Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi trở về Hàn Quốc sau thời gian nghỉ ngơi ở Việt Nam. Bố mẹ tôi khi biết tin bà chịu chấp nhận Taeyong đã rất ngạc nhiên bởi anh đã thuyết phục được bà một cách tài tình, đến tôi còn không tin nổi nữa mà. Ai cũng chúc mừng cho tôi, nhưng mà...

_____

Phòng viện trưởng, bệnh viện Samsung Medical.

"-Sao ạ?"

Tôi bất ngờ, đứng bật dậy lớn tiếng. Vị viện trưởng già day day thái dương, đẩy đẩy gọng kính:

"-Em có cần phải bất ngờ đến thế không?"

"-Nhưng mà... chuyến đi Mỹ này chẳng phải là chỉ dành cho các bác sĩ thực tập từ năm thứ 4 trở nên mới được đi hay sao?"

"-Em cũng sắp sang năm 4 rồi mà, không phải sao? Chuyến du học này là một cơ hội tốt để rèn luyện, em mà từ chối thì thật là ngu ngốc đấy."

"-Nhưng em chưa có chuẩn bị gì cả... Chuyến du học này rất đột ngột, em cũng muốn đi nhưng chưa phải là sớm như vậy..."

"-Em cứ về nhà suy nghĩ cho kĩ. Thực ra với năng lực của em cộng với việc em thường xuyên được đi thực tập ngắn hạn tại các quốc gia khác nhau, tôi nghĩ em dư sức hoàn thành được."

"-Em sẽ suy nghĩ về yêu cầu này. Xin viện trưởng hãy chờ em vài ngày được không?"

"-Chỉ vài ngày thôi, nhớ đấy."

Tôi đứng dậy cúi chào viện trưởng rồi đi ra ngoài. Đời thật là trớ trêu, tôi mới chỉ vượt qua thử thách đầu tiên từ gia đình thì bây giờ đã phải tiếp tục chiến đấu với thử thách mới, đó là "xa mặt cách lòng".

Tối đó, tôi trở về nhà thì thấy mẹ và bố đang ngồi xem phim với nhau. Dạo này hai anh chị tình củm ghê gớm, chắc nghĩ con gái có người lo cho rồi nên rảnh rang ngồi xem phim tình cảm thế này.

"-Nam chính này đẹp trai quá đi~, lại còn đánh nhau giỏi nữa chứ." câu nói đậm chất fan girl này không ai khác ngoài mẹ tôi nói ra.

"-Xì, đánh đấm có gì vui đâu. Tôi đánh cũng thắng được thằng đó."

"-Sến như con hến." Tôi thản nhiên comment trước đoạn đối thoại còn hơn cả lũ tuổi teen của hai đấng sinh thành.

"-Con về rồi à, đi ăn cơm đi. Hôm nay bố mẹ đi ăn nhà hàng rồi." mẹ tôi quay ra bảo tôi.

Lại còn cái thể loại "ăn mảnh" này nữa hả?? Bố mẹ ỷ con có bạn trai rồi nên bỏ rơi con có đúng không TToTT

"-Bố mẹ dạo này tình củm quá cơ, con ghen rồi đấy." tôi hắng giọng.

"-Ghen thì kệ con chứ. Thích thì bảo Taeyong đưa đi, con có bạn trai lo cho rồi còn gì. Bây giờ bố mẹ không cần phải quá quan tâm con nhiều như xưa nữa, có người khác lo hộ rồi."

"-Người ta mới chỉ là bạn trai con chứ đã là chồng con đâu ba ơi T.T Chưa gì đã bị ba bán cho người khác mất rồi, sau này con về đâu~"

"-Về đâu tự con lo chứ, ba biết sao được." ba tôi tiếp tục phũ.

*mặt méo xệch*

"-À này hôm nay thầy hiệu trưởng có gọi điện cho bố mẹ, thông báo con là người được chọn cho chuyến du học sang Mỹ sắp tới. Con đã biết chưa?" mẹ gọi tôi.

Tôi hơi ngừng tay lại, đáp lời:

"-Con biết rồi. Viện trưởng mới thông báo cho con sáng nay."

"-Vậy ý kiến của con thế nào?"

"-Con vẫn đang suy nghĩ ạ."

Tiếng bố và mẹ chìm xuống, rồi lại nhẹ nhàng cất lên:

"-Ừ, con nên suy nghĩ một chút cho cẩn thận. Mỹ và Hàn khác nhau rất nhiều, nên có chút cân nhắc."

"-Vâng."

_____

"-Này, cậu được đi Mỹ thật đấy à?" Doyoung sửng sốt.

Tôi gật gật, dù biết Doyoung không nhìn thấy bởi chúng tôi đang gọi điện thoại.

