#5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Han Wang Ho ba tuổi, mặc áo ngủ màu xanh hình con thỏ, vừa khóc vừa gõ cửa nhà hàng xóm.

Song Kyung Ho tối qua đang ngủ trên ghế sofa trong phòng khách bị tiếng khóc của trẻ con đánh thức. Nhíu mày tức tối đứng dậy, ngã xuống sàn, chân trái tê mỏi do cả đêm nằm trên xem TV trên ghế.

Tiếng khóc bên ngoài càng ngày càng to, Song Kyung Ho vịn vào bên uống nước bên cạnh, khập khiễng đi phía cửa.

Cửa được mở ra, ánh sáng mùa hạ chiếu vào cửa nhà, Song Kyung Ho hơi hơi nheo mắt, nhìn xuống phía dưới, thân ảnh bé nhỏ của Han Wang Ho đang nằm bệt xuống bậc nhà.

Song Kyung Ho gần năm tuổi, nặng nề bế đứa nhỏ lên ba, thân hình mũm mĩm, nặng gần mười một cân vào nhà.

" Ba mẹ em đâu ?" Song Kyung Ho hỏi bằng giọng ngái ngủ, ngáp một cái rõ dài.

Han Wang Ho ngước mắt lên nhìn anh, mặt ửng đỏ, nấc nhè nhẹ, không trả lời. Song Kyung Ho với tay bắt lấy điều khiển TV, chuyển sang kênh hoạt hình cậu yêu thích, lặng lẽ vào bếp làm đồ ăn sáng.

Với cậu bé sáu tuổi, làm một bữa sáng đơn giản với bánh sanwich và sữa tươi không thành vấn đề. Bê đồ ăn sáng đến phòng khách, Han Wang Ho hai tay ôm gối, nhìn chằm chằm vào màn hình TV cười ha ha.

Sau khi ăn xong, Song Kyung Ho lên phòng làm bài tập, đến khi cậu giải quyết xong, cũng hơn mười giờ trưa, nhìn từ ban công xuống dưới cửa nhà bên cạnh, thấy vẫn chưa mở. Cậu lắc đầu ngán ngẩm.

"Có lẽ phải trông trẻ cả buổi rồi."

Bước xuống cầu thang, thấy "người nào đó" đã ngủ say, TV vẫn chưa tắt.

Trời hơi lạnh, Song Kyung Ho bước đến gần cậu bé đang ngủ, trải tấm chăn mỏng lên người cậu, lặng lẽ ra khỏi cửa.

Song Kyung Ho xoa xoa hay tay vì lạnh mà đỏ ửng, bước vào nhà. Han Wang Ho đã tỉnh, tiếp tục ngồi trên ghế, một tay ôm gấu bông, một tay cầm điều khiển TV.

"Wang Ho, ăn cơm thôi." Nghe tiếng gọi, cậu đặt điền khiển xuống bàn uống nước, nhảy xuống ghế, chạy vào bếp, bụng cậu thật là đói.

Song Kyung Ho đeo tạp dề, dọn đồ ăn lên bàn, đeo yếm ăn cho cậu, đặt hai phần ăn lên bàn, lặng lẽ ăn cơm.

Han Wang Ho nhìn xuống phần thức ăn của mình, bĩu môi.

"Anh Kyung Ho, em muốn ăn thêm trứng."

Song Kyung Ho lấy trứng của mình chuyển sang đĩa cậu.

"Anh Kyung Ho, em muốn ăn thêm canh."

Song Kyung Ho tiếp tục lấy thêm canh nhẹ nhàng giúp cậu chan vào bát.

"Anh Kyung Ho, em muốn uống thêm sữa."

Đình đầu Song Kyung Ho vì tức mà đã gần như sắp bốc khói, đi đến tủ lạnh, lấy hộp sữa tươi, rót vào cốc nhỏ, vừa đi vừa lẩm bẩm tự nói với mình rằng không được tức giận với đứa trẻ ba tuổi.

Sau khi hầu hạ "Hoàng Thượng Han" ăn cơm rồi ngủ nghỉ, Song Kyung Ho cuối cùng cũng được thảnh thơi ít phút.

Cậu đi đến gần chiếc điện thoại để bàn, nhanh chóng ấn một dãy số. Điện thoại được kết nối, đầu dây bên kia có vô số tiếng động ồn ào, Song Kyung Ho tủi thân phát khóc.

"Mẹ, bao giờ mẹ mới về? Con trai mẹ bị đứa trẻ ba tuổi hành hạ sắp không chịu nổi nữa rồi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net