{Fanfic}[VKook]Vampire đẹp trai trong mơ của Kookie!-Chap I-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/S: Fic có thêm vài nhân vật khác nghen!^^


-Chap I-


....Reng...reng....reng....


Trong mộ ngôi nhà, trong một căn phòng, trên 1 chiếc giường, trong chăn có 1 cậu nhóc đang ngủ và phát ra những tiếng không mấy là "dong dáng"(Nói mớ đóa). Xung quanh tường là những hình ảnh về Vampire, trên tủ đồ thì cs những hình dơi,...tất cả đều liền quan đến Vampire. Cái đồng hồ màu đỏ đang kêu lên và nó khiến cho cậu nhíu mắt nheo mày, chói quá!


-Aisssh...chưa gì đã....haizzz..-Cậu ngáp một hơi dài, rời giường vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.


....15' sau....


Cậu nhóc bước ra, mái tóc đen xéo bằng ngang mắt trái, đôi môi mọng phím đỏ nhẹ, đôi mắt to đang nhìn vào mấy tấm hình trên tường, mũi cao, má hơi phúng phính...đẹp vô đối! (Tất nhiên "bé" đẹp rồi! Con của công chú Jin mờ=)). Cùng nghe "bé" giới thiệu nhé!


"Tôi, Jeon JungKook,hiền lành, dễ thương, xinh đẹp....Tôi học lớp 11a1, học sinh trường Lucifer. Các bạn có biết Lucifer nghĩa gì không? Ma vương! Tôi rất thích môi trường này, nó có rất nhiều điều bí ẩn,nhất là cái nhà kho...à không đúng hơn là cái thư viện cũ. Không biêt tại sao lại đặt tên trường là Lucifer? Nhưng tôi yêu nó, nó mang cho tôi nhiều điều thú vị. Và tôi có một ước mơ...đó là gặp được một Vampire đẹp trai! Cuộc sống của tôi chỉ có vậy, trôi lặng lờ lặng lờ mãi...ôm trong mình một ước mơ...dù có là 1 lần cũng mãn nguyện rồi!"


......*Phạch...phạch..*


-Kooie của umma dậy hùi nào thế con?- Một người con trai quay lại


-Dạ, umma, appa đâu rồi ạ? -JungKook cười tươi


-Ừm, thằng cha ChanYeol đó đi làm rồi...nào ngồi xuống đây ăn sáng đi con!


-Dạ! Umma BaekHyun lại gây lộn với appa ChanYeol a? -Cậu ngồi xuống bên cạnh BaekHyun


-Hừ...kệ ổng! Thôi ăn lẹ đi con, còn đi học, nhìn con như thế làm umma nhớ đến Jeon phu nhân quá! -BaekHyunchợt nhìn Kook


-Sao umma lại nhớ chứ? Con không coi bà ta là mẹ, bà ta là người xấu, bà ta giết ba con! -JungKook chợt xị mặt


-Haha. Rồi rồi umma không nhắc nữa! A này Kookie, con còn chưa kím ai đó sao? - BaekHyun cười trêu chọc


-Ơ...Kookie không thích, Kookie muốn người yêu của con là Vampire cơ! -JungKook vùng vằng


-Gì? Ma cà rồng á? Hahaha,con có bị....không? Con thật sự pấn đến mức độ này sao? -Tiếp tục trêu chọc "bé"


-Um...thì con thích thật chứ pộ! Có thật mà, chỉ là chưa có duyên gặp thôi. -JungKook bị ghẹo đến đỏ mặt.


-Hahhahha..thôi ăn nhanh đi! Con muốn gặp thì sẽ gặp thôi con trai! Hhahahaa. -BaekHyung chợt cười phá lên nhưng trong nụ cười ấy có chứa thứ tình cảm gì đấy..bí hiểm.


........10'sau....


-Umma~ Kookie đi học đây! Hihi -Cậu cười với BaekHyun rồi leo lên xe đạp phóng đi luôn.


-Ừm, đi học cẩn thận nhé Kookie! "Umma sẽ thực hiện ước mơ ấy cho con, Kookie của umma! Rồi con sẽ thấy...người con yêu, một Vampire như con muốn!" -Một nụ cười tươi chan chứa sự hi sinh, tình cảm yêu thương.


