Chap50: Vụ án mới, cuộc sống mới! Phải làm sao đâyy??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài hát: Hanabi(fireworks)-Fujita Maiko.
~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vào một đêm mưa rào...gió thổi làm lay mạnh các cành cây...cơn bão số 15-cơn bão cuối cùng trong tháng 12
càn quét qua Tokyo để chuẩn bị sang một năm mới ...Một đêm lạnh giá...

Khắp các cửa hàng đều đóng cửa.

Gió mạnh, mưa tạt vào các cánh cửa sổ làm chúng rung rung như sắp vỡ...

"Hộc hộc"-tiếng thở của nam sinh viên trường đại học Tokyo đang chạy về nhà để tránh bão. Fuyura Shinya-25 tuổi.

Khắp các con đường lớn ở Tokyo đều bị ùm tắc giao thông, có nơi lại bị nước ngập...

Mãi đến 30' sau, Shinya về đến nhà-khu chung cư Tomoda trên con phố nhỏ Beika...
-Anh về rồi đây!-anh mở cửa, người ướp sũng.
-À rế??? Sao nhà tắt đèn hết vậy??!-Anh ngạc nhiên.

-Nao...Nao...em ở đâu??? Nao....-Anh kêu tên vợ mình lên.

Thấy có điều gì đó không lành, anh vội chạy khắp nhà đi tìm. Cho đến khi anh mở cửa phòng ra, 1 điều kinh khủng đập vào mắt anh...

Vợ anh nằm trên giường, ướt đẫm máu. Và cả đứa con đầu lòng 5 tháng tuổi nằm trong nôi cũng vậy!
-Nè..nè..Nao..Nao...em sao vậy????-Anh bế người vợ dậy.
-Tỉnh lại đi...Nao...đứa con của chúng ta...Takao nữa..nè..nè...
-Giúp..làm ơn ai giúp với..làm ơnnnnnn...-anh gào thét.

Buổi sáng hôm sau..cơn bão qua đi...bầu trời đẹp hẳn. Bầu không khí lạnh nhưng rất thoải mái, tuyết bắt đầu rơi nhưng nhè nhẹ.

Trên con đường đến trường ở phố Beika...
-Chà...sau cơn bão trời đẹp hẳn ra...tuyết rơi nữa này!-Sonoko vui vẻ nói.
-Ừm! Cứ tưởng là hôm nay trời vẫn sẽ tiếp tục mưa nữa chứ!!!-Ran.
-Nhưng mà trời vẫn lạnh quá..sắp đến tháng 1 rồi mà vẫn -2 độ..-Sonoko
-Sonoko nói tiếp: mà..hôm nay cậu không đi chung với hắn nữa hả?? Giận nhau rồi à??

Ran giật mình:-Shinichi ấy hả??? Đâu..tụi mình đâu có giận đâu..chỉ là...từ lúc tớ bày tỏ với cậu ấy thì tớ chỉ toàn làm những biểu hiện kì lạ mà thôi..😅-cô đỏ mặt nói.
-Cứ mỗi lần nhìn thấy cậu ấy là tim tớ lại đập nhanh hơn, mặt đỏ lên, làm sao tớ có thể đối diện với cậu ấy?? Rồi cứ mỗi lần cậu ấy nói ra 1 điều gì đó với tớ thì tớ lại như muốn dâng trào...-Ran.//
-Yêu rồi còn gì nữa!!!-Sonoko.😏
-Yê...yêu??? Tụi tớ chỉ đang ở mức..tìm hiểu..thôi cơ mà..
-Hể??????? 2 cậu bên nhau từ hồi còn bé đến bây giờ mà vẫn còn tìm hiểu nhau hả?????? Đùa tớ à?
-Ran: ????

-Sonoko nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Ran, cô nhẹ nhàng nói:
-Đây không phải là thích nữa đâu! Chắc chắn là cậu đã yêu hắn ta rồi đấy! Tin tớ đây, cứ mãi là chính cậu là đc rồi! ;)
-Ran: nếu..nếu vậy là y..yêu..thật thì..////
-Mọi chuyện cũng do trái tim cậu quyết định thôi, chúng ta sắp trễ giờ rồi đấy, nhanh lên thôi! ^^

Sonoko kéo tay Ran chạy đến trường.

