Em phải sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Tôi đã chết đi
10 năm trước tôi đã chết
Nhưng em thì không được phép !
Em ! Phải sống ! "
Thành phố X
Mùa thu năm 1997
Hai đứa trẻ một nam một nữ nắm tay nhau chạy giữa trời mưa. Áo mưa bay xuống làm tóc đứa bé gái bị dính nước. Bé trai cởi áo mưa trùm lên đầu hai đứa, cùng nhau chạy bì bõm, vừa chạy vừa cười.
- Ba mẹ.
" Cạch "
Con dao dính máu rơi xuống đất, hai thi thể ngã chồng lên nhau, máu bắn tung tóe, chảy ròng ròng thành một vũng máu to.
Hai thi thể mắt mở trừng trừng nhìn đứa trẻ. Đôi mắt uất hận đầy căm phẫn, những tia máu hằn mạnh trong mắt, đôi mắt ấy vẫn trừng trừng nhìn đứa trẻ.
Đứa trẻ sợ hãi câm lặng ngước mắt lên nhìn cha mẹ.
Họ lại giết thêm hai mạng người, mấy người đàn ông mặc vest đen khiêng họ ra ngoài, trên sàn kéo dài những vệt máu. Đứa trẻ ngơ ngác nhìn người mẹ đang liếm máu còn dính trên bàn tay.
Bà ấy bắt đầu tiến lại gần đứa trẻ, khuôn mặt yêu mị cúi xuống nhìn vào đôi mắt màu nâu trong vắt.
- Con gái yêu..... đừng nhìn ....
Bà ta vuốt lên đôi má ửng hồng của cô bé. Đôi môi khẽ nhếch lên một cách đầy hứng thú.
- ... sẽ nghiện đấy !
Hôn lên trán cô, người phụ nữ mặc chiếc váy đỏ dài quá chân lướt thướt đi vào phòng ngủ.
Đứa bé trai che mắt bé gái, hai tay nắm lại, đôi mắt nhìn sâu vào bóng lưng phía trước. Đúng vậy ! Bà ta là một con quỷ ! Chỉ tiếc rằng cô lại chính là con gái của người đàn bà ấy !
- Je ! Đi thôi.
Bé trai nắm tay bé gái ra khỏi cửa, ở căn phòng màu hồng phía sau lâu đài, bé gái sợ hãi cắn tay rỉ máu.
Mỗi ngày lại là một Mạng người, mỗi ngày lại là một cơn ác mộng. Cứ thế 18 năm qua cô lại phải chịu sự tổn thương tinh thần một cách đau đớn. Cha mẹ cô là sát nhân, họ như những con quỷ khát máu, lấy giết người làm thú vui hưởng lạc. 18 năm qua người thân bên cô chỉ có Tae Hyung, anh dịu dàng, ân cần, quan tâm đến cô. Chưa bao giờ thấy anh nổi giận cũng chưa bao giờ thấy anh nhíu mày với bất cứ ai. Hai người yêu nhau từ hồi còn bé xíu, cha mẹ Tae Hyung đã mất trong một vụ tai nạn, gia đình cô nhận anh về làm con nuôi. Anh rất điềm đạm, lúc cô học tiểu học có một bạn nam xô ngã cô, anh đã mỉm cười giơ tay dìu cô đứng dậy. Học trung học cô nữ sinh ấy vì ghen tị Je học tốt hơn nên đã gây xích mích với cô, anh cũng mỉm cười giải thích với cô nên bỏ qua. Bất cứ ai gây tổn thương đến cô anh đều mỉm cười và bảo vệ cô bằng cách giảng hòa. Cô yêu anh bằng cả trái tim, cô coi anh là bến bờ cuối cùng của hạnh phúc. Anh thức cô dậy, anh chở cô đi học, anh đón cô mỗi tối, anh ở bên cô lúc cô bị bệnh. Anh chăm sóc cô y như một người mẹ mà đáng ra cô nên có. Nhưng cuộc đời là thế. Năm tháng trôi qua giữa những dặm dài màu hồng của tình yêu, cô nhận ra trên áo anh có dính máu. Dần dần khi ở cùng anh cô phát hiện anh còn biết dùng súng. Anh phóng dao cũng rất giỏi, lúc nào cũng lấy được gấu bông mà cô yêu thích. Nghi ngờ điều gì đó, âm thầm đi theo anh đến một quãng đường tối. Anh đang nói chuyện với ai đó. Trông mặt rất quen, anh nhẹ nhàng nói chuyện giống như ngày thường nhưng động tác của anh thì Không bình thường. Anh đâm con dao vào bụng người đàn ông ấy. Sợ hãi ! Ngạc nhiên ! Thất vọng ! Je chạy về lâu đài theo bản năng. Lại một lần nữa cô nhìn thấy cha mẹ cô giết người.
