Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 2 - Tạo bảo bối

Nụ hôn sâu của Ôn Khách Hành trôi qua nhưng cảm xúc giữa họ lại không dịu xuống mà còn dâng trào càng nhiều. Cái tay đang xoa xoa bụng dưới của hắn không biết khi nào đã mò lên trên. Khi hắn định khám phá chỗ nào đó trên ngực y thì bị tay y ngăn lại, Ôn Khách Hành nhìn hắn nói toạt ra: Xem ra hai chúng ta đều bị trúng xuân dược rồi, chi bằng chúng ta…

Hắn bỏ lửng câu nói nhưng Chu Tử Thư biết hắn muốn nói gì, trong lòng y biết rơi vào tình thế này chỉ có thể dùng cách giao hợp để giải quyết sự khó chịu trong cơ thể nhưng y vẫn có chút không chấp nhận được cái cách giải quyết này nha.  Ôn Khách Hành thấy y do dự không quyết bèn làm ra bộ dạng ủy khuất nói: A Tự, A Tự, ta khó chịu lắm…

Nghe Ôn Khách Hành mè nheo, nhìn bộ dạng nghẹn khuất đến đỏ mặt của hắn , Chu Tử Thư lại mềm lòng, chút ngượng ngùng ban đầu cũng không còn, y không ngăn lại bàn tay của Ôn Khách Hành nữa mà chậm rãi nói: Được rồi, dù gì việc này cũng chỉ có cách này để giải quyết.

Ôn Khách Hành thấy bản thân đã đạt được mục đích, vui vẻ trong lòng, bàn tay trắng nõn thon dài của hắn lập tức luồng vào trong vạt áo của y, cách vài lớp y phục mà xoa xoa bóp bóp điểm nhỏ trên ngực của y làm y không kiềm chế nổi mà rên rỉ. Hắn lật người lại, đè y bên dưới thân mình, đôi môi hạ xuống, tiếp tục hôn y.

Chu Tử Thư sau khi đồng ý cũng Ôn Khách Hành giao hợp, tâm trạng cũng thả lỏng, thoải mái tiếp nhận nụ hôn và sự vuốt ve của hắn ở nơi mẫn cảm. Đầu ngực vừa bị vải cà cà vừa bị ngón tay của Ôn Khách Hành xe xe khiến chút dựng đứng lên, đội lớp y phục lên. Ôn Khách Hành có vẻ đặc biệt thích đầu ngực bên trái mà bỏ quên cái bên phải, chỗ đó trống trải làm cho y cảm thấy nhộn nhạo trong người, bèn nắm lấy tay còn lại của hắn đặt lên ngực mình rồi nói: Còn bên này nữa, đệ đừng có thiên vị một bên.

Ôn Khách Hành cười khẩy, sau đó làm theo yêu cầu của y, hai tay hắn hầu hạ hai trái đào trên ngực của y, còn hắn vươn người lên ngậm lấy đôi môi xinh đẹp của y. Hai tay của y vòng qua đầu, ôm lấy hắn, tận hưởng cảm giác thỏa mái sung sướng mà hắn mang lại. Dục vọng dâng trào đủ cộng thêm sức nóng trong người, Ôn Khách Hành bắt đầu cởi y phục trên người của Chu Tử Thư, Chu Tử Thư cũng vươn tay cởi đai lưng của Ôn Khách Hành. Dây lưng của hai người bị ném xuống đất, y phục trên người của Chu Tử Thư bị vạch ra hai bên để lộ ra thân hình khỏe khoắn bên trong. Y phục của Ôn Khách Hành cũng vậy, bung xỏa lung tung, hắn quỳ gối hai bên eo của Chu Tử Thư, thẳng lưng lên, cởi hết các lớp áo trên người quăn đi. Chu Tử Thư nhìn thân hình săn chắc, cơ bụng tám múi rõ ràng, hơi thở bắt đầu dồn dập, ánh mắt mê đắm dán vào đó, cơn đau ở bụng dưới cũng bị y phớt lờ, thần trí đã bị dục vọng gần như xâm chiếm, y cất giọng gọi: Lão Ôn.