Trường Teitan lúc 7:20..

Ran và Sonoko đến lớp. Cùng lúc đó, Shinichi và lũ bạn cũng chuẩn bị bước vào cửa.

2 người chạm mặt nhau.

"Chào...chào buổi sáng!"-Ran và Shinichi đồng thanh nói.

Mặt 2 người ửng đỏ. Ran cúi gầm mặt xuống.///

-Thôi nào..mới sáng sớm đã liếc mắt đưa tình trước lớp là sao???-Sonoko dẻo miệng nói, cô đánh lưng Shinichi.
-So..sonoko...-Ran ngại ngùng.
-Vào lớp thôi!!!

Cứ mỗi 1 học kì, lớp học sẽ đổi chỗ 1 lần. Tần tự các bạn HS sẽ bước lên bục để bốc giấy có số thứ tự trên đó tương ứng với chỗ ngồi của họ.

-Liệu mình có được ngồi cạnh Shinichi không nhỉ? Lúc trước đã ngồi rất xa nhau rồi..haizzz-Ran nghĩ thầm.//

Cô liền bốc lấy tờ giấy. Là số 12, ngay cạnh cửa sổ. Vừa lúc đó, cô nghe các bạn nam nói với Shinichi.

-Ồ Kudo, cậu là số 18 à? Vậy là không ngồi gần tụi này được rồi!!!
-Tiếc ha??? Mà ngồi gần mấy cậu ồn ào thì làm sao mà tớ tập trung được chứ!!!???-Shinichi chọc.

-Ran: số 18 ư??? Chắc không phải gần mình đâu! Nhưng mà mình vui vì có thể được ngồi cạnh Tohru-chan với Sonoko! ^^

Sau khi bốc thăm xong, mọi người trở về vị trí của mình.
-Yo Ran! May mắn ha, ko biết là lần thứ mấy ta ngồi kế nhau nữa! ;) -Sonoko nói.
-Cả tớ nữa! Tớ cũng rất vui vì có thể ngồi kế Ran-chan! Lần đầu tiên được ngồi kế Idol, tớ vui và hồi hộp lắm! ^^
-Tohru-chan, cậu ko cần phải nói quá như vậy đâu..😅😅😅

Và ngạc nhiên hơn...người ngồi kế bên cô chính là Shinichi.
-Ran:Shi..Shinichi.????///
-Shinichi: may mắn thật đấy nhỉ! Năm ngoái chúng ta ngồi xa nhau lắm vậy mà bây giờ tớ lại có thể được ngồi cạnh cậu thế này! (Thật sự là anh đã đổi giấy với 1 ai đó!) =)))
-Ran: //////
-Sonoko đánh vai Shinichi: thì ra cậu cũng ngồi kế Ran à? Vậy là cặp đôi này hạnh phúc nhất lớp rồi nhé!-cô cố nói lớn lên.

Cả lớp ồ lên và vỗ tay. Cả 2 người đỏ mặt. Ran nói nhỏ với Sonoko:
-Nè, ngồi kế nhau có chuyện gì đâu, tự nhiên cậu làm quá lên vậy làm tớ khó xử lắm đó..Suỵt!!! //
-Sonoko cười phì: hắn ta có chuyện muốn nói với cậu mà! ;)
-Ran: ??

Vừa nói xong thì Shinichi vỗ vai Ran, anh nói:
-Ran: cậu kêu tớ có gì hả?
-Shinichi: ờ thì..chuyện là..không biết cậu có đồng ý ko nữa, nhưng mẹ tớ sẽ đến nhà cậu chiều nay và nói chuyện gì đó! ////
-Ran: hiếm khi mới thấy mẹ cậu nói trước là sẽ gặp tớ đấy!
-À, 1 số chuyện quan trọng ấy mà! * nhìn đi chỗ khác* ////
-Ran: quan trọng?
-Shinichi: thì cậu ko cần quan tâm lắm đâu, dù sao mẹ tớ cũng muốn gặp ba cậu nữa đó! ////
-Ran: .....