- Tại sao? Mẹ lại có thể làm như vậy?
Lần đầu tiên trong cuộc đời cô dám lên tiếng. Cô kinh tởm những thứ đang diễn ra. Kinh tởm với cái mùi máu tanh, kinh tởm cảm giác cha mẹ cô cười man rợ vì máu. Cha cô vẫn ung dung ngồi trên ghế. Mẹ cô ngẩng mặt lên cười một tiếng. Người đàn bà đầu tóc dính máu tiến đến bên cô.
- Con nghĩ đứa trẻ đang ở bên con trong sạch?
- Bà im đi ! Tae Hyung không bao giờ làm như thế !
- Hahaha ! Con dám lớn tiếng với ta chỉ vì một thằng nhóc thối tha ! Con gái ! Đừng ngây thơ như vậy ! Con nghĩ cậu ta điềm tĩnh sao? Con sai rồi ! Nó đã giết người từ năm lên mười tuổi !
- Bà nói dối ! Bà im đi !
- Con nhìn xem ! Đây là ai? Tae Hyung ở trong ảnh, tay của anh rướm máu. Trên tay anh là con dao mà mẹ cô dùng để đâm người ta.
- Haha Tae Hyung của con đấy. 10 bức ảnh. 10 con người đã làm tổn thương cô ở quá khứ. Khuôn mặt anh vẫn như thế nhưng tà ác. Đôi môi nhếch lên, đôi mắt sáng lên nhìn con dao. Je gục xuống, hai tay cô vò nát tấm ảnh
- Con gái. Thử xem..... thú vị lắm
Người phụ nữ nhét con dao vào tay cô, mùi máu tanh xộc vào mũi, cô kinh tởm ném con dao đi chỗ khác. Người phụ nữ tức giận tát vào mặt cô. Bà ta giơ con dao về phía cô.
" đoàng "
Một viên đạn găm vào đầu bà ta, máu ròng ròng chảy xuống, bà ta gục xuống, hai mắt mở to nhìn cô.
- Tránh xa cô ấy ra.
- thằng khốn.
Cha cô chĩa súng vào Tae Hyung, anh lại nổ thêm một phát súng nữa vào đầu cha cô. Mắt cô rướm lệ nhìn cảnh tượng trước mắt. Anh bắn vào bất cứ người nào tiến đến. Từng người từng người một ngã xuống, máu lại chảy be bét giữa nền gạch. Anh gần như giết hết người trong nhà, anh nhảy vòng lên, đạp vào tường rồi lại thay đạn liên tục như một sát thủ được đào tạo từ rất lâu. Hình ảnh anh sụp đổ ngay trước mắt. Je lết người tiến đến chân anh. Cứ mỗi giây trôi qua lại thêm một người gục xuống. Thây người chất trồng lên nhau. Je trượt giữa biển máu. Đôi mắt mờ dần vì sợ.
- Em xin anh. Tae Hyung à.
- Tae Hyung !
Je lấy con dao trên sàn đâm mạnh vào tim mình. Hai chân cô quỳ trước mặt anh, máu từ tim cô chảy xuống ướt đẫm áo. Đôi mắt trong veo nhìn anh mỉm cười. Tae Hyung ôm lấy cô, anh tức giận nắm tay đến chảy máu. Je chạm tay lên khuôn mặt anh, mỉm cười nhìn anh một lần cuối.
- Tae.... Hyung.... đừng...
Je tắt thở. Tae Hyung gào lên như một con sư tử. Anh ôm lấy cô, ôm lý do duy nhất mà anh tiếp tục để sống. Mười năm trước cha mẹ cô nhặt anh từ bãi rác, khi cô xuất hiện anh đã nguyện bảo vệ cô đến hết đời. Mười năm sau cô vẫn ở đây nhưng lại để cô tự vẫn trước mặt anh. Tae Hyung chĩa súng vào đầu mình. Anh gục xuống, tay vẫn ôm chặt người con gái ấy. Trong lòng hoài niệm về câu hát của Je ngày ấy
" Hôn em một lần lên má cứ ngỡ có em cả cuộc đời
Bắt được một con ve sầu cứ ngỡ có được cả mùa hè trong tay "  

Fic này của bà NeNe, tui thấy hay nên đem lên đây lưu lại cho đỡ trôi !!!

Link facebook bà NeNe nè !!!

https://www.facebook.com/profile.php?id=100008247813635&fref=gs&dti=527824914255049&hc_location=group_dialog

Nếu là fic của bà Ne thì tôi để chứ ( NeNe) đằng trước fic nhia !!

Thăn kiu vì đã đọc fic!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net