Vô Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh yêu em! Phải chính là Yang SeungHo tôi yêu em. Em trốn tôi thật kĩ, em biết không tôi đã tìm em khắp nơi. Từ bỏ tất cả để tìm em. Tôi nhớ em đến phát điên mất.

Em và tôi gặp nhau ở đường phố HongDae-Seoul. Em lướt ngang tôi như người xa lạ, tôi vốn biết em từ trước lại có cảm tình với em một cách đặc biệt. Khoảng khắc em lướt qua tôi khiến tôi nhận ra tôi yêu em.

Em thật là hậu đậu! Tôi đang mắng em đấy! Tôi bắt gặp em đang loay hoay tìm vật gì đó trên phố. Dáng người em nhỏ cứ chạy vòng vòng tìm đồ, miệng lẩm bẩm cứ kêu " dây chuyền". Tôi kiếm cớ hỏi han em, rồi giúp em tìm nó. Thật may cuối cùng cũng tìm được. Em rối rít cảm ơn tôi. Tôi nhanh cơ hội xin số điện thoại. Em tươi cười cho số rồi tạm biệt tôi.

Tôi đã gọi cho em, lúc đầu em tưởng kẻ lạ nên chả thèm bắt máy. Tôi thật sự phát điên lên mất.

Tôi và em hôm nay đi chơi cùng nhau, tôi ngại ngùng cố muốn nắm tay em. Nhìn hình ảnh em vui vẻ khiến tôi vui lây. Yên bình thật. Tôi yêu em!

Tôi làm bạn với em khá lâu rồi đấy! Em vừa mới tốt nghiệp cấp ba. Tôi cũng đến chúc mừng em. " SeungHo này! Em thích anh"
Tôi có nghe nhầm không? Em ấy tỏ tình với tôi. Tâm trạng của tôi lúc đó vui lên hẳn. " SeungHee! Anh không nói thích em. Nhưng anh sẽ nói anh yêu em"

Tôi và em ấy cũng thành một cặp. Mặc kệ dòng người ngoài kia nhìn chúng tôi với ánh mắt như thế nào. Tôi dẫn em đến quán Oroute, cậu em JinHo của tôi tươi cười chào đón. Còn trêu hai chúng tôi nữa chứ thật ngại làm sao ấy. Đó giờ tôi toàn đi trêu mấy đứa em ở đây giờ thì tôi hiểu cảm giác bị trêu rồi.

Tối đến tôi đưa em dạo khắp nơi ở HongDae. Ở cái thời tiết se se lạnh thế này tôi liền dẫn em đi mua kem cá, hai đứa tôi đứng nép ở góc quán tôi liền đưa em phần đầu cá* rồi chúng tôi tiếp tục đi dạo. Nắm tay nhau, trò chuyện, cười với nhau rồi hôn lên mái tóc màu nâu của em.

[ *Ở Hàn Quốc việc đưa khúc đầu kem cá là thể hiện tình cảm của các cặp đôi. Khúc đầu cá có nhiều đậu đỏ nhất, lúc ăn vừa ngọt vừa ngậy. Nó thể hiện bày tỏ tình cảm, sự quan tâm, chăm sóc quá món ăn]

Tôi chợt có cảm giác bất an, tôi liên tục bắt gặp những cuộc gọi của gia đình tôi. Họ rất khắc khe trong việc tình cảm. Tôi cố trấn an bản thân và chỉ dám giấu việc tôi đang quên một người con trai. Tôi không dám nói. Thật hèn hạ! Em dạo gần đây cơ thể nhường như yếu đi, sao em cứ cố gượng cười thế này. Em đi sớm về khuya, em từ chối cho tôi gặp mặt. " Yang SeungHo, chia tay đi". Em đùa tôi ư? Tôi sốc khi nghe câu em nói. " SeungHo, tôi và anh vốn không đến được. Cảm ơn anh!"
Lại là gương mặt lạnh lùng này, lướt qua tôi như kẻ xa lạ. Tôi đâu biết rằng em rất đau khi nói câu này. Tôi vẫn cứ đứng im, tôi quay lại níu em lại nhưng em đi rồi.

Tôi và em từ đó đã chia tay. Tôi nhận được cuộc gọi từ gia đình nhiều hơn. Tôi ghét họ. SeungHee anh phải làm sao đây? Tôi ghét em nhưng tôi cũng yêu em. Tôi thật sự nhớ em. Trong cơn mê man ngồi lẩm bẩm tôi đã ngủ từ lúc nào.

Tôi nhớ em đến điên cuồng. Ba tháng trôi qua như dài đăng đẳng. Tôi chạy đến nhà em thì nghe tin em đã mất. Em đùa tôi ư? Tôi đang mơ hả? Tôi như kẻ mất hồn, lang thang đến Oroute từ lúc nào không hay. JinHo đưa tôi một phòng bì gồm một bức ảnh và lá thư tay. JinHo ngồi đối diện tôi trầm trọng nói "em với SeungHee vốn biết nhau từ trước, anh ấy chia tay anh không phải là hết yêu anh mà là..do gia đình anh chèn ép anh ấy quá thôi. Anh đâu biết rằng anh ấy bị ung thư đâu? Anh ấy giấu anh quá kĩ. Em chỉ nói vậy thôi."

Tôi thẫn thờ ngồi đó, tôi khóc từ lúc nào không hay, tôi điên cuồng lên chạy kiếm em. Chạy mãi tôi ngồi thụp xuống bên phần mộ em, tôi ôm tấm bia mộ khóc nức nở như đứa trẻ lên ba. Tay chân tôi tê cứng rồi tôi thiếp đi từ lúc nào chả hay.

Choi SeungHee! Hôm nay là ngày tôi bước lên lễ đường, tôi chả vui nỗi. Tôi mang gương mặt lạnh lùng nhìn tất cả mọi thứ như căm ghét nó. Tôi nắm tay cô dâu trao nhẫn, tôi gượng gạo gật đầu hứa yêu thương cô ấy, tôi lại gượng gạo hôn lên môi cô ấy. Nhìn mọi người, giá đình vui vẻ vỗ tay lòng tôi đau. Thực sự đau.

Choi SeungHee! Hôm nay là dòng viết cuối cùng tôi viết nhật kí. Quyển nhật kí chỉ viết về em. Tôi luôn yêu em nhưng bây giờ thì tôi đem em thành kí ức tươi đẹp cất vào một góc. Tôi yêu em! Choi SeungHee!

- Choi SeungHee! Anh hiện giờ là cha của hai đứa con rồi đấy. Anh lại nhớ em rồi. Anh thật hèn hạ khi lại cư xử nông cạn rồi rốt cuộc kẻ vô tâm là anh. Anh nhớ em!
•end•
#피카: đây là FanFic! Không đặt quá vấn đề khi đọc. Không mang chất xám của tác giả đi du lịch :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net