Shinichi quay mặt nhìn lên bảng. Ran có thể thấy khuôn mặt ửng đỏ của Shinichi. Cô cười.
-Hâhhahahahahhaha...🤣
-Shinichi: cậu..cậu cười gì thế???
-Ran: à ko có gì đâu...tự nhiên tớ nhớ lại 1 số chuyện thoii....haha..🤣
-Shinichi: thật là... //// Đã bảo là chuyện này khó nói lắm mà!! *nghĩ thầm*
~~~~~~~~~~~~~~~~

Đến giờ ra về...

Shinichi và Ran trên đường về nhà. Nơi họ đến sẽ là nhà của Ran-Văn phòng thám tử Mori.

2 người vẫn im lặng, ko nhìn nhau. Shinichi liếc nhìn cô, anh hỏi:
-Cậu..Cậu đang lo lắng điều gì à??? //
-Ran: ko..ko có! Tớ chỉ đang nghĩ là.. mẹ của Shinichi muốn nói gì với tớ thôi..///

Câu nói bất giác làm Shinichi đỏ mặt. Anh cố kìm nén lại.
-Thì..thì là 1 chuyện gì đó làm sao tớ biết được, mà cũng sắp biết rồi đấy! //

-Ran ngạc nhiên, cô nghĩ thầm: mỗi lần mình nhắc đến chuyện đó là cậu ấy là phản ứng kì lạ!!!!...

-Nè Ran...-Shinichi.
-Ran: hử?? *quay mặt qua*
-Đưa tay cậu ra đi! //
-Ran ngượng ngùng: để..để làm gì??? Nam nữ thụ thụ bất thân đấy nhé! -.-
-Ko..tớ ko có ý gì với cậu đâu mà! // *mặt đỏ ửng*

Cô đưa tay trái ra. Anh nắm lấy tay cô. Cô giật mình.
-Ran: ......//////
-Shinichi: chúng..chúng ta đã hẹn..hẹn hò với nhau rồi, nên như vậy là bình thường mà nhỉ! Với lại..Ran sẽ cảm thấy an tâm hơn khi ở bên tớ..///

Ran mỉm cười. Cô nắm chặt tay anh.
-Cậu toàn dụ dỗ tớ thôi! 😄
-Shinichi: hảaaaa???
-Ran: haha...

Trên con đường họ đi ngập tràn tiếng cười. Nhưng khi đến chung cư Tomoda, rất đông người đứng đó. Có cả xe cảnh sát và xe cấp cứu ở đó. Shinichi và Ran ghé vào xem.

- Dạ..có chuyện gì vậy ạ?-Shinichi hỏi 1 người xung quanh đó.
~ Mới có 1 người phụ nữ và 1 đứa bé bị giết nữa!
-Bị..bị giết?-Shinichi ngạc nhiên.
-Ơ? Cậu ko xem TV à? Gần đây xảy ra nhiều vụ như vậy lắm, hầu như là nhắm vào phụ nữ và những đứa bé gái dưới 7 tháng tuổi.
~ Mới hôm qua có 1 vụ ở chung cư đây nữa, 1 phụ nữ sống trên tầng 5 cùng với 1 đứa bé 5 tháng tuổi bị giết trên giường.

~Từ đó đến giờ cũng xảy ra gần 7 vụ rồi chị nhỉ?- mọi ng bàn tán với nhau.
~ Đúng rồi! Vậy mà vẫn chưa tìm đc thủ phạm nữa..
~ Ko khéo nó lên chục vụ mất! Sợ quá các chị nhỉ?

-Còn..còn gì nữa ko ạ?-Shinichi tiếp tục hỏi.
~ Nh~ ng bị giết đều sống ở các chung cư cả, hầu như là tầng 4,5. Chúng tôi chỉ biết có nhiêu đó thôi!!
-Cảm..cảm ơn các cô nhiều lắm ạ!-Shinichi.

Chưa kịp nói xong anh nắm tay Ran chạy xuyên qua đám đông đến ngay cửa chính của khu chung cư.

~Sao tôi thấy cậu bé đó quen lắm!
~ Ơ, cậu ta nổi lắm đấy ạ, từng im lặng 1 thời nhưng cậu ta đã trở lại gần đây đấy!
~ Đừng nói là ...
~ Cậu ta im lặng lâu thế rồi giờ mới xuất hiện, hèn gì tôi thấy quen quen...

Shinichi chạy đến chỗ thanh tra Megure.
-Cháu..cháu chào bác ạ..hộc hộc..