Ôn Khách Hành nãy giờ cũng luôn dán mắt vào thân hình trắng nõn khỏe mạnh đang nằm trên đống y phục, tóc dài đen nhánh bung xỏa, Chu Tử Thư với dung mạo xinh đẹp đang nhìn hắn bằng ánh mắt tràn ngập mê đắm, đã vậy, y còn cất giọng gọi tên hắn một cách ngọt ngào như vậy. Lúc đó, hắn ngay lập tức vồ đến, nắm lấy hai tay của mỹ nhân kéo cao qua đầu, hôn ngấu nghiến mỹ nhân của hắn, hơi thở dồn dập tràn đầy dục vọng của hai người hòa vào nhau, lần này không có lớp y phục cản trở, môi hắn thăm viếng từng tất da thịt trên người của y, mỗi nơi hắn đi qua đều để lại một đường dấu hôn như bông hoa nhỏ nở trên da thịt mỹ miều của y. Chu Tử Thư bị hắn nhấn chìm vào bể dục, mỗi một lần hắn hôn là một lần y thốt ra tiếng rên rỉ đầy dụ hoặc. Ôn Khách Hành hôn một đường xuống dưới, hai tay kéo xuống quần dài, tháo đi tiết khố trên người của y, hắn cũng
kéo xuống quần dài và tiết khố của bản thân, hắn để hai phân thân tiếp xúc lẫn nhau, khi Chu Tử Thư cảm nhận được có một vật nóng bỏng chạm vào phân thân đang mềm của mình, y lập tức giật cả mình, cố ngẩng đầu nhìn xem là vật gì, lúc phát hiện là phân thân của Ôn Khách Hành, mặt của Chu Tử Thư liền đỏ lên mắc cỡ muốn chết, đây là lần đầu tiên y tiếp xúc thân mật với hắn như thế này. Ôn Khách Hành nhìn biểu hiện của Chu Tử Thư thì bật cười, trêu đùa nói: Để hai tiểu huynh đệ của hai chúng ta chào hỏi nhau nào.

Sau câu nói này, Ôn Khách Hành càng cọ dữ hơn, còn vươn tay nắm lấy hai tiểu huynh đệ để chúng tiếp xúc càng gần hơn, Chu Tử Thư bị hành động kích tình mới mẽ này làm cho cong cả lưng lên, phân thân rất nhanh cương lên, miệng y không ngừng gọi: Lão Ôn… Lão Ôn...ta sắp ra mất, sắp ra mất…a..a…a….

Chu Tử Thư rên rỉ kêu loạn, phân thân cũng đạt đến trạng thái tốt nhất, Ôn Khách Hành dùng ngón tay gảy gảy đỉnh phân thân, động tác này trực tiếp đem bạch trọc bắn ra. Chất lỏng màu trắng dính lên cả tay và phân thân của hắn. Ôn Khách Hành không đợi Chu Tử Thư thở lấy sức vài hơi, sau đó, hắn đỡ y ngồi dậy, nắm lấy tay y đặt trên phân thân của mình rồi nói: Ta làm cho huynh rồi, huynh cũng làm cho ta đi.

Chu Tử Thư hơi xấu hổ nhưng vẫn ngẩng đầu lên nói: Ta không biết làm.

Ôn Khách Hành cười với y, chậm rãi nói: Ta dạy huynh.

Hắn nắm lấy tay của Chu Tử Thư dạy y vỗ về phân thân của mình ra sao, dùng lực thế nào, vì có bàn tay của Chu Tử Thư chạm vào cho nên phân thân ở trạng thái bán cương của Ôn Khách Hành rất nhanh đã cương cứng lên, Chu Tử Thư thấy vậy liền bắt chước động tác ban nãy của Ôn Khách Hành làm cho hắn cũng cao trào mà bắn ra giống như y.

