Chương 19: Qua Ải Rước Dâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau vừa đúng giờ lành bên Tôn Nhuế đã có mặt ở dưới nhà để rước dâu. Ba mẹ của cô cùng ba mẹ của nàng sớm đã rời đi đàm đạo, bỏ lại cái tiết mục đòi hồng bao của dàn phù dâu. Bên ngoài Tôn Nhuế diện một bộ áo khoả, cột tóc đuôi ngựa trong rất soái a, trên tay mang theo một bó hoa hồng rất lớn, mọi thứ rất chỉnh chu chỉ chờ cái cửa này mở ra là cô có thể thành công đón phu nhân của mình về nhà nhưng tại cái dàn phù dâu bên trong tự nhận là hảo tỷ muội keo sơn không cho cô cùng với dàn phụ rể này vào, là đòi cống nạp lộ phí để qua ải. Lúc đầu mỗi người phải nạp 2.000 tệ, Lý Vũ Kỳ đương nhiên không chịu làm sao có thể hời như vậy đây mỗi người 2.000 tệ đúng là cướp một cách trắng trợn mà, ở ngoài đây có 5 cái mạng người là được 10.000 tuyệt nhiên không được.

" Nè hạ giá đi, nếu không chúng tôi đạp cửa vào cướp dâu đó " Lý Vũ Kỳ ở bên ngoài đập cửa không ngừng.

Khâu Hân Di đứng ở trong phòng cách một cái cửa cứ tưởng Lý Vũ Kỳ đang vả vào mặt mình, thiệt bức bối cái tên tra nam này, liền dùng chân đá vào cửa, tặng ngay một cú đáp trả, hội bạn dì ba người còn lại bận chăm sóc cho cô dâu sẵn bày ra vài trò thú vị chẳng thèm quan tâm cái tên Lý Vũ Kỳ đó kỳ kèo.

Đám người của Tôn Nhuế bị Khâu Hân Di dọa cho một phát thất kinh bát đảo lùi ra cửa mấy bước.

" Nội công của Khâu tổng vẫn lợi hại như ngày nào " Triệu Gia Mẫn cảm thán.

" Đám người ngoài kia nghe đây, giá chót mỗi người 5.000 tệ, còn không dứt khoác 10.000 tệ không cần bàn. Mỗi người 5.000 thì được vào rước dâu, còn không muốn rước, Khâu tổng đây sẽ rước giúp "

Ma ya Tôn Nhuế nghe như sét đánh ngang tai, cái gì đây, Khâu Hân Di đang tuyên bố cướp dâu sao? Không được nha, đó là cô dâu của cô, là vợ của cô, là lão bà của cô không thể nói cướp liền cướp. 5.000 tệ không thành vấn đề, bảo bối của cô chỉ có 5.000 tệ đã được mang về nhà không phải quá hời hay sao...

" Được, 5.000 tệ thì 5.000 tệ không thành vấn đề, Khâu Hân Di em không được đụng vào lão bà của chị "

" Maya, Tôn Nhuế 5.000 tệ đối với chị không thành vấn đề nhưng đối với em có vấn đề đó. Là phát cho năm người đó 25.000 tệ giết em luôn đi " Từ Tử Hiên quá thống khổ rồi, vừa rồi đã đổ tiền vào đống quần áo cosplay còn đổi dàn PC mới túi tiền không còn nhiều đâu a, đừng có như vậy mà.

Ngô Triết Hàm đối với chuyện tiền bạc này một chút cũng không để tâm. Bấm bấm cái gì đó trong điện thoại, bấm xong cất vào túi thì liền thấy Khâu Hân Di khuôn mặt tươi tắn xinh xẻo mở cửa.

" Ngô Triết Hàm vào đây "

Mẹ tôi ơi cả bốn người kia như muốn sụp đổ tại chỗ. Cái gì vậy chứ, Tôn Nhuế mới là chủ nhà chưa được vào mà Ngô Triết Hàm ngáo ngơ kia đã được vào rồi. Bọn họ bốn người trơ mắt nhìn cánh cửa đóng lại sau khi Ngô Triết Hàm đã bước vào.

Lý Vũ Kỳ sắp tức chết rồi tiếp tục đập cửa.

" Khâu Hân Di không có công bằng. Em làm sao lại cho Ngô Triết Hàm vào rồi. Tụi này cũng phải vào đó. "

" Muốn vào cũng được thôi. Làm ơn chuyển khoản hoặc đưa tiền mặt đi rồi được vào "

Triệu Gia Mẫn bắt đầu lấy ví tiền ra, lấy một cục tiền cũng khá dày. Cẩn thận dùng điện thoại chụp lại chưa đầy 5 giây đã thấy Khâu Hân Di mặt mày tươi cười niềm nở mời Triệu Gia Mẫn vào trong.