-Ồ, lâu rồi ta mới gặp cháu đấy! Tình cờ gặp nhau tại đây nhỉ, và ... còn đi cùng bạn gái nữa này!!! :D
-Ran ấp úng: cháu chào Bác ạ... ////
-Shinichi: có chuyện gì xảy ra vậy ạ? Bác phổ biến nhanh cho cháu đi ạ!
-Megure: được rồi được rồi, cháu ko cần gấp vậy đâu!
-Shinichi: sao lại ko ạ? Dạo này cháu toàn lơ là mọi chuyện, bây giờ biết bao nhiêu chuyện xảy ra mà cháu có biết gì đâu, sao bác ko đến tìm cháu hay liên lạc với cháu??-Shinichi nói 1 cách nghiêm túc.
-Megure: ờ thì bác nghĩ cháu sắp phải thi tốt nghiệp nên để cháu chú tâm vào học hành thay vì mấy cái vụ án này thì hơn..
😅😅

Thiếu uý Sato từ sau đi lại chỗ Shinichi và nói nhỏ:
-Là do yêu đấy! =))

Shinichi giật mình quay lại.

-Sato à..em lại nói linh tinh gì vậy???😅-Takagi
-Sato: sao anh lại nghe lén chứ??? -.- Mồ...

Ran nhìn Shinichi với khuôn mặt ửng hồng.
-Đối với Shinichi mấy vụ án này là quan trọng nhất! Ghen tị thật đấy!! ///* nghĩ thầm, có suy nghĩ ham muốn*

-Nãy cháu cũng nghe nh~ người xung quanh kể lại rồi đấy! Còn 1 chi tiết nữa là ở mỗi vụ án đều xuất hiện 2 bàn tay máu, đều là máu của các nạn nhân khác.
-Takagi: cũng chưa tìm được bằng chứng gì nhiều nên tạm thời chỉ đến nay thôi, mọi người sẽ quay về trụ sở để tìm thêm thông tin rồi sẽ liên lạc lại cho cháu được chứ???
-Shinichi: nhưng...
-Megure: cháu cứ an tâm đi, mọi ng sẽ cố gắng hết sức để tìm ra tên hung thủ, và cũng sẽ nhờ sự giúp đỡ của cháu nữa!
-Shinchi: nhưng mà bác nhớ liên lạc cho cháu dù là manh mối chỉ mới tìm đc 1 xíu đấy!!
-Megure: được rồi, bác hứa!

Shinichi có vẻ hơi bực mình. Bấy lâu nay anh lơ là mọi thứ nên bây giờ bao nhiều sự việc xảy ra..

-Shinichi...anou...cậu có thể nắm nhẹ 1 tí đc ko?-Ran nhỏ nhẹ nói.'

Shinichi giật mình, thả tay Ran ra.
-Shinichi: a..xin lỗi..tớ làm cậu đau hả..??
-Ran: ko..ko hẳn là như vậy đâu... ////

Cô nhìn anh với vẻ mặt lo lắng. Cô bỗng đứng lại, bỏ cặp của mình xuống, nắm lấy 2 tay của anh.
-Cậu..cậu đừng lo lắng như thế, chuyện này ko thể khiến tớ vui đâu! Tớ..tớ ko biết có thể giúp gì cho cậu nhưng mà tớ cũng sẽ cố gắng..phá án cùng cậu..với tư cách là..là..Trợ lí của cậu..như Waston vậy..Tin tớ đi! Cho nên chúng ta cứ cố gắng tìm cách phá vụ án và tìm ra sự thật đằng sau nó... //// :O

-Cô nói tiếp: điều..điều tớ muốn nhất là..đc...được nhìn thấy khuôn mặt của cậu khi phá xong vụ án! Cho nên cậu đừng lo lắng như vậy nữa, được ko?? //// *đỏ mặt*

Cô nhìn anh. Anh có thể thấy sự quyết tâm trong đôi mắt của cô. Anh kéo tay cô lại và ôm lấy cô.

-Ran: shi...shinichi...///
-Shinichi: ừm..cảm ơn cậu! Cậu quả là 1 ng rất tuyệt vời đấy!! *anh mỉm cười*
-Ran: .... Vậy..chúng ta về nhà nhé!
- Ừm!!!
.
.
.
.
.
.
.
~~~~~~~~~~~~~~~~
Về đến nhà...