————————————————————————————————————————————


{Trường Phổ thông Lucifer}


JungKook bước ra từ nhà xe, cậu luôn nở nụ cười tươi tuy không có gì đáng cười. "Đó là umma của tôi! Không phải ba mẹ ruột nhưng họ rất yêu thương tôi. Ba tôi, bị chính mẹ tôi giết! Tôi còn nhớ như in, ngày hôm đó...chính tay bà cầm một con dao găm nhọn bằng bạc đâm xuyên qua người của ba tôi....tôi hận bà ấy! Sau đó bà ta cưỡng ép tôi ra ngoài và thế là appa và umma tìm thấy tôi khi họ đang đi dạo, tôi lúc đó chưa tròn 7 tuổi. Bỏ qua đi! Hìhì...tôi thực sự chỉ mong được sống với umma apppa nhưng ước mơ..tôi vẫn phải có được..." Cậu vừa đi vừa suy nghĩ thì tiếng gọi của một người chạy tới làm cậu thoát ra khỏi suy nghĩ.


-JUNGKOOK! Ha..haha...ha....đợi huynh với...mệt quá..ha..hà..-Một học sinh cao hơn cậu, cậu chỉ bằng vai anh thôi. Vừa nói vừa thở.


-Jin huynh, làm gì mà chạy như ma đuổi thế? -JungKook nhìn Jin


-Ôi trời, thằng nhóc này.....tất nhiên rượt theo để kịp em rồi! Mà sáng giờ có thấy thằng Mon đâu không? -Jin nhìn Kookie rồi lại nhìn xung quanh trường


" Đây là anh họ của tôi, hơn tôi 2 tuổi! Kim SeokJin, anh ấy rất hiền và đẹp nữa. Quan tâm tôi rất nhiều nha! Còn Mon là tên gọi tắt của NamJoon huynh, người yêu của anh Jin đấy nhé, cao hơn anh ấy nửa cái đầu...hơi quẩy một tý nhưng nghiêm túc lại nghiêm túc tới cùng, người như Mon huynh rất khó lường không biết khi nào nới đùa hay nói thật! Đề phòng thì hơn. Tất nhiên huynh lớn hơn và bé hơn tôi và Jin 1 tuổi"


-Dạ không! Chắc huynh ấy lên Hội đồng trước rồi đó ạ. -JungKook nhìn lên tầng cao nhất của trường, nơi có một người tóc vàng vuốt keo dựng lên kiểu sang chảnh đang đứng vẫy tay.


-Ôh' hô! Thấy rồi...thằng nhóc khốn nạn này....hôm nay 'bổn nương' cho ngươi đi "thiêng" luôn! -Nói xong chạy *vèo* 1 cái, để lại Kookie bơ vơ đi một mình.


....Ding....dong~..ding...dong~...


Tiếng chuông báo giờ học đã reo lên. Trong lớp của cậu rất náo loạn, đến khi cô giáo bước vào mới về chỗ và khóa kín miệng mình lại. Cô giáo di chuyển từ từ lên bục, theo sau cô là một học sinh, JungKook khẽ liếc mắt nhìn...."Ôh! Đệp đấy! Nhưng mà không có cửa đâu cưng! Hahahaa..tôi đẹp tế này mà lại quen người thường như cậu sao? Muahahahhaha....đẹp như cậu mà là Vampire thì chắc có cửa." (=..=' "Bé" cx là ng' thường mà). Dường như nhìn thấy cậu nhìn mình, đưa mắt nhẹ nhằng nhìn lại. Tất nhiên JungKook thấy chứ! "Hắn...sao lại...có vẻ lạnh lùng đây! Ớ..mà quan tâm chi nhể? Bỏ đi! Thường dân như hắn..có mơ, hứ! " (=..=' "Bé cx là ngừi đếy!).


-Hừm..hừm...đây là học sinh mới của lớp chúng ta, vì hoàn cảnh đặc biệt cho nên bạn ấy hơn chúng ta 1 tuổi! -Cô giáo nhìn một lượt lớp.-Nào em giới thiệu với các bạn đi! -Cô giáo nhìn sang hắn.


-...Kim TaeHyung, học sinh mới xin chỉ bảo! -Cúi người 90⁰


Vừa dứt lời là cả đám liền hú hét om xòm bàn tán, thêm vài chục trái tim nổi lên nữa. Chỉ riêng JungKook, đang ngồi xa xa kia là không sao thôi. Cậu vẫn bình lặng, thong thả nhìn trời, mây trôi.


-IM LẶNG! *RẦM* Em có thể ngồi....à, em ngồi kế lớp trưởng nhé! -Bà cô đập thước kêu cả lớp im, chỉ tay về phía ghế trống kế bên Kook. -Lớp trưởng, em lùi vào trong một chút để bạn cùng ngồi! -Cô giáo chỉ vào cậu


-A, dạ! -Hơi giật mình, cậu ngồi xịch vào trong.


