Chap 1.1 - Daegu năm ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày nắng nhẹ tại Daegu, có 2 đứa trẻ đang nô đùa với nhau rất vui vẻ ( Au : Hừm. Nô đùa ??? Bề ngoài nhìn vậy thôi. Chứ khi đến gần thì...... )
- YoonGi ( 4 tuổi ): Con nhóc kia. Trả đồ cho anh mày. Nghe chưa hả ?
- T/b ( 3 tuổi ) : Hứ. Ai bảo không cho em mượn nên em mới lấy.
- YoonGi : Mày lấy đâu ra cái định lí đó vậy hả ? Byun T/b. Đứng lại mau.
Đang chạy thì bạn vấp phải một cục đá và ôm đất mẹ thiêng liêng.
- YoonGi : Ai bảo không nghe lời anh mày hả ?  Nghe lời Min YoonGi này có phải tốt hơn không ? * Quay sang cục đá * - Cảm ơn anh bạn. * Rồi giựt phắt món đồ trên tay bạn và quay lưng đi *.
- T/b : Không đỡ người ta đứng dậy được hả ?
Anh quay đầu lại. Không phải là anh lạnh lùng, vô tâm. Mà Anh đang định vào nhà lấy thuốc ra bôi cho bạn. Anh nghĩ rằng cứ để bạn ở đó. Xử lí vết thương xong rồi tự bạn đi vào nhà. Đỡ phải cõng hay dìu bạn.
- YoonGi : Where is your kính ngữ ? Anh đây lớn hơn cưng 1 tuổi đấy nhá.
- T/b : Cái đồ đáng ghét * nói nhỏ *.
- YoonGi : Tưởng anh mày không nghe à ?
- T/b : Đâu.... Đâu có. T/b có nói gì đâu.
Anh không muốn đôi co với bạn nữa nên quay lưng vào nhà. Thực ra, ba mẹ bạn và ba mẹ YoonGi rất thân với nhau. Vả lại, 2 người là hàng xóm, nên chuyện bạn qua nhà  anh, anh qua nhà bạn là chuyện bình thường. Trên bạn còn có Anh hai, tên Buyn BaekHyun ( 6 tuổi ), thân với YoonGi lắm. Hôm nay, anh dự định là qua nhà bạn chơi với BaekHyun. Nhưng tiếc thay, anh Baek phải đi học thêm nên anh đành phải chơi với con tiểu nha đầu nhà bạn để giết thời gian trong khi đợi anh Baek về. Anh không thích chơi với con gái, anh ghét cái kiểu mè nheo, mít ướt. Nhưng bạn không như họ, bạn giống như 1 thằng đàn ông vậy, nhưng không hiểu sao anh lại không muốn chơi với bạn cho lắm. Lúc 3 tuổi, anh có được gửi vào nhà trẻ, nhưng anh không chơi với bất kì đứa trẻ nào. Ba mẹ anh cứ tưởng là anh bị trầm cảm nên đưa đến khám bác sĩ. Nhưng anh nào có bệnh, chẳng qua là do cái tính khinh người của anh mà thôi. Quay lại chuyện của bạn với anh. Khi bạn thấy anh quay lưng vào nhà, bạn mới hạ giọng mà gọi anh.
- T/b : YoonGi oppa ah ~~ Đỡ em vào nhà nhi mừa. Nhi. Nhăn nhỉ nhó. ( * Dịch * Đỡ em vào nhà đi mà. Đi. Năn nỉ đó ).
YoonGi cảm thấy ớn lạnh với câu nói vừa rồi của bạn, bèn lại đỡ bạn dậy rồi dìu bạn vào nhà. Ôi. Hỏng bét kế hoạch của anh rồi. Anh đâu muốn dìu bạn vào nhà ( anh làm biếng lắm ).
- YoonGi pov : Aishhh. Cái đồ heo mập này. Nặng quá.
Nhưng thực ra bạn có nặng, giống con heo mập lắm đâu. Bạn chẳng qua cũng chỉ là 1 em bé 3 chủi mũm mỉm dễ thương thôi mà.
Rồi cả 2 cũng vào tới nhà ( Lúc nãy bạn và YoonGi chơi ngoài vườn ).
- Ba T/b, mẹ T/b, quản gia của T/b, người giúp việc của T/b ra đây đỡ con heo mập vừa mới té vào này. Các người muốn Min thiếu gia đẹp trai này bị đè chết sao ?
Vừa nói xong, chợt thấy anh Baek yêu dấu của YoonGi về.

#Manh

~~~●~~~~~~~●~~~~~~~●~~~~~~~●~~~~~~~●~

Tạm cắt tại đây nha mấy tình yêu.
Nếu các bạn thấy có sai sót chỗ nào thì cmt ngay để mình biết và sửa lỗi nha.
À quên. Biệt danh của mình là Manh. Các bạn có thể gọi vậy cho thân mật.
Còn về việc ra chap thì khi nào mình rảnh mình nhất định sẽ ra chap mới.
Bye~~•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC