Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG XIX

Lâm Thừa Hân đứng một bên chống chọi với ánh mắt khác thường của mọi người hướng tới mình, lại nhìn thấy một đôi người kia anh một câu em một câu nói qua nói lại, hoàn toàn không để ý đến chính mình. Nhất là Mã Gia Kỳ kia, mình vì anh ta đúng trước mặt nhiều người như vậy nhận lỗi, anh ta lại đi tình chàng ý thiếp với cả Đinh Trình Hâm, thật sự là coi Lâm Thừa Hân anh đây là một trò cười không hơn không kém?

Lâm Thừa Hân vốn là một người kiêu ngạo, làm tới mức này rồi, tưởng rằng ít nhiều gì Mã Gia Kfy kia cũng sẽ cảm động một chút, thế nhưng đổi lại là thứ gì?

Nhìn Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ kia một đôi trắng đen ăn khớp với nhau như vậy. Bỗng nhiên Lâm Thừa Hân cảm giác chính mình sắp khóc đến nơi rồi, mình đã chịu mất mặt như thế, đường đường là một thằng con trai, mặc dù tính hướng có chút sai trái, thế nhưng dù gì cũng đã khom lưng xin lỗi rồi, thế mà Mã Gia Kỳ kia lại không để ý chính mình, lại nhận được vô số ánh mắt xem diễn ăn dưa của tất cả mọi người.

“Hy vọng mọi người vui vẻ chơi xong bữa tiệc hôm nay”

Lâm Thừa Hân miễn cưỡng cười nói một câu, rồi vội vàng xoay người chạy biến

Đinh Trình Hâm để ý thấy Lâm Thừa Hân xoay người chạy đi, nóng nảy nói

“Anh mau đuổi theo anh ấy, anh ấy đã xin lỗi anh rồi mà anh còn không phản ứng, anh xem, bây giờ Lâm Thừa Hân cũng tức giận rồi”

Mã Gia Kỳ đột nhiên cảm thấy có chút vô ngữ, thật sự không biết bây giờ mình phải xử lý như thế nào

Đinh Trình Hâm nhìn thấy MÃ Gia Kỳ còn đứng yên một chỗ, thúc giục

“Anh mau đi nha”

“Anh đi rồi em đứng ở đây với ai nha, chúng ta lạc nhau thì thế nào bây giờ”

Mã Gia Kỳ cố gắng thay đổi suy nghĩ Đinh Trình Hâm, chỉ là lúc này Nghiêm Hạo Tường đi tới

“Anh đi đi, em ở đây với Đinh Trình Hâm là được”

Mã Gia Kỳ nhìn Nghiêm Hạo Tường khoan thai đi tới kia, sắp bị chọc cho tức chết, cái tên này, rõ rang là muốn mình hòa hợp, trở về bên cạnh Lâm Thừa Hân. Mã Gia Kỳ lặng lẽ đưa cho Nghiêm Hạo Tường mọt cái nhìn sắc lẹm.

Đinh Trình Hâm nhìn thấy Nghiêm Hạo Tường tới, càng có lý do đuổi Mã Gia Kỳ đi

“Anh mau đuổi theo, mọi chuyện đều có thể tha thứ được, anh đừng chấp nhất như vậy, Lâm Thừa Hân thật sự muốn cùng anh nhận lỗi”

Mã Gia Kỳ nghĩ lại lời của Đinh Trình Hâm, cảm thấy Đinh Trình Hâm nói cũng rất đúng…Có một số chuyện, cũng nên nói cho thật rõ ràng.

Đinh Trình Hâm nhìn thấy Mã Gia Kỳ cuối cùng cũng đuổi theo Lâm Thừa Hân, nhẹ nhanfgthowr ra một hơi

Nghiêm Hạo Tường đứng pử một bên tò mò hỏi

“Cậu cứ như vậy để cho Mã Gia Kỳ đi sao”

“Không phải hai người họ có hiểu lầm sao, giải quyết hiểu lầm nhanh một chút, với ai cũng là một điều tốt mà.”

Đinh Trình Hâm chớp chớp mắt, nghi ngờ nhìn hắn

“Suy nghĩ của tôi có gì sai sao”

Nghiêm Hạo Tường không theo được mạch não của Đinh Tình Hâm. Không phải bình thường người khác bị rơi vào trường hợp này đều muốn hỏi rõ đã có chuyện gì xảy ra sao?  Tại sao Đinh Trình Hâm lại khác người như vậy?

“…..”

Trong lúc nhất thời, Nghiêm Hạo Tường cẩn thận suy xét lười Đinh Trình Hâm nói, hình như, cũng không có cái gì sai trái.

“Cậu không hỏi đã có chuyện gì sao?”

“Có chuyện gì mà cần phải hỏi chứ, dù sao chuyện từ xưa như vậy, cũng không thể nào có liên quan đên tôi được không phải sao? Chuyện của hai người họ, cứ để hai người họ giải quyết với nhau, tôi đây xen vào làm gì?”

Nghiêm Hạo Tường bị Đinh Trình Hâm hỏi ngược, không biết chính mình phải nói điều gì để phản bác. Đột nhiên Nghiêm Hạo Tường cảm nhận được sâu sắc cảm giác khi mà Mã Gia Kỳ nói với mình: Toàn bộ lý lẽ trên đời này đều mang họ của Đinh Trình Hâm. Quả thật logic kia của Đinh Trình Hâm có chút khả năng tẩy não.

Nghiêm Hạo Tường muốn nói cho Đinh TÌnh Hâm biết: không, chuyện này đúng là có liên quan tới cậu. Thế nhưng rất may mắn mà nuốt câu này trở ngược về, nặn ra một câu khó khăn

“Cậu nói nghe cũng rất có lý”

“Vậy nên, Nghiêm Hạo Tường cậu không cần để ý quá nhiều, yên tĩnh ở đây ngây ngốc với tôi là được rồi.”

“Nhưng mà cậu thật sự không lo lắng chút nào sao”

Đinh Trình Hâm nghe Nghiêm Hạo Tường nói vậy, có chút ngây ngốc

“Lo lắng nha, tôi đương nhiên lo lắng anh Thừa Hân sẽ khó chịu, thế nên tôi mới nhanh chóng bảo Gia Kỳ đi xem anh ấy. Cậu xem, tôi hiểu chuyện như vậy, thân làm người yêu Gia Kỳ cũng không tệ đi?”

Nghiêm Hạo Tường thêm một lần nữa không theo kịp mạch não của Đinh Trình Hâm

AAAAA, cậu nói như vậy, cậu đúng thật là rất đỉnh. Chính tôi đây phải khen cậu, mỗi ngày khen cậu một câu.

__

Mã Gia Kỳ đuổi kịp Lâm Thừa Hân, hai người dừng lại trong hoa viên Lâm Gia. Chỗ này Mã Gia Kỳ từ lâu đã quen thuộc, dù sao ba năm cấp ba ở bên nhau, nhà của Lâm Thừa Hân ấy hả? Mã Gia Kỳ đã đến không biết bao nhiêu lần.

#Tee

VUI LÒNG KHÔNG GÁN LÊN NGƯỜI THẬT.
KHÔNG RE-UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CÁM ƠN !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net