Triệu Gia Mẫn trước khi đi vào cũng không quên vẫy tay tạm biệt. Lý Vũ Kỳ bất quá lúc này hết tức giận nổi, ôm lấy Từ Tử Hiên không ngừng lau lệ. " Con người bây giờ quá chú trọng tiền bạc rồi "

" Đúng vậy, lòng người đáng sợ " Từ Tử Hiên ở một bên phụ họa không ngừng.

Tôn Nhuế nãy giờ bắt đầu đi chuyển khoản không lâu sau đó cũng được mời vào. Chỉ còn lại Từ Tử Hiên và Lý Vũ Kỳ ở bên ngoài trở thành bảo vệ canh cửa.

" Lý Mao chúng ta cứ như vậy đứng ở đây sao? "

" Đương nhiên không, thật ra làm người cũng nên có vài lần vung tiền như vung nước. Dù sao tiền này là cho người đẹp rất đáng "

Vậy là cả hai thống nhất đem mạng đi nạp tiền cho Khâu Hân Di. Ai vào trước, Khâu Hân Di cũng vui vẻ tay bắt mặt mừng chỉ có hai người cuối là nàng làm ra bộ mặt ghét bỏ.

Từ Tử Hiên co người đi khép nép. Còn Lý Vũ Kỳ mạnh mạnh dạn dạn tiến vào cùng Khâu Hân Di đọ mắt đến tia lửa điện bắn qua bắn lại. Từ Tử Hiên nhìn họ mồ hôi tuông rơi không ngừng, hai cái người này từ trước đến giờ đều như nước với lửa, không bỏ được, khắc khẩu vẫn luôn khắc khẩu nhưng Lý Vũ Kỳ thích Khâu Hân Di và điều đó ai cũng biết chỉ có Khâu Hân Di không biết. Lý Vũ Kỳ đôi khi đối với Khâu Hân Di ngang tàn còn Khâu Hân Di lại đối với Lý Vũ Kỳ hống hách ương bướng, hai cái thái cực này gôm lại để cạnh chẳng khác nào hóa thạch bay vào trái đất tạo ra một vụ nổ cực lớn. Quả là cảm thán nhưng đến cuối Từ Tử Hiên vẫn không hiểu được làm sao Lý Vũ Kỳ có thể thích Khâu Hân Di? Đúng là tình yêu thì cái quái gì cũng có thể...

Từ Tử Hiên mãi suy nghĩ không để ý đến căn phòng im lặng đến đáng sợ. Ngước mắt đảo quanh thì đã bắt gặp cảnh tượng khiến cho lòng người hoang mang.

Cớ gì có bốn tân nương ngồi trên giường lớn. Tôn Nhuế đứng đối diện giường mồ hôi cứ lả chả rơi ướt nhẹp như mới tắm xong.

Triệu Gia Mẫn và Ngô Triết Hàm một người cầm hộp khăn giấy một người rút khăn giấy lau lau chấm chấm mồ hôi cho Tôn Nhuế không nghỉ tay. Lý Vũ Kỳ ngồi ở trên ghế chống cằm khuôn mặt vô cùng bi ai thay Tôn Nhuế, chỉ có Khâu Hân Di cười ma mảnh.

" Cái này chỉ là thử thách nhỏ. Tôn Nhuế đừng nói chị không biết Tiểu Khổng là ai trong số các tỷ muội còn lại? " Khâu Hân Di nói xong liền nhướng mày nhìn Tôn Nhuế khích tướng.

" Tôn Nhuế em chết chắc rồi " Lý Vũ Kỳ bên bàn vừa lột chuối ăn vừa ngồi chéo quẩy bộ dáng thông thả không ai bằng. Tôn Nhuế đột nhiên giác ngộ mấy lần bùng nổ chuyện cam to chính mình cũng ngồi lột chuối ăn như vậy, bây giờ hiểu Khổng Tiếu Ngâm lúc đó sôi máu đến mức nào...

" Khâu tổng thật biết cách chơi người " Triệu Gia Mẫn vỗ vỗ vai Tôn Nhuế kề tai nói nhỏ.

" Tiểu Hùng Tử thúi đừng tưởng chị đây không nghe em nói gì. Trong số này chọn ra Tiểu Cúc cho chị. Không thôi chị mang em quăng xuống sông "

" Mẹ ơi Khâu tổng làm sao đáng sợ như vậy? "

Ngô Triết Hàm sợ hãi nhào vào người Lý Vũ Kỳ, ôm cứng ngắc run bần bật.