Hai người thở hổn hển nhìn nhau, Ôn Khách Hành vén vài cọng tóc xõa trước mặt của Chu Tử Thư ra sau tai, chậm rãi tiến đến hôn y, nụ hôn này nhẹ nhàng sâu lắng chứ không dồn dập như ban đầu, hắn từ từ khiến y nằm xuống, khi hắn tách môi ra khỏi môi của y, y nhìn hắn liền tỉnh bơ nói: Lão Ôn, chỗ này của ta sao khó chịu quá, cứ bồn chồn ngứa ngáy?

Nói xong, Chu Tử Thư lấy tay của Ôn Khách Hành ngay hậu huyệt của mình, còn nhìn hắn bằng ánh nhìn ngây thơ không hiểu, Ôn Khách Hành nuốt nước bọt một cái sau đó cười tà nói: Ta sẽ giúp chỗ đó của huynh hết ngứa.

Chu Tử Thư gật đầu tin lời nói của Ôn Khách Hành mà không có chút gì thắc mắc sư đệ của mình sẽ làm gì để chỗ đó của y hết ngứa ngáy. Ôn Khách Hành đem bạch dịch vừa bắn ra của hai người bôi vào hậu huyệt của y, sau đó dùng một ngón tay chen vào trong, hắn ngo ngoe ngón tay một cái là Chu Tử Thư liền vặn vẹo thân mình, cảm giác bị dị vật xâm nhập vừa khó chịu vừa sảng khoái này lan tràn khắp cơ thể của y. Y liền hỏi hắn: Đệ làm gì vậy?

Ôn Khách Hành từ tốn giải thích: Ta đang bôi trơn để một lát phân thân của ta dễ dàng tiến vào, có như vậy mới làm cho chỗ này của huynh hết ngứa.

Chu Tử Thư gật đầu, vẻ mặt như bạn nhỏ đang chăm chú nghe người lớn giảng bài, bản thân còn phối hợp, hai chân quàng qua eo hắn, y tìm vị trí thích hợp để thích ứng với ngón tay của hắn. Một ngón, rồi hai ngón tay chui vào, Chu Tử Thư cảm thấy được bèn nói: Hai ngón rồi.

Ôn Khách Hành giải thích tiếp: Phải ba ngón mới được.

Chu Tử Thư gật đầu: Ồ.

Thời điểm ba ngón tay chui vào được bên trong, Chu Tử Thư cũng thích ứng được với cảm giác có dị vật xâm nhập trong hậu đình, Ôn Khách Hành lại rút ra rồi nói: Bây giờ ta để phân thân của ta tiến vào.

Chu Tử Thư gật đầu, Ôn Khách Hành đặt phân thân ở ngay cửa hậu huyệt, điểm điểm vài cái vào cửa động khiến cho cúc hoa khép mở liên tục, Chu Tử Thư nhịn không được cảm giác trống trải dưới hạ thân bèn thúc giục hắn: Đệ mau vào đi.
Ôn Khách Hành cười, trêu chọc y đủ nên không dạo trước cửa động nữa mà từ từ tiến vào, Chu Tử Thư cũng bắt đầu cảm nhận được dị vật nóng rực xâm nhập, kích thước còn lớn hơn một chút so với ba ngón tay của hắn ban đầu, cảm giác trướng đau khiến y nhăn mặt, nước mắt sinh lý của chảy ra, Ôn Khách Hành thấy vậy liền ngưng lại một chút, hôn lên khóe mắt của y, an ủi: Lần đầu sẽ hơi đau, huynh ráng chịu một chút.

Chu Tử Thư chưa bao giờ làm qua việc này, hôm nay là bị cảm giác khô nóng trong người dẫn dắt nên mới cùng hắn giao hợp, vì thế, hắn nói gì là y nghe nấy, Chu Tử Thư gật đầu, cố nhẫn nhịn chịu đựng, sau khi Ôn Khách Hành đã đâm vào toàn bộ thì dừng lại đợi một lúc, sau đó mới hỏi y: Đỡ đau chưa?

Chu Tử Thư trả lời: Chỉ còn một chút, nhưng ta chịu được.

Ôn Khách Hành nghe xong thì gật đầu, sau đó bắt đầu nhấp cái đầu tiên sau khi vào được hậu huyệt của y. Cú nhấp làm Chu Tử Thư bất ngờ không kịp phòng bị nên bật ra tiếng “a” hơi lớn. Chu Tử Thư đẩy đẩy Ôn Khách Hành hỏi: Đệ làm gì vậy?

