Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 2:

_Yul!!! – Jessica chạy đến chỗ Yuri, cô không hay biết, từ khi nghe những lời nói đó của Yuri, cô đã khóc tự bao giờ

8:00 pm

TaeNyYoonHyun chạy nhanh đến phòng cấp cứu nơi cô gái tóc nâu đang ngồi khóc trong hoảng hốt

_Jessie, chuyện gì đã xảy ra vậy? – Ny ngồi xuống hỏi Jessica

_Yul… ngất… - Jessica nói trong những tiếng nấc

_Tại sao cậu ấy/ Yuri unnie lại ngất? – TaeYoonSeo hỏi dồn

_Tớ… không…

Đèn trên phòng cấp cứu phụt tắt, một chiếc băng ca đẩy Yuri đi đến một phòng bệnh khác, sau đó một vị bác sĩ bước ra

Jessica bật dậy ngay đến chỗ bác sĩ, hỏi

_Yul, cậu ấy sao rồi?

_Cô ấy bị sốt quá cao nên mới bị ngất, tuy nhiên nhiệt độ đã giảm nhanh chóng nên hai ngày nữa có thể xuất viện

_Tôi có thể vào thăm cậu ấy chứ?

Vị bác sĩ gật đầu, lập tức Jessica chạy như bay đến phòng bệnh của Yuri, TaeNyYoonHyun cúi chào rồi cũng đi nhanh theo Jessica

Ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, Jessica đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt tái xanh của Yuri

Bốn

người đứng bên ngoài phòng bệnh chỉ biết lắc đầu thở dài cho hai kẻ 

ngốc, một người thì chỉ biết mải miết theo đuổi một bóng hình trong 9 

năm, chấp nhận sự đau đớn và người còn lại trong 9 năm đó không hề hay 

đến biết tình cảm của mình

_Họ sẽ ổn thôi, đúng chứ? – Yoong hỏi một câu mà biết chắc rằng cả bốn người đều không thể có được câu trả lời đích xác

Họ buồn bã ra về để lại cô gái tóc nâu bên trong vẫn ngồi khóc bên cạnh Yuri đến khi mệt mỏi mà thiếp đi

.

.

.

20/5/2012, 5:00 am

Yuri

thức dậy với cái đầu đau nhức của mình, ngồi dậy nhìn xung quanh thì 

thấy Jessica đang nửa ngồi nửa nằm trên giường bệnh, Yuri khẽ đưa tay 

chạm nhẹ vào khuôn mặt thiên thần kia, tránh làm cô nàng thức giấc

_Có

lẽ, tôi đã sai khi yêu em, vì tôi không thể dùng tình cảm của mình làm 

tan chảy trái tim băng giá của em thì thôi vậy, tôi sẽ không làm phiền 

em nữa

7:00 am

Jessica tỉnh dậy với tấm chăn

trên người cùng với chiếc giường trống không mà hơi ấm đã không còn 

vương lại dù chỉ một chút, rời khỏi phòng bệnh, Jessica chạy đến quầy lễ

tân và hỏi

_Cho hỏi Kwon Yuri của phòng bệnh số 2881410 đi đâu rồi?

_Cô Kwon đã xuất viện từ sớm rồi thưa cô

Như sét đánh ngang tai, Jessica hoảng loạn chạy khắp nơi tìm kiếm Yuri

“Zora ha ayashiku hikari hajimete

Nukumori sae mo nai, nai, nai

Tada furi tsudukeru ame on kodama shi te

Futari madowa seru no? Oh no"

[Bầu trời bí ẩn đang bắt đầu tỏa nắng

Dù tại đây không còn chút hơi ấm nào, không còn một chút nào

cả

Mưa tiếp tục rơi và cùng những âm vang giọng nói

Gây bối rối cho cả hai chúng ta? Oh no]

Lấy điện thoại áp ngay lên tai mà không nhìn ID người gọi, giọng Jessica run run:

_An..nyong

_Hey Jessica, sáng nay bọn tớ qua khách sạn của Yuri để lấy ít đồ cho cậu ấy thì người tiếp tân nói cậu ấy đã đem vali bỏ đi rồi

_Bây giờ cậu ấy ở đâu Fany?

_Tớ không biết nên mới hỏi cậu đây

_Cậu ta ở chỗ quái nào được cơ chứ?

Jessica

có thể nghe thấy giọng bực tức của Tae và tiếng vật gì đó bị cô ấy đạp 

mạnh. Nhưng Jessica không quan tâm, điều đáng lo hiện giờ là Yul của cô ở

đâu

“Hah, nực cười thật, Yul của mình? Thậm chí mình còn 

lạnh lùng hỏi cậu ấy có quyền gì mà lại nói yêu mình thì làm sao cậu ấy 

có thể là của mình được chứ?” – Jessica tự mỉa mai chính mình

_Yul

đang ở đâu vậy? – Jessica khẽ nói khi chạm tay vào màn hình điện thoại,

hình ảnh chờ cho nó hiện lên, đó là ảnh chụp lúc cô hôn lén Yuri.

