Chương 1: Quẻ bói và Sự linh nghiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(*) Câu trong ngoặc kép ( ) chỉ suy nghĩ của nhân vật

Bạch Tinh Sương năm nay đã 24 tuổi, hiện cô đang làm nhân viên của một công ty giải trí ở Thượng Hải. Công việc gần Tết khá bận rộn nên cô đều cố gắng làm việc hết công suất để có thể được về quê ăn tết.

Thực ra, Bạch Tinh Sương cũng chỉ là một nhân viên bình thường nên công việc cũng không quá nhiều. Mọi năm, thường là ngày 28 hoặc ngày 29 tháng Chạp là cô đã về quê rồi.

+ Ngày 29 tháng Chạp năm 2022

Mỗi lần Tết đến, Bạch Tinh Sương đều có thói quen đi chùa cùng bạn để cầu phúc và xin xăm. Năm nay cũng không ngoại lệ.

Sau khi đi chùa xong, Bạch Tinh Sương cùng cô bạn thân - Vũ Ngọc đi về. Cả hai vừa đi ra trước cổng chùa đã thấy có một ông thầy bói ngồi ở đó, người xem cũng rất đông, tầm chừng cũng 10 người.

Bạch Tinh Sương và Vũ Ngọc nhìn ông ta thấy rất lạ. Vì ngôi chùa này cả hai đã đi rất nhiều lần rồi. Nhưng đây là lần đầu tiên cả hai thấy ông thầy bói đó.

Bạch Tinh Sương cũng không nghĩ gì nhiều, cứ thế đi tiếp.

Vũ Ngọc thấy có nhiều người xem như vậy thì tò mò lắm, hí hửng đưa ra đề nghị với Bạch Tinh Sương:

- Chà, nhiều người xem như vậy, chắc ông ta cũng xem hay lắm nhỉ?

Bạch Tinh Sương chưa kịp trả lời câu nào đã bị cô bạn thân kéo đến chỗ đó.

Bạch Tinh Sương:

- Mới xem bói từ hai tuần trước, giờ cậu lại muốn xem à?

Vũ Ngọc:

- Chúng ta chỉ xem một chút thôi mà. Đâu có sao đâu.

Bạch Tinh Sương nhìn thấy nhiều người như vậy liền nản, quay sang nói với Vũ Ngọc:

- Cậu muốn xem cũng được, nhưng đông như thế này, biết chừng nào mới tới chúng ta.

Vũ Ngọc đáp lại:

- Ông bà xa xưa từng nói một câu "Chờ đợi cũng được xem là một niềm hạnh phúc". Với cũng chỉ có khoảng 10 người thôi mà, chờ cũng không mất bao lâu. Cứ coi đây là hạnh phúc đi. Ha.

Bạch Tinh Sương bĩu môi nói:

- Chỉ có mình cậu mới thấy hạnh phúc thôi.

Vũ Ngọc nắm tay Bạch Tinh Sương nũng nịu, đôi mắt chớp chớp tỏ vẻ đáng thương:

- Thôi nào Sương Sương, chúng ta chỉ coi có một chút thôi mà, nha, nha.

Bạch Tinh Sương không thể chịu nổi được bộ dạng này của Vũ Ngọc liền gật đầu đồng ý luôn.

Sau tầm hơn nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến lượt Bạch Tinh Sương và Vũ Ngọc được xem.

Vũ Ngọc là người xem trước, ông ta nhìn chỉ tay của cô ấy nói vài điều. Sau đó là đến lượt Bạch Tinh Sương, ông ta nhìn chỉ tay của cô, nói:

- Năm nay, vận mệnh của cô sẽ thay đổi hoàn toàn. Là chiều hướng tốt hay xấu đều do cô tự quyết. Nước là khắc tinh mà cô bắt buộc phải gặp, không có cách nào tránh được. Nửa nguy hiểm nửa không nguy hiểm.

Ông ta nói đến đây thì dừng, cảm ơn cô và Vũ Ngọc, sau đó mời người tiếp theo lên xem.

Bạch Tinh Sương nghe xong liền ngơ ngác, chưa kịp "tiêu hoá" lời nói của ông thầy bói thì đã bị đẩy ra sau rồi.

Trên đường về

Vũ Ngọc:

- Ông thầy đó toàn nói mấy lời khó hiểu. Đến giờ mình vẫn không nghĩ ra câu ông ta nói có nghĩa gì?

Bạch Tinh Sương:

- Nghĩ làm chi. Toàn là những lời lẽ khó hiểu, lại còn nói chung chung như thế. Cậu quan tâm làm gì.

Vũ Ngọc:

- Nhưng mà mình tò mò.

Bạch Tinh Sương dí tay vào đầu của Vũ Ngọc, đùa cô ấy:

- Tò mò có thể "gây chết" người đó, cô bé à.

Tối ngày hôm đó, Bạch Tinh Sương đi uống cà phê cùng với hội chị em. Cô đem chuyện ấy ra kể cho mọi người nghe. Tất cả các chị của cô đều nói cô đừng nghĩ nhiều và nói chắc chắn ông ta là một thầy bói dỏm. Những thầy bói xem chung chung như thế thì đừng tin nhiều, chỉ nghe cho vui thôi.

Mấy ngày sau, Bạch Tinh Sương dường như dự cảm thấy có chuyện không tốt. Cả ngày đi chúc tết, mắt cô cứ giật liên hồi. Nhưng những cảm giác ấy, Bạch Tinh Sương cũng không quan tâm lắm, cô nhanh chóng bỏ qua nó.

Vì có công việc đột xuất nên tầm chiều tối, Bạch Tinh Sương đã xin phép về trước.

- Má nó, tết nhất có mấy ngày cũng không yên nữa.

Bạch Tinh Sương tức giận chửi bậy, chân vô thức đạp tăng ga.

Đang đi bình thường thì có một chiếc xe tải đi cùng hướng đột ngột lách sang phải. Bạch Tinh Sương lo mãi tức giận mà khi phát hiện thì không kịp trở tay. Thế là cô nhanh chóng bẻ lái. Chiếc xe oto ma sát với phần bên phải của xe tải, đâm thẳng vào hàng rào chắn bên cạnh rồi lao nhanh xuống biển.

Nhìn nước biển ngày càng tràn vào xe, Bạch Tinh Sương hoảng sợ mở cửa. Nhưng cửa xe không thể mở được do áp suất bên ngoài rất lớn.

Bạch Tinh Sương nhanh chóng lấy tua vít lớn để trong xe, khát vọng sống mãnh liệt khiến cô dùng hết sức bình sinh đâm mạnh vào cửa kính xe bên cạnh. Sau ba bốn lần đâm, cửa sổ đã vỡ hết.

Bạch Tinh Sương cố gắng hít một ngụm khí lớn, tay phải nắm chặt vô lăng, tay trái mở khoá dây an toàn. Khoá dây an toàn vừa rời, sức ép của nước khiến cơ thể cô bị đẩy ra sau. May mà tay cô đã nắm chặt vô lăng, cô lấy hết sức lực để bàn tay còn lại nắm chặt vô lăng, sau đó thuận thế rời khỏi xe.

Bạch Tinh Sương cố gắng bơi lên khỏi mặt nước, nhưng cô lại bị hết hơi, thân thể cô từ từ chìm vào nước.

(Lời ông thầy đó nói, linh nghiệm rồi sao)_Suy nghĩ này của Bạch Tinh Sương hiện lên trước khi cô mất đi ý thức.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net