CHAP 1: GHOST

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại 1 căn nhà đa bị bỏ hoang cách đây 100 năm. Nói là bỏ hoang nhưng nó vẫn là 1 ngôi nhà có chủ. Chủ của ngôi nhà này là chàng trai khỏang 16 tuổi gì đó. Và chàng trai này đã chết. Giờ đây chàng chỉ là 1 linh hồn - Một linh hồn lưu lạc. Linh hồn ấy không cô đơn vì đã có một người bạn bên cạnh. Người bạn này thuộc về thế giới Hắc Ma - Yang Yo Seob – Ác quỷ lấy đi mạng sống linh hồn tội nghiệp – Gikwang.

====o0o====

          -“ Gikwang , ngươi không muốn ra ngòai sao?” – Giọng nói của ác quỷ Yo Seob thật lạnh lùng.

          -“ Ta muốn sự yên tĩnh! Ngòai kia là những âm thanh khó chịu ! Ta không muốn bước chân ra khỏi đây!” – Gikwang khó chịu trả lời

          -“ Nhà ngươi không biết nơi này sắp được sửa chửa lại rồi sao? Tập quen sự ồn ào khó chịu kia đi!” – Yo Seob nhắc nhở

          -“ Ta biết và ta sẽ không để ai ở lại nơi này đâu! Đừng lo cho ta!”- Gikwang không quan tâm

          - “ Để rồi xem !” – Nói rồi Yo Seob biến mất để lại Gikwang 1 mình trong phòng.

       Nơi này đã bị bỏ hoang rất là lâu đến nỗi rêu bám đầy tường. Từng ngóc ngách của từng căn phòng đều lạnh lẽo đến rợn người. Nhiều nơi màn cửa sổ đều bị cháy rụj . Ngôi nhà dường không nên có ai đến sinh sống .

=====o0o======

  Cung điện của Thượng Đế là nơi có nhiều tiếng cười nhất . Là nơi mà các thiên nữ vui đùa  , nhảy múa . Và trong số các thiên nữ đó , có một thiên nữ luôn được Thượng Đế quan tâm đặc biệt – Thiên nữ EunJung . Có thể nói cô không phải là người đẹp nhất hay người tài năng nhất nhưng sự ngây thơ , hiền dịu của cô lại khiến nhiều người phải chú ý, đặc biệt là Thượng Đế. Ngài xem cô như đứa con gái của mình , luôn chăm sóc và nuông chiều cô.

    -“ Ta có một nhiệm vụ muốn nhờ con . Con sẽ giúp ta chứ?” – Thượng Đế nhìn EunJung

    -“ Người muốn con giúp việc gì ạ?” – EunJung lễ phép đáp

    -“ Ta muốn con xuống trần gian giúp ta một số chuyện ! Con làm được chứ?” – Thượng Đế lo lắng

    -“ Vâng thưa Người!” – Nói rồi EunJung được Thượng Đế đưa cho 1 bức ảnh.

    -“ Con hãy bảo vệ người này cho ta !”

====o0o====

   -“ Appa, đến khi nào chúng ta mới có thể đến nhà mới ạ?” – Cô con gái cưng của ông chủ tịch nũng nịu.

   -“ Tuần sau thưa công chúa! Công chúa sẽ rất thích nhà mới đấy !”- Ông chủ tịch cười

   -“ Appa đừng gọi nó là công chúa mà gọi nó là phù thủy ấy ! Nó mưu mô lắm!” – Một chàng trai trẻ ngồi xuống hàng ghế sofa

   -“ Oppa~ Em là phù thủy hồi nào cơ chứ?” – Cô gái hậm hực nhìn anh mình.

   - “ Thôi nào hai đứa ! Đi ăn thôi ! Ba đói quá rồi nè!” – Vì sợ sẽ nổi lên một cuộc chiến tranh nên ông chủ tịch đành phải đánh trống lãng sang việc khác.

  -“ Oppa đừng hòng thóat khỏi em!” – Cô gái tặng cho anh mình một ánh mắt hình “viên kẹo”

====o0o====

-“ Nhức đầu quá đi! Ngươi có thể làm cho bọn họ yên lặng chút không ?” – Gikwang ôm đầu la hét

-“ Nếu có thể thì ta đã làm từ lâu không cần ngươi phải nhắc!”- Yo Seob cũng bực mình không kém

-“ Một Ác quỷ như ngươi mà không có chút phép thuật nào sao?”- Gikwang tức tối , bực dọc

-“ Ai bảo là ta không có ? Nhưng phép thuật của ta chỉ sử dụng vào những nhiệm vụ cao cả thôi! Còn ngươi thì sao? Một con ma lâu năm chẳng lẽ cũng không có tí phép thuật nào?” – Yo Seob bắt đầu nổi giận khi có người nói nó không có phép

-“ Ta cũng như ngươi thôi! Phép thuật chỉ sử dụng vào những việc khác” – Gikwang nhẹ giọng.