Ôn Khách Hành tiếp tục vai trò lão sư của mình, giải thích: Sau khi vào thì phải động thế này thì huynh mới hết ngứa được?

Chu Tử Thư nhìn hắn, lúc này lại bán tính bán nghi hỏi lại: Thật sao?

Ôn Khách Hành gật đầu dứt khoát, Chu Tử Thư thấy vậy nên tạm đè lại hoài nghi trong lòng, “ừ” một tiếng coi như tiếp thu lời hắn nói. Ôn Khách Hành thấy Chu Tử Thư thuận theo bèn nhấp lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư khiến y cảm thấy như mình đang bị hàng loạt cơn sóng biển ập tới không ngừng nghỉ, lúc này ngoài trừ tiếng rên rỉ ra, Chu Tử Thư còn nói: Lão Ôn…a…a…chậm lại chút….chậm chút….a….a…a…

Ôn Khách Hành đang trong nhịp độ cày cầy, hắn không thể dừng lại trước mị lực của Chu Tử Thư và sự thôi thúc trong người, cho nên cứ luôn miệng nói: Từ từ huynh sẽ quen.

Chu Tử Thư ban đầu còn nhịn nhưng khi bị hắn thúc đến cái thứ tám thì không nhịn được nữa, đấm hắn một cái vào lưng, miệng còn cắn lấy vai của hắn một cái. Ôn Khách Hành bị đau, liền vô thức ngồi bật dậy, lúc này hai tay hai chân của Chu Tử Thư đang bám trên người của hắn vì thế cũng theo động tác của hắn mà ngồi dậy theo. Hành động này vô tình tạo điều kiện cho phân thân của hắn vào sâu hơn, đỉnh đến điểm nhạy cảm trong hậu đình của Chu Tử Thư, khiến y nhướng người lên một cái, cúc hoa co bóp siết lấy phân thân của hắn. Ôn Khách Hành cảm nhận được sự khác thường của Chu Tử Thư, hắn biết rằng bản thân đã chạm vào điểm đó của y, hí hửng nói: Là chỗ này sao?

Vì khám phá ra phát hiện lớn cho nên Ôn Khách Hành dừng lại một chút, lúc này, Chu Tử Thư nghe hắn thốt lên như vậy mới không hiểu rồi hỏi lại: Đệ nói chỗ nào thế?
Ôn Khách Hành siết lấy eo của Chu Tử Thư vui vẻ nói: Là điểm làm cho huynh hết ngứa ngáy sau đó còn đạt được khoái cảm.
Chu Tử Thư nghe xong cũng không hiểu lắm, Ôn Khách Hành trả lời xong thì tiếp tục nhấp vào chỗ đó liên tục, từng đợt khoái cảm ập đến đã giúp cho Chu Tử Thư hiểu được lời hắn nói, y ôm chặt cổ của hắn, rên rỉ theo từng đợt nhấp của hắn, Ôn Khách Hành hôn lên bả vai y, hai tay xoa xoa tấm lưng và xương hồ điệp xinh đẹp của y, tốc độ gia tăng liên tục đến khi đạt được đỉnh cao khoái cảm. Sau một trận nhấp liên tục với cường độ dày đặc, Chu Tử Thư cảm nhận được phân thân của Ôn Khách Hành bắn ra trong cơ thể của y, thời điểm đó y cũng đạt được cảm giác khoái lạc và lắp đầy, xua tan đi cơn khô nóng và ngứa ngáy nơi hậu huyệt. Lúc này, Chu Tử Thư chỉ nghĩ rằng lần giao hợp này chỉ dừng lại ở đây, y nào có ngờ rằng chính vì lần này mà đã làm thay đổi cuộc đời y một cách không ngờ tới.

#tieudaosontrang
#atucothairoi #fanficsonhalenh #sonhalenh #fanfiction #dammy #sơn_hà_lệnh #cungtuan #truongtriethan #onkhachhanh #chututhu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net