TaeHyung tiến tới chỗ trống kế bên, cười nhẹ một cái coi như làm quen vậy. Đặt cặp xuống, ngồi vào ghế trước bao nhiêu con mắt thèm thuồng và tức tối, ghen tuông tiến thẳng vào cậu. JungKook thấy TaeHyung hơi lạ, không quan tâm. Chợt thấy mọi người nhìn mình, cảm thấy rất khó chịu, nheo mày một cái như thể mình không có làm gì. Rồi cả lớp ổn địng, bắt đầu tiết học.


Suốt cả tiết học, cậu và TaeHyung không ai nới chuyện với ai hay làm gì nhau, JungKook hơi tò mò về TaeHyung...bởi vì lạ. Cậu tiến sát tới mặt TaeHyung, dùng ánh mắt 'sinh vật lạ' nhìn.


-Tôi là lớp trưởng, Jeon JungKook. Chắc cậu..à không anh tên TaeHyung nhỉ?


-.... - Không nói


-Ai, trả lời tôi đi...sao anh im lặng vậy? -Lúc đầu thì cậu, hắn lúc sau thì anh vì sau khi biết tuổi TaeHyung hơn mình mới thế đây.


-Ừm, không thích nói. -Lạnh lùng nói


-Òm, màu da của anh...sao lại trắng như thế? Có thể nói là trắng đến tái xám... -JungKook chạm vào tay của người kia


-...Bẩm sinh. -Trả lời đúng hai từ


-À..mà anh lạnh vậy? Không khỏe sao? -Vốn có tính tốt bụng, thấy như vậy...kìm không được hỏi


-Không, bình thường bẩm sinh. -Nói nhiều hơn chút


-Ưm, vậy không làm phiền anh nữa. Học thôi! -JungKook cầm bút lên


-......"Ngốc! Em là của tôi!"


—————————————————————————————————————————


Giờ học trôi qua nhanh, đến giờ ăn trưa, các học sinh ùa ra đi ăn. Còn mỗi JungKook và TaeHyung trong lớp,thấy anhcòn ở trong lớp mới hỏi.


-Anh không ăn trưa sao, TaeHyung?


-...Không đói -TaeHyung nhìn lên trên bảng


-Hưmm....vậy tôi đi nhé! - JungKook đứng lên bỏ đi ăn còn TaeHyung trong lớp


Đợi JungKook đi rồi, TaeHyung lôi một cahi nước màu đỏ ra uống ực một phát hết luôn chai. Khi uống đôi mắt đỏ rực như máu sáng lên rồi lại nguội đi...anh nhìn ra ngoài bầu trời xanh kia, cười nhếch mép, có âm mưu hay kế hoạch gì đấy.....


>>Flashback<<


-Umma~ Kookie đi học đây!


-Ừm, đi học cẩn thận nhé Kookie!


....*Vù*...


-Cậu tới thật đúng lúc, TaeHyung! Ta muốn cậu bảo vệ thằng bé..tiện được thì rước nó đi luôn cũng được. Hi vọng cậu có thể giúp! -BaekHyung cười, quay lưng lại


-...Vâng, được chứ! Người đã cứu ta thoát chết năm ấy...ta sẽ làm những gì có thể nếu được. Nhưng chuyện kia....không dám rồi! -TaeHyung từ trong góc vườn đi ra


-Ai, không sao! Đó là ước mơ của nó! Ta tin cậu có thể bảo vệ nó hết đời...ta xem thằng bé như con ruột Không cần phải khách sáo như thế...dù sao ta cũng coi cậu như con mình. -BaekHyung vỗ vai TaeHyung


- Vâng, người không sợ? -TaeHyung nhíu mày


-Không, ta tin cậu mà...nhưng đừng hút máu nó quá nhiều, nó chết mất! -BaekHyung cười, bước vào nhà


-Vâng.*Vụt*


>>Endflash<<


......


TaeHyung lại cười, nhưng nụ cười này có vẻ rất vui. Nụ cười đó đã được JungKook thu hết vào mắt. Khi cậu vừa đi lên, nghĩ xem thử TaeHyung đang làm gì thì ngó vô....anh ta thoạt đầu ngồi đơ rồi cười một cái *Thịch* tim cậu chệch đi 1 nhịp. Ôm tim mình, câu không nghĩ mình lại.....không, người cậu yêu nhất địng là một Vampire không phải người thường...nhất định à thế!


P/S: *Tự cảm thấy nhảm* Cmt ở dưới nhé! Kamsa~




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net