-“ Ngươi nói đúng! Tại sao họ lại phá đi cái nơi đang yên tĩnh này chứ?” – Yo Seob càu nhàu

-“ Ta muốn tống khứ bọn họ đi ngay lập tức”- Gikwang gầm lên

-“ Không có ích gì đâu”- Yo seob bịt chặt tai lại để không nghe tiếng gào thét kinh khủng của Gikwang.

====o0o====

Sau hai tuần tôi qua , cuối cùng thì gia đình nhà của ông chủ tịch cũng dọn đến ở. Căn nhà giờ đây khang trang lộng lẫy hơn trước nhiều. Không còn bụi bẩn hay rong rêu bám đầy trên các vávh tường nữa mà thay vào đó là những màu sắc chói mắt.

-“ Đẹp quá đi thôi!” – Cô con gái mừng rỡ reo lên

-“ Lâu đài của công chúa mà !”- Ông chủ tịch nói đùa

-“ Con có linh cảm không tốt!”- Chàng trai nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu

-“ Con không thích nhà mới sao?”- Ông chủ tịch có vẻ hơi thất vọng

-“ Đẹp lắm ạ! Con rất thích nhưng chỉ là con thây có gì không ổn thôi!”- Chàng trai giúp người làm khiêng những túi vali lỉnh kỉnh của cô em gái.

-“ Anh mà cũng thấy đẹp sao? Em tưởng người như anh không có mắt thẩm mĩ đó chứ!”- Cô gái châm chọc người anh trai của mình.

-“ Phù thủy!”- Nói rồi chàng trai mỉm cười bước vào nhà

-“ Oppa đứng lại!”- Cô gái chạy theo anh

-“ Phù thủy”- Chàng trai vẫn cứ châm chọc em gái mình như thế.

-“ Oppa đứng lại cho em! Ji Eun không phải là phù thủy! Ji Eun là công chúa xinh đẹp của ba! Đúng không ba?”- Cô gái chạy lại chỗ ba mình đang đứng

-“ SeungHo à , đừng chọc em nữa con!” – Ông chủ tịch bó tay với các con của mình

-“ Phù thủy!”- Chàng trai vẫn cứ quay lại cố chọc em mình thêm lần cuối.

-“ Lần này thì anh chết chắc với em!”- Nói rồi JiEun cuối xuống gỡ chiếc mình đang mang ném mạnh vào anh mình

-“Ow! Em đúng là phù thủy mà!”- Sở thích của SeungHo chắc là châm chọc em gái mình tức đến chết

-“ Thôi nào 2 con! Ji Eun à , phòng của con ở lầu 2 ấy! Ba đặc biệt trang trí phòng cho công chúa cưng của ba đấy!”- Ông chủ tịch xoa đầu con gái

-“ Cám ơn ba rất nhiều! Yêu ba nhiều lắm!” – Nói rồi cô gái chạy nhanh lên lầu 2 kiếm phòng của mình

====o0o====

-“ Cái con bé đó với cái thằng anh nó thật là ồn ào!”- Gikwang bực dọc nhìn theo JiEun

-“ Ta thấy căn phòng của nhà ngươi mới thật là đẹp! Ôi! Màu hồng! Dễ thương quá đi mất!” – Yo seob khen căn phòng của Gikwang sau khi được trang trí lại

-“ Đẹp cái nỗi gì chứ? Phòng của ta mà dám phá thế! Lần này thì ta không nhịn nữa đâu!”- Gikwang đập tay mạnh vào cánh cửa.

-“ Ai đó?”- Vô tình JiEun nghe được tiếng đập cửa và ngỡ là ai đó đang gõ cửa phòng mình

-“ Sao nó lại có tiếng động?”- Gikwang ngạc nhiên

-“ Có lẽ lúc ngươi tức giận , sức mạnh dồn vào một chỗ ,ngươi làm cho cánh cửa rung động và nó phát ra âm thanh! Tốt nhất là ngươi nên kìm chế sự bực tức của nhà ngươi đi!”- Yo Seob giải thích

-“ Nếu dồn sức mạnh vào 1 chỗ thì mình sẽ là cho vật đó phát ra âm thanh? “- Gikwang nở 1 nụ cười bí hiểm

-“ Đừng lạm dụng nó! Ngươi có thể bị kiệt sức đấy!” – Yo Seob hỉu được ý đồ của Gikwang nên nhắc nhở

-“ Đừng lo cho ta!”- Câu nói quen thuộc của Gikwang làm cho Yo Seob cảm thấy bất an.

=====o0o=====

7:00 P.M tại nhà mới của Ji Eun

-“ Annyongseyo! Tớ tới rồi nè!”- Nicole nhí nhảnh đưa cho JiEun một món quà.

-“ Annyongseyo! Tặng cậu nè! Nhà mới đẹp quá nhỉ?”- Suzy nhìn xung quanh ngôi nhà

-“ Các cậu lên phòng tớ đi!” – Ji Eun kéo bạn mình lên lầu.

