chap29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu gãi đầu cười , ghé tai nói nhỏ với Lộc Khương về câu chuyền của mình, liền cậu ta há hốc mồm ú ớ....

- cậu, tóc... Cậu....

Vô Tiện liền vổ vổ nhẹ vào mặt Lộc Khương , Lộc Khương liềm la to lên

- cậu.. Cậu sắp chết sao..???

Vì đang là giờ vào lớp nên có rất nhiều người, sau tiếng hét lập tức hàng trăm cặp mắt quay lại nhìn hai người, Vội bịt mồm Lộc Khương lại, cái tật to mồm hét hò ko bỏ đc mà...

- be bé cái mồm thôi, không tôi giết cậu đó...

- biết rồi, xin lỗi lúc nào cậu cũng đòi giết tôi hoài tui buồn lắm đó

- thôi dô học, nhiều chuyện quá, không đc nói cho ai đó

Sau hồi dằng co cả hai cũng lết đc vào lớp và yên vị chổ ngồi, à quên nói nữa trong lớp thì có một tốp người khá là ko thích nói thẳng là gét á, luôn gây khó dể cho cậu nhưng hình như ko muốn lở tay giết họ nên cậu đành nhịn, giờ sao đây trên bàn cậu có dòng chữ " biến đi , tên dị hợm " ko cần nói cũng biết là ai làm, cậu có vẻ im lặng, nhưng Lộc Khương thì ko nhíu mày định lại tính sổ với bọn kia thì bị Vô Tiện giữ lại, gương mặt cười cười có vẻ nguy hiểm.... Vốn dĩ Lộc Khương ko sợ bọn tạp nham như chúng là vì sơ sơ gia cảnh cũng OK, ví dụ như cha làm cảnh sát, mẹ luật sư , thằng bồ là đại ca nên nó đíu ngán thằng nào là đúng rồi...

- cậu lại nhịn à, ko thấy tức sao....

- thôi nào, tớ không đánh trả là có lý do cả nhé...

Vô Tiện nháy mắt

- sao nói đi, bực cậu thật...

- tớ sợ lở tay đánh chết bọn họ... Đc chưa !!!

Đột nhiên Lộc Khương nhận ra, à Ha quên thật chứ, rồi Vô Tiện nói với Lộc Khương điều gì đó rồi cả hai cười một cách bỉ ổi, rồi đột nhiên cô giáo bước vào làm cả lớp dồn sự chú ý lên Bục giảng

- chào các em cô là Mể Trình, sẻ thay thế giáo viên cũ của các em hảy giúp đở nhau nhé...

- xinh đẹp quá, nhìn kìa vòng nào ra vòng nấy...

-bla... Bla....

Qao thật sự rất xinh đẹp, cả lớp như gào ầm lên sau câu nói của cô, có những thành phần buông lời chọc ghẹo giáo viên này... Nhưng hình như giáo viên Mễ này ko vừa, liền phát cục phấn bay dô đầu những tên đó

- những tên kia nghe cho kĩ đây, các cô cậu nghĩ tôi là ai , HẢ... Hảy học cách tôn trọng người khác đi, tôi từng làm việc trong quân đội nên liệu cái thần hồn đấy các cô cậu đấy , muốn tôi sé xác ra thì cứ việc , nghe rỏ chưa....

Cả lớp như câm nín, đụng phải cọp cái thật rồi , lớp cậu Thuộc vào loại vừa dốt vừa lì, quậy... Bao nhiêu thứ thì lảnh đủ, khiến bao gió viên trược đều bỏ của chạy lấy người

-nghe rõ chưa..???

- rồi ạ...

Cả lớp đồng thanh, còn cậu , Cậu như bật cười trong lòng, cô giáo này cứ như Ngu phu nhân ấy, nhìn vào là thấy Chị đại giang hồ

- mở sách ra, học tới đâu rồi....???

Cả tiết học ấy, rơi vào cảnh im lặng và nghiêm túc , thấy cảnh cái lớp nổi tiếng này lại chịu im lặng làm bao giáo viên phải sửng sốt , cô giáo Mể mới chuyển đến này quả thực rất lợi hại mà...

Cuối cùng cũng ra về, cả tiết của cô Mể cả lớp cậu như câm nín, ko giám thở mạnh, còn cô ấy như một vị thánh quát tháo làm ai cũng sợ cả cậu cũng cảm thán , thật lợi hại

- cậu thấy cô ấy đáng sợ ko, qao cứ như tu la ý, làm lớp mình im lặng đc rất lợi hại

Lộc Khương vừa nói vừa làm động tác sợ, khiến cậu bật cười , không ngờ Lộc Khương bướng bỉnh cũng biết sợ

- lo mà học đi, ko bà cô tu la ấy sẻ ăn thịt cậu đấy...

- chắc vậy rồi, Vô Tiện mốt tôi đến nhà cậu đấy...

- làm gì...???

Cậu thắc mắc

- học chứ làm gì...

Cậu làm Nét mặt nghi ngờ

- có sao lòn quá hong dợ, tôi học đâu có giỏi....

Đang nói thì đột nhiên , đám người gét cậu từ đâu xuất hiện



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tientu