" Lòng dạ nữ nhân cay độc hơn ớt. Em phải mở mắt nhìn cho kỹ "

" Nhưng thiệt đáng sợ "

Khâu Hân Di nhìn cái diễn cảnh này chỉ biết đỡ trán. Dù nàng có làm gì thì cái tên Lý Vũ Kỳ này cũng có thể khịa được nàng.

" Chị không phải nữ nhân sao? Chẳng khác nào tự mắng chính mình " Từ Tử Hiên nghe xong cũng muốn rớt hàm.

Trong lúc mấy người họ đôi co đấu võ mồm thì bên đây khăn voan đỏ của tân nương thứ ba ngồi trên giường từ ngoài cửa đếm vào đã được vén lên rồi.

Bên đây bọn họ nhìn người vén khăn với người được vén khăn không khỏi há hốc mồm.

" Tiểu Cúc hôm nay thật xinh đẹp chị ấy có phải dậm phấn hồng quá tay không vậy? " Ngô Triết Hàm cạp táo nhìn đến ngơ mặt ra.

" Người ta xấu hổ thì có " Lý Vũ Kỳ thật tinh tường, dù sao khi trước họ được rep cp với nhau. Sau khi mỗi người một nơi có giữ liên lạc hay không thì chưa biết, chỉ biết lần này gặp lại ít nhiều vẫn lung lay cõi lòng đi. Huống hồ Triệu Gia Mẫn hôm nay biến thành Triệu Anh Tuấn soái khí ngời ngời thử hỏi làm sao không ngại đến mức đỏ mặt đây!

" Các chị đừng nói nữa, Tiểu Cúc ngại rồi " Triệu Gia Mẫn đỡ lấy tay của Cúc Tịnh Y để nàng bước xuống giường. Cử chỉ hành động vẫn như cũ mà điềm đạm nhu hòa. Cũng là loại người tinh tế, biết để ý đến cảm xúc của người khác. Triệu Gia Mẫn ở điểm này đặc biệt thu hút người. Cúc Tịnh Y năm đó đối với loại ưu điểm này không ngừng yêu thích, vì vậy mà đối với hài tử nhỏ hơn 4 tuổi này rất dựa dẫm ở thời điểm đó. Chỉ tiếc sau khi Triệu Gia Mẫn rời đi. Hai người mãi lo việc riêng mà bỏ lỡ nhau. Hiện tại gặp lại, nàng đương nhiên ngại ngùng rồi. Chỉ có Triệu Gia Mẫn bình tĩnh như vậy...

" Tay chị thật lạnh " Triệu Gia Mẫn sau khi đỡ nàng bước xuống giường. Đã cùng nàng nếp vào một bên để cái chiến trường nồng mùi thuốc súng đó cho Tôn Nhuế xử lý.

" Chắc vẫn đang là mùa đông nên như vậy " Tiểu Cúc hiện tại vẫn còn ngượng ngùng. Lời nói có đôi chút thiếu tự nhiên.

Triệu Gia Mẫn nhìn nàng cười ôn nhu, lùi hai bước tiến xuống phía sau lưng của nàng. Mang hai tay to lớn của mình bao lấy đôi tay nhỏ của nàng. Chủ động mang nàng kéo sát vào người mình.

" Đừng để bản thân bị bệnh " Triệu Gia Mẫn ở tai nàng thì thầm.

" Em vẫn như ngày nào. Vẫn thường bày trò khiến người ta xấu hổ " Cúc Tịnh Y tuy nói ngại ngùng nhưng ôm nhau không phải hai người chưa từng. Chỉ lâu rồi không ôm nên hiện tại ngượng nóng mặt.

Triệu Gia Mẫn nghe nàng nói xong chỉ biết cười trừ. Nữ nhân nhỏ bé này rất thích xù lông với cô. Khi trước cũng vậy hiện tại vẫn vậy...

" Lý Vũ Kỳ chị nói xem làm sao Triệu Gia Mẫn đoán trúng Tiểu Cúc vậy? " Tôn Nhuế thấy tình thế không ổn liền cùng các bằng hữu còn lại bàn kế sách. Người cao thâm ở đây nhất có lẽ là Lý Vũ. Hỏi cô là tốt nhất.

" Vì Tiểu Cúc khá nhỏ người chiều cao lại khiêm tốn. Em thật là. Có như vậy cũng không biết. "

" Thì ra là dựa vào đặc điểm chiều cao " Ngô Triết Hàm híp mắt gãi cằm nhìn 3 người còn lại đang ngồi trên giường.

