Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG XXV

“Vâng, có chuyện gì ạ”

Đinh Trình Hâm vừa mới mở cửa phòng, câu đầu tiên nói chính là câu này, cậu chỉ nghĩ là trợ lý tới thúc dục. Thấy gõ cửa gấp gáp như thế, bên chương trình xảy ra chuyện gì à?

Cửa mở ra, nhìn không thấy trợ lí đâu, lại thấy một kinh hãi.

“Mã Gia Kỳ, mới sáng sớm mà anh đã ở đây rồi”

Mã Gia Kỳ đứng trước cửa phòng, việc Mã Gia Kỳ đến sớm như vậy là một điều bất ngờ lớn. Nếu sáu giờ hơn đã ở đây, vậy thì từ mấy giờ Mã Gia Kỳ đã lên máy bay?

“Em không tính mời anh vào phòng à?”

Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ đối mặt nhau một lúc lâu ngoài của khách sạn, vẫn là Mã Gia Kỳ yêu cầu vào phòng trước. Còn Đinh Trình Hâm ấy à, vẫn còn đang hoang mang lắm.

Bây giờ bắt đầu xin lỗi từ khúc nào thì được nhỉ?

“Đinh Trình Hâm, tối qua quần áo của em là thế nào đấy?”

Tới rồi, tới rồi, truy hỏi tới rồi

“Em thề, không có gì”

Đinh Trình Hâm liên thanh nói một lèo, chỉ cầu mong Mã Gia Kỳ kia đừng có mà ghen lên. Mã Gia Kỳ ghen lên thật sự rất đáng sợ. Trước kia có người đụng vào cậu, chỉ đụng chạm một chút, cậu ngay sau đó đã tránh đi rồi. Mà cái con người kia, về nhà đem bộ âu phục cắt nát, bây giờ không biết đã ở đâu trong cái đống vải thu về tái chế. Rõ ràng phí phạm, một bộ âu phục của cậu cũng đâu có rẻ?

“Quần áo hôm qua là bên tài trợ chương trình gửi đến, em và Lưu Diệu Văn chỉ gặp nhau một lần duy nhất trong đêm sự kiện cuối năm ngoái. Sau đó không liên hệ, đến cả wechat của nhau cũng không có”

“Anh không quan tâm, anh còn chưa lên hotsearch với em”

Đinh Trình Hâm nhìn thấy Mã Gia Kỳ ủy khuất như vậy, nỗi sợ hãi sớm sớm chạy xa, chỉ còn lại mắc cười mà thôi. Mã tổng tài, dễ thương như vậy là phạm luật.

“Thế em cho anh lên hotsearch chơi với em một vòng nhaaa”

“Chơi như thế nào?”

Đinh Trình Hâm suy nghĩ một hồi, các chủ bác thì không đáng tin, không thể nào bán ảnh chụp ra được. Bây giờ muốn Mã Gia Kỳ cùng mình xuất hiện trên hotsearch chỉ có thể là chính bản thân mang anh ấy lên.

“Vậy anh ở đây chơi đi, đợi em đi quay xong chương trình, tối nay em với anh cùng nhau đi ăn”

“Rồi hotsearch đâu?”

“Chụp hình lại bữa ăn, dính cả anh trong đấy, có được không”

Đinh Trình Hâm thấy mặt Mã Gia Kỳ bắt đầu tươi sáng hẳn lên. Cả người đều vui vẻ như muốn bay lên rồi. Thật lòng là không có muốn liên tưởng như thế đâu, nhưng mà nếu bây giờ đằng sau Mã Gia Kỳ mọc ra một cái đuôi, Đinh Trình Hâm dám cá là nó đã vểnh lên cao vẫy qua vẫy lại. Cảnh tượng quá mức đặc sắc, làm Đinh Trình Hâm nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng bật thốt ra một câu nho nhỏ “Cẩu Đản Kỳ”

Đinh Trình Hâm vì chỉ thuận miệng nói ra, nên thanh âm không lớn lắm. Mã Gia Kỳ đứng sát như vậy nhưng chỉ nghe được Đinh Trình Hâm mới mở miệng ra nói gì đó, lại không nghe rõ là gì.

“Hả, em nói gì thế”

Đinh Trình Hâm sau khi nghe hỏi thì có chút chột dạ, so sánh như vậy, Mã Gia Kỳ biết được có thể nào sẽ tẩn cậu một trận hay không?

“Em… em nói gì nha… em không có nói gì mà”

“Có, anh nghe thấy, chỉ là không nghe rõ em nói cái gì”

“Không, anh nghe sai rồi. Mã tiên sinh nên đi khám tai, để lâu không tốt”

Mã Gia Kỳ thấy ĐInh Trình Hâm chột dạ cãi cố, thế nên không nhịn được lại muốn trêu chọc cậu.

“A, thế miệng của Đinh tiên sinh đây có cần phải khám hay không, chính mình nói xong lại không nhận…Hả?”

Đinh Trình Hâm nhìn thấy Mã Gia Kỳ ngày càng gần mình, buông xuống vũ khí, trực tiếp đầu hàng

“Em bảo: cẩu đản Kỳ”

“Cẩu đản Kỳ?”

“Thì…tại lúc nãy…em thấy anh giống”

“Agh… Mã Gia Kỳ, anh làm gì cắn em”

“Cẩu đản aaaa”

Đinh Trình Hâm tiêu phí mất hai giây, cuối cùng nhận ra sự việc lần này thật không xong, chạy vội vào nhà vệ sinh soi gương.

A, thật tốt. một vết cắn ngay má trái. Rất tốt, da cậu trắng như vậy, siết một tí là sẽ đỏ rồi, dự là cái vết cắn này sẽ đỏ rất lâu. Một tí nữa quay chương trình thì như thế nào? Đánh phấn nền cho dày lên hả?

“Mã Gia Kỳ… anh hại em rồi”

“Anh vô tội nha…không hề biết gì”

“Mã Gia Kỳ MAU CHUỘC TỘI ĐIIII”

Mã Gia Kỳ thấy má Đinh Trình Hâm in một vòng dấu răng, bên trong còn đỏ ửng lên. Tự nhiên có cảm giác chính bản thân mình làm điều gì đó lỗi lầm lắm.

Không phải chỉ là cắn một ngụm thôi hả? Tất cả là tại cái da trắng phát sáng lại dễ đỏ kia của Đinh Trình Hâm. Cùng Mã Gia Kỳ anh có quan hệ gì?

“Được, được, được. Anh chuộc, anh chuộc”

Đinh Trình Hâm không để ý gương mặt Mã Gia Kỳ khi nói câu này, chỉ nghe thấy Mã Gia Kỳ nói xin lỗi, nên cũng thuận tiện tha thứ luôn. Dù sao cũng chỉ đau một chút, còn cái vết đỏ đỏ đó, tí nữa có thể dùng phấn phủ lên.

“Haha, nếu anh biết chuộc tội, thì tiền mua hotsearch tối nay tự mình anh bỏ, em lại không rảnh tiền”

Mã Gia Kỳ đợt trước đã mua một lần, các thủ tục mua bán đều nắm rõ. Vậy cho nên, trả thì trả mà mua thì mau, Mã Gia Kỳ anh lại chả thiếu chút tiền đó. Đã là ngựa quen đường cũ, gì cũng thuận tiện, sẽ không ngại dính phiền phức không đáng có.

#Tee

KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT. KHÔNG REUP. XIN CẢM ƠN❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net