13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã là lần thứ hai Kim Chung Đại nằm trong vòng tay Kim Mân Thạc theo kiểu này . Đáy lòng y cảm thấy không vui vẻ nổi . Đàn ông con trai thế nào mà cứ được thằng khác hết bồng thì bế , y cũng đâu phải thú nuôi . Sau vài phút ngỡ ngàng qua đi , Kim Chung Đại thộn mặt kêu người kia thả mình xuống . Kim Mân Thạc cũng không ham thích gì tình cảnh bồng bế này .

Nhìn hắn áo vét trịnh trọng , đầu tóc chải gọn gàng cùng giày tây bóng loáng , y nhịn không được hỏi :

- Anh chuẩn bị đi đám cưới sao ?

Kim Mân Thạc cài lại khuy áo vét , động tác rất ra dáng mấy quý ông bảnh bao của Mĩ . Đối với câu hỏi của Kim Chung Đại , chỉ đơn giản đáp :

- Mặc chơi thôi .

Càng ngày Kim Chung Đại càng thấy vị Đại Ca này của bọn y rất biết ăn chơi tới bến . Hình ảnh anh đại xã hội đen ngày đầu tiên đang dần bị thay thế thành một ông chủ tư sản lắm tiền , nhiều sở thích quái dị . Rồi chưa rõ gia tài của hắn to lớn tới mức nào , y hiện tại góp công làm giàu thêm cho hắn , hi vọng sẽ được một chân quản lí khách sạn , mỗi ngày dư dả tiền tiêu pha không sợ chết đói chết khát .

- Nếu Đại Ca đã đến đây rồi , chi bằng giúp chúng tôi một tay .

Kim Chung Đại chẳng đếm xỉa đến bộ áo quần đắt tiền của Kim Mân Thạc , có thêm một nhân công sẽ bớt đi phí phát sinh nếu thuê thêm người giúp . Bọn Xán Liệt , Bá Hiền thì không nghĩ vậy .

- Nè , Chung Đại , anh ấy dù sao cũng là Đại Ca .

- Đúng đấy , có vị sếp nào lại phải tự mình lao động với nhân viên đâu ?!

Kim Chung Đại vốn bỏ ngoài tai vài ba câu nói này , bước đến gần Kim Mân Thạc . Ngắm hắn một lượt từ trên xuống , tiện tay cởi áo khoác ngoài của hắn xuống hai tay . Bộ dạng nửa ép buộc nửa xin xỏ : " Nhờ Đại Ca đi sơn lại tường , anh phải cởi áo thôi , không thì sẽ bẩn mất ! " . Khóe miệng mèo vểnh lên đầy thách thức , Kim Mân Thạc suýt hoa mắt trông thấy sau lưng y có chiếc đuôi đang ngoe nguẩy liên tục . Hắn cười khẽ , bàn tay đưa lên vuốt nhẹ đầu y một cái . Liền sau đã thấy vị Đại Ca nào đấy xắn tay áo sơ mi trắng , xách theo thùng sơn trắng lên tầng trên . 

Phác Xán Liệt và Biên Bá Hiền chứng kiến sự việc từ đầu đến cuối , mặt ngơ ngẩn tới đáng thương . Cả hai đều xúc động muốn tự chọc mù mắt mình vì cảnh tượng quá không thực , quá đáng sợ .

Khi cả bọn đều tập trung ở tầng cao nhất của khách sạn , Kim Mân Thạc đã đổi từ sơn tường thành thay bóng đèn . Hắn đứng trên thang cao . Nắng đổ trên tấm vai rộng , sơ mi trắng như càng thêm lấp lánh . Góc nghiêng hoàn hảo với chiếc mũi cao thẳng và hai cánh tay khỏe khoắn lộ ra dưới hai cổ tay áo xắn cao . 

Kim Chung Đại chống cằm , một tay vẫn mân mê đống dây điện , ánh mắt thì lại dán trên người kia .

- Đẹp trai lắm sao ?

- Phải ... Hả ?!