.

.

.

22/5/2012, 9:00 am

_Yuri

unnie, chị định rời khỏi đây thật à – Yoong nhìn Yuri đang lấy vài thứ 

mà Yoong từng lấy từ phòng ở khách sạn Yuri sang đây, bỏ vào vali

_. . . Chị sẽ trở về làm ở công ty

_Chị có suy nghĩ thông suốt không mà lại quay trở về công ty?

_Nó không tốt cho sức khỏe của chị, chị sẽ lại vào viện đó (ôi maknae)

_Chị sẽ ổn thôi Hyunie – Yuri mỉm cười

_Bọn em không nghĩ vậy khi nhìn khuôn mặt tái xanh của chị đâu - YoonHyun

_Không cần phải đồng thanh như thế đâu hai nhóc này, chị ổn mà

_Chị là một con người lì lợm, chị biết chứ - Yoong nhướng mày

_Chị biết Yoong, chị vẫn nghe câu này khi ở công ty mà

_Chị định cứ thế mà đi sao? – Seo nghiêm giọng

_Ý em là gì? – Yuri giả vờ không hiểu

_Rời

khỏi nơi này, về lại công ty KY, thành một con người lạnh lùng, lờ đi 

bọn tớ với hàng đống công việc và quan trọng nhất, quên đi một người có 

tên là Jessica – Soo nói khi bước vào cùng với TaeNy

_Cậu ở đâu ra vậy? – Yuri nhìn Soo

_Cậu muốn đi thật sao? Còn Jessica thì sao? – bỏ qua câu nói của Yuri, Soo vẫn tiếp tục hỏi

_Không còn bất cứ việc gì để giữ tớ ở lại đây cả Tae à

_Còn bọn tớ cậu/ chị để đi đâu rồi – cả đám nhăn mặt

_Công ty tớ đang trên bờ vực phá sản

_Đừng có biện hộ, công ty của cậu cổ phiếu vẫn tăng đều 96%, thua lỗ còn không có nói gì đến phá sản

_Làm sao cậu biết, Soo?

_Tớ là người trông coi sổ sách cho công ty khi cậy ở đây, nhớ chứ? Hay là cậu lại quên mất rồi?

_. . . Tuy nhiên thì tớ sẽ làm cho đống cổ phiếu đó lên 100% và tớ vẫn về thăm các cậu được mà

_Không thể nói gì được nữa rồi

_Cậu

không mừng sao Soo? Tớ quay trở lại công ty thì cậu sẽ không phải đến 

công ty tớ trông coi sổ sách và cậu sẽ rảnh rỗi ở cùng với Hyo

_Argh cái tên ngốc này, tớ bỏ cuộc – Soo bất lực khi không thể nói nổi Yuri

_Tớ đi đây – Yuri xách vali lên và bước ra khỏi cửa, không cho cả đám kịp nói câu nào

10:25 am

Đứng ở một góc khuất, Yuri nhìn về phía Jessica đang cười đùa cùng với Taec

_Đúng

là chẳng còn gì để níu kéo được nữa rồi, quen biết với Yul, là điều 

đáng xấu hổ, đúng không, em đã từng nói như thế, Yul đã làm phiền em quá

nhiều, vậy, từ bây giờ, em sẽ không phải lo lắng về việc đó nữa đâu – 

miệng cười cay đắng, Yuri quay lưng leo lên chiếc CBR của mình và phóng 

đi

Jessica đã vô tình nhìn thấy Yuri, khi thấy cái dáng 

lưng cô độc đó, Jessica hẫng mất một nhịp, nhói nơi tim. Cô rất muốn 

chạy theo Yuri nhưng lại để cái ý nghĩ khác xua nó đi

“ Không có Yul, tôi vẫn sống tốt và có thể còn thoải mái hơn, phải không? Vậy tại sao tim tôi lại đau như vậy?”

_Em sao vậy Jessica? – Taec lo lắng hỏi

_Em không sao oppa – Jessica cười (gượng)

_Em không phải buồn việc gì mà giấu anh chứ?

_Em không giấu oppa việc gì cả, oppa đừng lo

_Vậy… oppa về đây, em vào nhà đi

Đứng nhìn chiếc xe của Taec dần khuát sau tán lá, Jessica mới mở cửa bước vào nhà, thả người rơi phịch xuống giường

_Không có người hát ru cho mình ngủ nữa rồi

Vùi mặt vào gối, Jessica phớt lờ những suy nghĩ tạp niệm trong đầu mình và nhắm mắt lại

End part 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net