" Bây giờ muốn dựa vào hình dáng và chiều cao cũng không được nữa, ba người còn lại ai cũng đều ngang nhau làm sao mà đoán, đã vậy còn có một đại ma đầu họ Khâu canh chừng nghiêm ngặt không có cách đụng vào thật khó đoán " Tôn Nhuế thở dài, cái này thật quá khó, giống như Đường Bá Hổ năm đó đi lấy vợ vậy.

" Người thứ nhất từ cửa đếm vào, chị đừng chọn. Người đó không phải Tiêu âm tỷ đâu " Từ Tử Hiên thông thả nói hai câu, ánh mắt thoát thấy vài tia ảo não lóe lên rồi chợt tắt.

Tôn Nhuế theo hướng mắt của Từ Tử Hiên nhìn vị tân nương mà Từ Tử Hiên bảo không phải Tiếu Ngâm. Tự ngẫm một chút không ngờ lại phát lên hình ảnh của Trương Ngữ Cách, cô cũng không hiểu sao lúc đầu. Cô và Tiếu Ngâm đều mời toàn couple cũ của S đội ngày xưa. Tình hình này thật khó xử nhưng đến cùng vẫn muốn họ quan minh chính đại gặp lại nhau. Có thể một lần nữa mang tình cảm của họ nhận thức. Một mình cô và Tiếu Ngâm hạnh phúc vẫn chưa đủ, cô là muốn các đồng đội cũ có thể tái ngộ một lần nữa giữ chặt lấy nhau. Mấy năm ở cùng nhau, thanh xuân của đối phương đều chứng kiến có bao nhiêu thay đổi vã lại chung đụng nhiều như vậy, nói tình cảm không biến chất là giả!

" Được, xem như loại trừ được một người. Còn lại hai người, chị nghĩ chị đoán được rồi " Tôn Nhuế cười niềm nở hạnh phúc. Một mạch đi đến chỗ tân nương thứ thứ hai từ cửa đếm vào. Trực tiếp kéo lấy khăn voan đỏ xuống. Tất cả mọi người trong giây phút đó đều ngưng động. Hồi hộp chờ kết quả. Quả nhiên Tôn Nhuế đoán trúng rồi, là Khổng Tiếu Ngâm. Khăn vừa rơi xuống đã thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng xuất hiện. Đôi mắt long lanh ương ướt, mặt mày phụng phịu, bĩu môi phồng má.

" Sao mặt xấu như vậy đây? Sợ em không đoán ra chị à? " Tôn Nhuế xoa xoa hai bên má. Dáng vẻ này thực khiến cô yêu chết đi được mà.

Nàng một đường hướng thẳng nhào vào lòng của Tôn Nhuế. Sau đó liền oa oa lên, nàng là sợ Tôn Nhuế đoán không trúng nàng, lúc đó sẽ rất hụt hẫng cùng khó xử a. Khâu Hân Di bày trò quá ác rồi.

" Được rồi, đừng khóc mà. Hôm nay chị phải làm mỹ nữ đó, khóc sẽ xấu lắm " Tôn Nhuế vuốt ve tấm lưng nhỏ, ôm nàng dỗ dành.

Nơi đây một màng tình tứ ngọt ngào. Chỉ có đám cẩu độc thân bên kia bật mood " Trơ mắt nhìn họ ân ái " toàn hiện trường ngoài cặp đôi đang phát cẩu lương kia ra thì ai cũng vứt cho cặp mắt ghét bỏ.

Có đều không ngờ tới cái được gọi là toàn hiện trường này thật ra chỉ có bốn vị là cẩu độc thân. Triệu Gia Mẫn và Cúc Tịnh Y đứng gần nhau liền thành một cặp xứng đôi ưa nhìn, đã vậy tình chàng ý thiếp chim chuột với nhau. Ngô Triết Hàm sớm đã bám lấy Hứa Giai Kỳ làm cún con đáng yêu ôm lấy Hứa Giai Kỳ dụi dụi bên cổ.

Lý Vũ Kỳ lúc này tuổi hờn dâng trào gạt lệ nuốt cay, vứt hết liêm sỉ đi ôm lấy Khâu Hân Di đang đứng bên cửa, làm một con mèo vô hại không nói không xù lông, hiền lành kề cận nàng, bất quá Khâu Hân Di đối với cái dáng vẻ này của Lý Vũ Kỳ rất yêu thích. Thích chị ấy một mặt mè nheo với nàng hơn là cùng nàng đấu khẩu.

Còn Từ Tử Hiên và Trương Ngữ Cách chỉ biết nhìn nhau gượng gạo nửa lời cũng không thể buông. Im im lặng lặng nhìn đối phương bằng ánh mắt vừa xa lạ vừa thân quen...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net