chap 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- tôi nghĩ cô ấy nói đúng đấy, lương chỉ có 6000/t mà bảo là 8000/t,  hay ông giấu ẹm đi làm của riêng rồi phỏng....???

Cậu đột nhiên xen mỏ vào góp vui, chọc ông ta tức chơi

- cậu nói gì, cậu nghĩ tôi là ai mà làm ba cái chuyện đó,  mà cậu là ai mà nhìn lạ thế.... Nói mau???

Hình như ông ta hơi chột dạ nên phản bác lại , còn cậu bị ông ta hỏi thì nhún vai....

- tôi chỉ là một TTS lương 3000/t nhỏ nhoi yếu đuối thôi, mà này tôi nghe nói phu nhân là người rất khó tính đó nha,  tham ô là ko xong đâu.... Nha nha nha....

Nghe vậy Đám nhân viên cũng bắt đầu bàn rộn lên, rì rầm xem người đc gọi là phu nhân này là kẻ như nào , mập ốm lùn cao gì đó rồi xấu ma chê quỷ hờn hay hoa nhường nguyệt thẹn thì từ đằng xa,  có tiếng gào của ai đó...

- Ngụy Vô Tiện,  cậu mau ra đây cho tôi,  con chuột thối..... Mau ra đây....

Nghe cái giọng là đủ biết của ai,  cậu thở dài, bà la sát phát hỏa rồi, rồi kiểu gì cái thân già này cũng bị ăn đạp , từ xa A Lan hùng hổ tay xách ly cà phê tay còn lại xách cặp đựng tài liệu hùng hổ đi vào...

- Ngụy Vô Tiện,  cậu mau ra đây.... Ủa....

Đột nhiên A Lan dừng lại, vì ở đây có rất người tụm lại nên cô cũng nhỏ giọng lại, ngó nghiêng xem Ngụy Vô Tiện cậu rốt cuộc đã trốn ở xó xỉnh nào thì lão giám đốc bụng to ban nảy lại hỏi A Lan

- A Lan,  là cô à đến khi nào thế,  phải báo tôi để tôi ra đón cô chứ...

A Lan cục cằn trả lời lại

- tôi vừa tới ban nảy,  mà kệ đi ông thấy phu nhân đâu ko....

- phu nhân....??? Cô ấy đến rồi sao....???

Đột nhiên ông ta hơi sợ,  nếu thật sự phu nhân ở đây thì mọi chuyện ông ta làm sẻ lộ mất

- đến rồi,  ko biết trốn ở xó xỉnh nào rồi,  thật tức chết mà.....Ngụy Vô Tiện cậu mau ra đây cho tôi....

Nàng lại gào lên,  làm đám nhân viên ở đó như hãi theo mà bịt tai lại

- Tôi nè , cô đừng la nữa...

Cậu từ trong đám nhân viên  tò tí te lò mặt ra, ko quên cười hì hì cho qua chuyện với nàng
Cậu thì vui rồi nhưng ai đó đột nhiên hoảng sợ mà toát mồ hôi

- cậu tin tôi một phát đá , đá chết cậu ko, cậu đừng tưởng cậu là vợ cái cục đá kia thì tôi ko dám làm gì cậu nha....

- rồi rồi,  xin lỗi lần sau không vậy nữa....

A Lan ném ly cà phê sang cho cậu rồi bắt đầu giới thiệu với mọi người

- chào mọi người, tôi là Cẩm Lan cứ gọi tôi là A Lan tôi là trợ lý thư kí của thư kí Lưu,  hôm nay anh ấy có việc ở công ty chủ quản,  nên tôi đi cùng tên này đến để khảo sát nơi này.... Mong mọi người giúp đỡ..

A Lan vừa dứt lời thì mọi người bàn tán xì xầm to nhỏ
" thì ra phu nhân gì đó là đồng tính "
" hóa ra tổng tài là đồng tính sao...??? "
" không ngờ luôn đấy "
" hèn gì xưa nay người đẹp trai , tài giỏi thế lại độc thân lâu vậy.... "
"........bla bla "

Lúc này Ngụy Vô Tiện mới tươi cười lên tiếng

- chào mọi ng,  tôi là Ngụy Vô Tiện, có gọi tôi là  A Tiện là đc,  thời gian tới mong mọi người chiếu cố...còn về vấn đề  tôi và Lam Trạm có đồng tính hay ko đó là việc của chúng tôi,  chúng tôi đã kết hôn dưới sự chứng kiến của pháp luật,  có hôn thú đầy đủ, nếu mọi người có thành kiến với chúng tôi thì xin vào thang máy nhấn tầng 1 đi thẳng rẻ phải và đừng nghĩ về việc quay lại đây , còn ko xin hảy quay lại làm việc ...cám ơn mọi người

A Lan quay sang nhìn cậu với vẻ mặt kiểu " éo tin được luôn " vì thường ngày cậu nhây nhây nhớt nhớt chả nghiêm túc bao giờ mà hôm nay lại thế khiến nàng vội khều khều Ngụy Vô Tiện

- cậu bị bà nhập à.... Sao văn thơ vậy???

Cậu liền ghé tai A Lan nói lại

- cho tôi tí sĩ diện đi...

- à... À...

Khi mọi người đã giải tán,  cậu mới quay sang vị giám đốc đang run như cầy sấy kia,  đi một vòng quanh ông ta tay xoa xoa cằm thầm đánh giá , không nói nhiều lập tức :

- A Lan,  gọi cảnh sát đi....

Nghe câu đó ông ta càng sợ thêm, quỳ hẳn xuống vội ôm chân cậu van xin :

- xin cậu tha cho tôi, tôi trót dại, chỉ lần này thôi xin hảy tha cho tôi,  cầu xin cậu,  nếu tôi bị bắt,  vợ tôi,  con tôi....

Chẳng nói chẳng rằng cậu chậm rãi rút chiếc phiến từ trong túi bên hông phe phẩy thở dài

-ông biết có ngày hôm nay tại sao còn làm vậy  ????

- tôi lở lòng tham.. Xin cậu... Vợ con tôi còn chờ tôi ở nhà...

- vợ con ông ??? Ông còn nghĩ đến họ à, ông nghĩ ông lừa đc ai... Ko phải ông đã ly hôn bà ấy,  phủi bỏ ng vợ bên ông chục năm à....

Ông ta đột nhiên buông hẳn cậu ra,  vôi đứng dậy lùi về sau,  lắp bắp...

- sao... Sao cậu biết,  cậu điều tra tôi....

- ai thèm, nó viết luôn trên mặt ông kìa...A Lan gọi cảnh sát chưa ???

Cậu vừa hỏi là A Lan vừa tắt điện thoại

- thưa, rồi ạ...

- loại người như ông, xuống địa ngục mà xám hối đi...

- .......





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tientu