-“ Từ từ đã nào JiEun!”- Nicole chạy chậm nên khi JiEun kéo cô ngã ngay xuống sàn nhà

-“ Tớ xin lỗi nhé!”- JiEun đỡ bạn đứng dậy

-“Bạn con hả?”- Ông chủ tịch bước ra thấy con gái mình cùng  một số người bạn đang đi lên phòng

-“ Vâng thưa ba!”- Nói rồi JiEun nháy mắt với ba , chạy lên lầu cùng các bạn

~ ♥~

-“ Phòng cậu đẹp quá JiEun!”- Nicole trầm trồ khen ngợi

-“ Đẹp như phòng của công chúa vậy! Cái giường này êm thiệt đó!”- Suzy nhảy lên chiếc giường hồng trước mặt

-“ Thì tớ là công chúa mà!”- JiEun cười

~♥~

-“ Cô ta mời bạn bè đến làm ồn sao?”- Gikwang tức giận khi phải chịu đựng những tiếng ồn của những người bạn JiEun

-“ Thì cô ta là “công chúa” mà!” – Yo Seob cười

-“ Đúng là con nhỏ rắc rối nhất từ trước đến giờ mà ta gặp!”- Gikwang lừơm JiEun

-“ Ngươi quen ai ngòai ta sao?” – Yo Seob ngạc nhiên

-“ Không ! Chỉ là ta nghĩ vậy thôi!”- Nói rồi Gikwang ngồi lại gần chỗ của những người bạn JiEun

~♥~

-“ Cậu mang sách đến đây để học à?” – JiEun cầm lấy một cuốn sách dày cộm mà Suzy mang theo

-“ Không! Chỉ là tớ mượn trộm của chị tớ! Nhưng mà không có thới gian độc nên tiện qua nhà cậu tớ đọc luôn!”- Suzy cười

-“ Nhiều vậy sao cậu đọc hết trong đêm nay chứ?”- Nicole cầm 3 cuốn sách nặng lên

-“ Tớ đọc nhanh mà!”- Suzy cười

-“ Nó nói về điều gì thế?”- JiEun tò mò mở 1 trang sách gần đấy

-“ Về Hồn ma!”- Suzy thản nhiên trả lời

-“ Còn cuốn này? Có phải nó nói về Quá khứ , Hiện tại và Tương lai đúng không?”- Nicole cầm lấy 1 cuốn sách cổ trong 3 cuốn sách của Suzy

-“ Uhm'!Mà cậu cũng biết đọc chữ La-tinh sao?”- Suzy ngạc nhiên

-“ Không ! Nó tiếng anh mà!”- Nicole cười

-“ Nó có tiếng anh sao? Uhm' lạ nhỉ !”- Suzy đọc lướt một số trang

-“ Nè! Cậu qua nhà tớ chỉ để đọc mấy cuốn sách này thôi sao?” – Ji Eun tỏ vẻ dỗi

-“ Thôi nào! Cuốn sách này để xem Định mệnh của mình đó!”- Suzy cười

-“ Định mệnh sao?”- Ji Eun tò mò

-“ Thử không?”- Đóan được ý định của bạn mình , Suzy cầm cuốn sách cổ dày kia mở ra xem.

-“ Nó bụi quá!”- JiEun phủi tay

-“ Sách cổ mà! Bà chị mình cất nó trong thư viện nên mình phải đi kiếm mệt chết được!”- Suzy cười

-“ Trẻ con quá nhỉ?”- Gikwang nhìn Yo Seob đang chăm chú vào cuốn sách kia

-“ Nhưng thú vị đó chứ!”- Yo Seob nhìn từng dòng chữ trong cuốn sách cổ

-“ Ngươi hiểu nó nói gì à?”- Gikwang ngạc nhiên khi thấy Yo Seob chăm chú vào cuốn sách ấy

-“ Không! Chỉ coi vậy thôi! Nó thú vị mà!”- Yo Seob cười

-“ Này ngươi cười đó hả?”- GiKwang khó chịu

-“ Chẳng lẽ ta lại không được cười! Yên lặng cho ta xem nào!”- Yo Seob đẩy Gikwang sang 1 bên

-“ Cậu muốn biết Quá khứ , Hiện tại và Tương lai về mình không?”- Suzy hỏi

-“ Quá khứ và Hiện tại thì tớ biết quá rõ rồi! Chỉ có Tương lai là không ai có thể biết được thôi!”- JiEun cười

-“ Tớ cũng nghĩ thế! Mà sao cậu lại hỏi thế?”- Nicole nhìn Suzy

-“ À, vì có lẽ tớ nghĩ Quá khứ và Hiện tại mà chúng ta biết cũng chưa phải là tất cả!” – Gương mặt không cảm xúc của Suzy thật buồn cười

-“ Vậy thì Quá khứ và Hiện tại của tớ là gì chứ?”- JiEun tò mò

-“ Tớ nói trước chỉ là sách thôi! Các cậu đừng quá lo lắng nhé!” – Suzy nhắc nhở

-“ Uhm'!” – Cả Nicole và JiEun đều gật đầu

-“ Ghost!”- Câu nói của Suzy làm cho Nicole cảm thấy ớn lạnh , còn JiEun thì chăm chú lắng nghe tiếp –“ Your love is Ghost!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net