-HẢAAAAAAAAAAAAA?????-Ran la lên. ////
-Shinichi để tay lên mặt( kiểu như bó tay á),nghĩ thầm: thấy chưa, tớ đã bảo khó nói lắm mà!!! /// * ngượng*

-Vậy nhé Ran! Từ nay con với Shinichi sẽ sống thử cùng với nhau nhé, ngày mai cô đi California rồi, lâu lắm mới quay lại lận, bé Shin ở nhà 1 mình buồn lắm nên con tới ở với nó nhé! ^^ -Yukiko mỉm cười.
-Ran: nhưng..nhưng mà...tụi con có thể gặp nhau mà ạ..đâu có nhất thiết phải đột ngột như vậy đâu ạ...😱😱😱 /// Shi..Shinichi 1 thân tự lo đc, cậu ta cũng ở nhà 1 mình suốt hồi đó còn gì mà ạ...////

Yukiko xoa đầu Ran, cô cười.
-Biết đâu sau này 2 đứa gửi thiệp cưới cho cô thì sao nhỉ?? 😏😏
-Shinichi: mẹ à, mẹ chưa nên nghỉ xa như vậy đâu! -.-

Ông Mori đứng lên, chỉ tay về phía Shinichi:
-Nếu nhà mi làm gì con gái lá ngọc cành vàng của ta thì ta sẽ ko tha cho đâu đấy!
-Ran: cả bố cũng đồng tình nữa sao???? //// @@@
-Shinichi: vâng ạ! Con sẽ chăm sóc cho Ran và ko để cậu ấy khóc đâu ạ!
-Ran: ..... *tảng băng* :/

-Yukiko: vậy bắt đầu từ mai nha, bé Ran soạn đồ đi nha! 😁😁😁
-Thôi, Shin-chan, mẹ đi đây, giữ gìn sức khoẻ nha! ;) *hôn lên má anh*
-Shinichi: Mẹ à, con có phải con nít đâu mà! /////

Mặt Ran đỏ chót, bốc khói không ngừng; cô phi nhanh lại chỗ ba mình và nói nhỏ:
-Rốt cuộc là Yukiko-san đã nói gì với bố vậy!

-2 đứa hẹn hò, tìm hiểu nhau thì bố cho phép đấy! Dù gì cũng là bạn thời thơ ấu, nhưng ko được đi xa quá đâu! Phải biết giữ thân đấy! 2 đứa vẫn chưa kết hôn đâu! Và nếu cho 2 đứa sống thử như thế thì cứ mỗi 1 tháng bố sẽ được uống bia và nhâm nhi "đồ nhắm" miễn phí! 1 năm còn đc cấp cho 1 vé đi nước ngoài chơi thì còn gì bằng, đặc biệt sẽ là những khu du lịch mà Okino Yoko sẽ đến nữa..Aaaa sao mà cuộc sống sướng thế này!-ông Mori hét lên trong sự vui sướng. 😝😝😝😆😆😆

Ran ko biết phải đối diện như thế nào sau này đây! Dường như cô sẽ đc sống chung, sống như 1 cuộc sống vợ chồng cùng với ng mà cô đã thầm thích từ lâu, Shinichi.

-Rốt cuộc mình phải làm gì đâyyyyyyy???////// @@@@@@@

Và những câu chuyện mới sẽ bắt đầu cho một mối quan hệ, 1 cuộc sống hoàn toàn mới của Couple ShinRan này! Mời các bạn đón đọc chap tiếp theo nhé! <3
~~~~~~~~~~•••••••••
-chào mấy bạn, sau mấy tháng mất tích vì thi cử kiểm tra sấp mặt thì tớ đã quay trở lại đây! ^^
-cảm ơn mấy bạn vì đã ủng hộ truyện của mình nhé! ^^
* Notes *: 10 bạn cmt đầu mình sẽ gắn tem vào chap sau nhé! 😍😍😊😊

@Au_xinh_dep_ki_ten ❤️

2733 từ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net