"-Tớ được chọn cho chuyến đi đấy vì tớ có nhiều chuyến công tác thực tập nước ngoài tốt so với các sinh viên khác."

"-Cậu tính bỏ tớ lại một mình đấy à?"

"-Cậu dở à, thời đại công nghệ thông tin gõ phím vài phát là nhìn thấy mặt nhau chứ làm sao mà than vãn. Hơn nữa tớ ở Hàn cũng có mấy khi gặp cậu đâu."

"-Nhưng gọi quốc tế tốn tiền lắm."

"-!!!!.... Doyoung cậu muốn chết hả? Tớ tắt máy đây, tốn tiền quá."

"-Ấy đừng tớ đùa tí. Nhưng mà cậu ở Hàn Quốc thì vẫn vui hơn chứ, sang Mỹ cách đây nửa vòng trái đất, chênh lệch thời gian tới 7, 8 tiếng có mấy khi gặp được."

"-Hay có khi tớ ở lại nhỉ?"

"-Nhưng đây là mong muốn của cậu cơ mà. Cậu từng nói với tớ là nhất định cậu sẽ đạt được chuyến đi này mà. Bây giờ đạt được rồi, cậu lại do dự sao?" giọng Doyoung trở về trạng thái nghiêm túc.

"-Cậu biết đấy, lúc đó là quá khứ, mà tương lai thì ai biết được nó như thế nào. Tớ muốn đi chuyến này lắm, nhưng mà bây giờ còn nhiều thứ khác tớ cần phải bận tâm."

"-Ví dụ như Taeyong hyung ấy hả?"

"-... Ừ."

"-Tớ nghĩ cậu nên bàn với hyung ấy là tốt nhất. Taeyong là một người biết nghĩ cho người khác, chắc chắn anh ấy sẽ ủng hộ cậu."

"-Có chắc không vậy? Tớ đi tận 4 năm đó."

"-Chắc chắn mà."

"-Nhưng... nếu như tớ vẫn còn thích Taeyong mà anh ấy không còn tình cảm với tớ nữa thì sao?"

"-Cái này..."

"-Tớ lo nhất điều đó mà thôi. Một trong hai đứa hết tình cảm với nhau, thậm chí là cả hai đều hết, thì sẽ như thế nào?"

"-Thì hai người ngồi lại nói chuyện với nhau."

"-Cậu nói nghe hay nhỉ?"

"-Tớ nói thật đấy. Không có gì gây bức bối hơn là lằng nhằng không dứt."

"-Được rồi, chúng ta đang đi quá xa rồi đấy. Tớ sẽ tới gặp Taeyong để nói chuyện này. Mai bọn cậu rảnh chứ?"

"-Không, hiện tớ chuẩn bị sang Trung rồi, tầm ngày kia bọn tớ mới về. Cậu đủ thời gian chờ chứ?"

"-Ừ." tôi thở dài.

"-Nếu như cần, tớ sẽ lựa lời nói với anh ấy trước cho cậu."

_____

"Đi, không đi, đi, không đi..." *ngồi dứt cánh hoa*

(mặt au tối sầm -_-||)

"-Em mấy tuổi rồi Nayoung?"

Taeyong đã đến, tay cầm cốc nước cam. Tôi vứt cuống hoa xuống đất, thở dài:

"-Em có chuyện muốn nói với anh."

"-Chuyện gì?"

"-Em sắp đi du học."

Nụ cười của Taeyong bỗng chốc cứng đờ, rồi anh cốc đầu tôi:

"-Em đùa anh đấy à? Thế bây giờ em đang làm gì bên Hàn Quốc đây? Du lịch chắc?"

"-Không phải là như vậy! Em sẽ tiếp tục chương trình học của mình ở một nước khác."

"-Nghĩa là... em không học ở Hàn Quốc nữa?"

"-Vâng."

Taeyong như quá ngạc nhiên mà không biết nói gì. Tôi nắm tay anh:

"-Taeyong, đây là cơ hội ngàn năm có một của em. Mỗi khóa chỉ có vài người được đi thôi. Em đã dự định chuyện này lâu rồi, nhưng em vẫn muốn hỏi ý kiến anh."

"-Em sẽ đi trong mấy năm?"

"-Toàn bộ khoảng thời gian còn lại của chương trình du học em sẽ hoàn thiện ở bên đó."

"-Anh cần suy nghĩ về vấn đề này."

Thông báo: twoshot của Jaehyun sẽ chính thức lên sàn sau khi "Chỉ cần em không buông tay" và "Crazy in love" kết thúc hai tuần. Sau đó sẽ là threeshot của Seo Young Ho, hay còn được biết đến là Johnny NCT. Hi vọng là các bạn sẽ đón đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net