêng. Cuối cùng mối quan hệ vô cùng mập mờ giữa một linh hồn đầy quyền lực thời cổ đại với một khả ái thiếu niên đương thời cũng bước sang một trang mới vô cùng sáng lạng. Chỉ không biết ngày mai có còn phủ một lớp bụi hồng như trong tiểu thuyết ngôn tình Yuugi vẫn thường hay đọc không thôi...

*************************************************************************

Ánh chiều dần tắt, tiếng ve râm ran đâu đó vọng lại, tiếng bước chân của mùa hè rộn rã. ... Tạm gác chuyện tình cảm nhăng nhít qua một bên đi ah, toàn thể quý các anh chị học trò, bởi vì ngày mai, đã là thời khắc bước vào thời kì đen tối đầy u ám của tất cả các học sinh trên thế giới... KÌ THI HỌC KÌ II đang đón chờ các sỉ tử ( hoặc tử sĩ) ah~~!

Bài viết: Fanfic [YUGIOH ] [Yami/AtemxYugi] Mối Tình Xuyên Không CHAP 9

Nguồn Zing Blog

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net