Qủa nhiên y bị Biên Bá Hiền lộ tẩy khi bỏ việc , mải ngắm trai đẹp . Vẻ mặt tôi-đã-nhìn-thấu-cậu-rồi hiện lên rõ rệt ở Kim Chung Đại . Bố khỉ , anh em bạn bè chỉ ke lúc y bất cẩn là châm chọc , suy diễn xấu xa như bây giờ Biên Bá Hiền đang ép cung y :

- Cậu mê Đại Ca rồi phải không ? Bắt đầu từ bao giờ ? Đại Ca có biết không ? 

Hỏi dồn dập như thế không phải phong cách của Biên Bá Hiền , còn giống ai , Kim Chung Đại nhất thời nhớ chưa ra . Y vừa ghi nhớ thứ tự mấy câu , lịch sự trả lời thằng bạn :

- Tôi mê cả chó và mèo nữa . Bắt đầu từ lúc biết phân biệt hai con này với loài khác . Anh ta biết hay không thì sao chứ , bảo anh ta tặng tôi mỗi loại một con à ?!

Biên Bá Hiền híp mắt , dí cái chổi dính đầy sơn lại hù dọa y :

- Trả lời sai trọng tâm rồi . Cậu nên thành thật một chút thì sẽ được khoan hồng .

Thế mới nói Biên Bá Hiền ngộ phim truyền hình tình cảm sến súa của Hàn Quốc quá rồi , chuyện bình thường đến mắt cậu ta đều thành đặc biệt , thứ vô tình sẽ ra hữu ý , có tình . 

Kim Chung Đại bắt lấy cái chổi sơn từ tay Biên Bá Hiền , quệt một vết lên má cậu ta .

- Cậu dành tâm tư này để suy nghĩ cho mình với Phác Xán Liệt có phải đã hạnh phúc bên nhau từ lâu rồi không ?!

Biên Bá Hiền muốn giằng lại chổi sơn nhưng Kim Chung Đại đã cầm nó chạy ra xa . Cậu ta nóng lên , nhúng cả hai tay mình vào thúng sơn , chạy đuổi theo Kim Chung Đại trong vẻ mặt sợ hãi của con hồ li đó .

- Sao cậu cứ trêu chọc tôi với Phác Xán Liệt thế , không tự xem lại mình với Kim Đại Ca đi !

Kim Chung Đại vừa chạy vừa nhại giọng điệu của Biên Bá Hiền :

- Sao cậu cứ trêu chọc tôi với Kim Mân Thạc thế , không tự xem lại mình với Phác Xán Liệt đi !

Kết quả hai thằng con trai lớn đầu giỡn qua giỡn lại như hai đứa trẻ con , mặt mũi và quần áo đều lem nhem toàn sơn đủ màu . Đùa mệt , Kim Chung Đại lăn ra sàn thở , Biên Bá Hiền không chịu được bẩn , bắt Phác Xán Liệt đi kiếm quần áo cho mình thay . Một mình Kim Chung Đại lăn tới lăn lui liền lăn ra ngủ . 

Lúc Kim Mân Thạc tới gần , khuôn mặt ngủ say của y yên tĩnh , ngoan ngoãn hơn lúc tỉnh bao nhiêu thật làm hắn mở rộng tầm mắt . Mặc dù trước đó từng thấy qua y nhắm mắt an ổn , hắn vẫn ngắm thật kĩ bộ dáng này của Kim Chung Đại . Cả người cuộn lại y như con mèo nhỏ sợ lạnh . Hắn chạm vào mái tóc mềm mại của y , ngón tay luồn vào từng lọn tóc nhẹ nhàng ve vuốt . Rất giống như đối xử với một con mèo . Thức làm hồ li , ngủ làm mèo . Kim Chung Đại em khiến người ta nảy lòng tham muốn bắt về thuần phục cùng yêu thương . Vừa ghét bỏ y lại vừa thương  yêu y , gần như hai cảm xúc trái ngược nhất tồn tại bên trong Kim Mân Thạc lúc này .

Cảnh tượng này bị Biên Bá Hiền vô tình quay lại bắt gặp . Kim Mân Thạc phát hiện cậu , giơ ngón tay trỏ lên miệng ra hiệu giữ im lặng , còn chính mình đứng dậy bỏ đi tựa như chuyện vừa nãy là mơ hồ tưởng tượng của Biên Bá Hiền .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net