Chương 5. Cưới anh làm vợ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5. CƯỚI ANH LÀM VỢ (2)

-Con cứ ở nhà em cô. Có rau ăn rau, có cháo ăn cháo. Tiền học thì để thầy Hiệu trưởng viết đơn trình lên Sở xin m…

-Rồi bỏ thằng Quốc dưới này ai nuôi?

-Còn chị ở nhà mà. Tri Quân năm nào cũng được học sinh Giỏi. Hồi đi thi vòng thành phố còn đạt giải Nhì. Cả cái xã này được đứa nào như nó? Giờ mà bỏ ngang, uổng lắm chị Thùy.

-Bộ dòm mặt tui ngu lắm hả cô Thu? Công nhận tui mù chữ thiệt. Nhưng tui biết hết! Thà nó học kỹ sư, bác sĩ tui còn ráng bấm bụng nuôi. Đặng sau này nó mần ra tiền, rước vợ chồng tui lên trả hiếu. Chớ cái thứ nhà văn, nhà báo đó hả? Cơm cũng hổng có mà ăn. Báo cha, báo mẹ chớ được giống đách gì? Thà để nó theo ông Sáu làm cu li cho tàu cá. 

-Chị?!

-Thôi cô ơi. Con… Má con nói đúng. Toán Lý Hóa con dở ẹc à. Còn sống bằng cái nghề viết lách… Thân con chưa chắc lo nổi, sao mà nuôi Tư Quốc với báo hiếu cho ba má con đây? Thầy cô chịu đùm bọc con hết cấp ba là đuối lắm rồi. Còn mấy năm Đại học nữa. Thôi thì bỏ luôn từ bây giờ cho đỡ phiền hà.

-Con tính chi cho xa? Lo năm lớp Mười cái đã. Lên trên đó kiếm chỗ nào làm phụ người ta. Vừa học vừa có đồng vô đồng ra trang trải.

-Con…

-Anh Hai đi học tiếp đi! Quốc ở nhà tự mót cơm ăn được. Thứ Bảy, Chủ nhật được nghỉ, Quốc chèo đò ra thăm anh Hai.

*Chát!

-Má ơi!! Có sao hông Tư?

-Mày tưởng ba mày đem về được bao nhiêu đồng bạc hả? Thằng Quân mà nghỉ chèo đò với vác lúa cho ông Ba Thời là cái nhà này mạt rệp luôn. Cám còn hổng có mà ăn, đào đâu ra cơm cho mày mót?

-Chị vừa phải thôi nghe!

-Tui đánh nữa đó! Cô làm gì được tui? Giỏi thì báo công an đi, để coi ai xử?

-Chị!

-Con xin lỗi cô. Con… Để em lớn thêm chút nữa rồi con xin học lại bổ túc. Bé Tư đói bụng chưa? Ra sau anh dọn cơm ăn nè. Cô về cẩn thận nghen cô.

-Quân ơi. Quân!

-Tự nó chọn chớ tui hổng có ép uổng à nghe. Mà cô cũng bớt cái tánh bao đồng lại đi. Còn xía mũi vô nữa, có ngày tui rạch mặt đó. 

Đối với Tri Quân thì cái bàn, cái ghế trong trường giống hệt cái phao bơi trong mùa biển động. Cậu ham vô lớp để gặp bạn gặp bè, nghe thầy cô thao thao lời hay ý đẹp. Cho khuây khỏa cái lỗ tai bị má tru tréo, cằn nhằn. Cho tím tái, bầm giập đỡ mòn hao, đau nhức. Mỗi lần cậu làm xong một bài thơ là cả lớp xúm nhau giành giựt, làm cô Thu cháy giáo án hoài. Bé Tư ngồi một bên khoái trá cười nắc nẻ. Vậy mà cái đốm sáng leo loét đó cũng tắt phụt luôn rồi. Tháng ngày sắp tới, chắc buồn nhiều hơn vui.

-Thuyền hoa kìa anh Hai! Quốc muốn coi cô dâu chú rể! 

-Từ từ, té giập mặt bây giờ! 

-Mai mốt lớn lên, Quốc cưới anh Hai đó. Anh Hai phải làm cô dâu của Quốc nghe!

-Dụi mắt dòm cho kỹ đi ông tướng. Con gái mới làm cô dâu rồi sanh em bé bồng bông được.

-Mình có Mực rồi mà! Quốc là ba, anh Hai là mẹ, Mực là em bé. 

-Gâu!

-Mực chịu rồi kìa.

-Anh Hai lớn nhứt mà. Anh Hai làm ba mới phải. 

-Làm ba cực lắm. Để Quốc làm ba, anh Hai ở nhà lo nấu cơm thôi.

-Trời đất ơi, tính hết rồi đó hở?

-Anh Hai hổng chịu là Quốc nghỉ thèm làm bác sĩ đó nghe!

-Bữa nay bày đặt hù tui nữa chớ. Nhắm nuôi nổi anh hông mà đòi?

-Nổi mà! Làm bác sĩ nhiều tiền dữ lắm! Quốc mua nhà bự thiệt bự cho anh Hai ở đã đời luôn. Xây cho Mực nguyên căn buồng, tha hồ mà sủa. Đây nè! 

-Ui là mèn, bộ đang hỏi cưới tui hay gì? 

-Quốc tự bện lá dừa rồi nhờ anh Hai Lẹ phun nước sơn lên đó. Ảnh nói chú rể phải có cà rá* mới cưới được cô dâu.

-Mèn đét ơi. Nghĩ sao đi nói với con nít mấy chuyện này! Để anh qua méc chú Năm mới được. 

-Sao không đeo? Anh Hai hổng muốn làm cô dâu của Quốc chớ gì? Hu hu hu!

-Thôi. Lớn rồi mà còn nhõng nhẽo. Nín dứt. Anh Hai đeo rồi nè. Đẹp chưa?

-Dạ! Anh Hai hứa rồi nghen. Phải đợi Quốc lớn đặng làm vợ Quốc đó!

-Thiệt tình.

-Anh Hai hứa đi! Móc ngoéo! 

-Rồi, móc ngoéo. Ai nói dóc cho Diêm Vương cắt lưỡi trụng nước sôi nghen. 

-------------------------------------------

*Cà rá: chiếc nhẫn (phương ngữ)

Bonus ảnh bé Mực nghen. Hồi nhỏ tui có nuôi một em giống vậy, đặt tên Đen luôn. Mà lông ẻm xoăn lọn to, đen bóng như tóc anh Wook á.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net