Dẫn cáo vào nhà (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 5

Việt quất và cà rốt được gửi từ thị trấn thỏ đến cùng lúc cáo Nick đến.

Khi mở cửa, Judy thấy bà chủ nhà tê tê, một người luôn mang bộ mặt lạnh tanh nay lại đầy ngạc nhiên đứng ở cửa đầu đội chiếc mũ ngộ nghĩnh, "Tôi không ngờ tới đấy, bạn trai cô thỏ nhỏ lại là một anh cáo."

"Ha ha." Judy chỉ biết gượng cười. "Không biết anh ta nói gì với bà chủ nhà, các là bà hiểu nhầm gì rồi."

Sự thật chứng minh là, bà chủ nhà tê tê thì cũng chỉ hứng thú với đời tư của khách trọ một xíu, "Hôm nay trả phòng trọ, nhớ trả vật dụng trong phòng nguyên vẹn, nhất là khóa phòng, phải là khóa mà trước tôi giao cho cô."

"Bà yên tâm."

Đám linh dương hàng xóm bắt đầu càu nhàu là mới sáng ra đã nhốn nháo làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của chúng nhưng ngay sau đó chúng bắt đầu quát mắng nhau im miệng.

Bà chủ nhà tê tê lạnh lùng nói: "Các cậu tốt nhất là trả tiền nhà tháng này cho tôi đi rồi im hết miệng vào." Hàng xóm linh dương cũng bị mắng nên im miệng.

Bà chủ nhà tê tê quay mặt sang Judy đứng bên cạnh nói: "So với mấy thằng đó thì cô là một khách trọ tốt đấy, thỏ ạ. Bà nhìn vào trong phòng một lượt, thấy phòng được dọn dẹp sạch sẽ quay đầu lại bảo, "Dọn xong đồ thì qua đưa chìa khóa nhé, tôi trả tiền đặt cọc cho cô."

"Cảm ơn bà nhiều, bà chủ nhà tê tê." Judy nở một nụ cười mà cô tự cho là tươi rói và thân thiện.

"Không cần cảm ơn." Bà chủ nhà tê tê nay vẫn lạnh nhạt thờ ơ thế.

Tiễn bà chủ nhà đi xong, Judy đóng cửa nhìn Nick đang đi lại và tò mò quan sát phòng trong tay cầm một quả việt quất.

"Anh đúng là không khách khí gì." Judy cạn lời nhìn thùng đựng việt quất, trên đó có hai dấu móng vuốt.

Nick xòe nắm việt quất trong tay ra hỏi: "Cô ăn không?"

"Không, cảm ơn." Judy từ chối. "Chỗ đó vốn là định tặng anh."

"Cả một thùng sao?" Nghe thấy thế Nick có vẻ vui vẻ.

"Ừ." Judy xoay người, vừa xếp hộp hoa quả vừa nói, "Lần trước lúc anh tới nhà tôi đi vội quá nên không kịp đưa cho anh. Lần này tôi dặn bố tôi để lại một thùng, coi như là quà cảm ơn anh giúp tôi chuyển nhà...".

Bỗng nhiên, Nick ôm lấy cô từ phía sau, làm cho lời nói của Judy kẹt trong cổ họng.

Vòng tay của Nick thật mềm và ấm áp. Lần trước lúc cô ở trong vòng tay của anh khóc đã cảm nhận được điều này. Khi anh dùng bàn tay xoa nhẹ lên đầu cô, cô cảm giác chưa bao giờ lòng bình yên và hạnh phúc đến thế. Lúc đó Judy chưa hiểu ý nghĩa của cái ôm đó. Nhưng hiểu ra rồi, cô lại cảm thấy đâu khổ vì không có dũng khí để một lần nữa đối mặt với cái ôm này.

"Tôi hạnh phúc, Judy." Nick đặt cằm lên đầu Judy, cẩn thận để không đè vào tai thỏ.

Chỗ da mà được Nick chạm vào có cảm giác như bị bỏng, tim đập thình thịch làm hai tai run lên. Cô chỉ muốn thoát ra khỏi bẫy "ôm" của con cáo này ngay lập tức, vì thế cô quay lại nở nụ cười khéo léo thoát ra khỏi vòng tay của cáo, "Mới một thùng việt quất mà anh đã sweet heart luôn rồi sao?" Cô vờ nói bằng một giọng điệu trêu chọn.

Nick chớp mắt, sự dịu dàng trong mắt anh ẩn đi, thay vào đó là vẻ mặt bất cần ngạo nghễ như thường. Anh nhướn mày hỏi: "Con thỏ ranh ma này, nói đi, chúng ta phải bắt đầu từ đâu?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net