CHAP 88

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đó phất tay ra lệnh cho thuộc hạ của mình cởi trói cho mọi người. Mọi người được cởi trói liền ba chân bốn cẳng chạy nhanh đến chỗ của Eun Na. Eun Na cũng vì vậy mà trong lòng vừa lo lắng vừa vui mừng xoay từng người một để kiểm tra.

Yejin, Hwan Jin và Jin Ho khi được cô kiểm tra thì không có vết thương nào nghiêm trọng cả, nếu có thì cũng chỉ có vài vết thương nhỏ thôi không gây hại gì đến tính mạng của ba người.

Còn mười ba người kia thì đâu đâu cũng có vết thương, lớn nhỏ gì cũng có hết, Eun Na vừa kiểm tra vừa tức giận đùng đùng. Cô giận tới nổi mà ba người kia có thể ngửi được mùi sát khí vô cùng nồng nặc đang tỏa ra từ trên người của cô.

Eun Na mặc dù rất tức giận nhưng cũng phải kiềm nén cơn giận của mình lại để có thể bình tĩnh suy nghĩ tìm ra kế sách đối phó với hắn. Nếu muốn có thời gian để suy nghĩ thì cần phải làm cho kẻ địch tin tưởng mình.

Eun Na quay lại nhìn người đó rồi cất giọng dịu dàng nhất trong lúc này nói.

- Ngươi tên là gì? Thuộc tầng lớp nào?

- Ta? Tên của ta là Kwon Sang Min, thuộc tầng lớp quý tộc.

- Được, Kwon Sang Min, ngươi có thể cho ta chút thời gian để ta dặn dò bọn họ một chút chuyện trước khi đi với ngươi được không?

Tên Sang Min đó nghe cô nói xong vẻ mặt vừa biến thái vừa mừng rỡ kia liền trở nên lạnh như băng đá ngàn năm. Hắn nhìn cô với vẻ dò xét, hắn càng nhìn cô càng tỏ ra vẻ bình thản.

Cô không hề để lộ ra một chút sơ hở nào, hắn im lặng suy nghĩ một lúc lâu rồi mới từ tốn cất giọng hỏi.

- Người không phải là đang có ý sát hại gì đó với ta có đúng không công chúa?

- Haha....ta làm gì mà có ý sát hại ngươi được cơ chứ, ta thích ngươi còn không hết làm sao mà sát hại ngươi được.

- Người nói....người nói....cái gì cơ? Người thích ta? Người thích ta thật sao công chúa?

- Đúng vậy, ta thích ngươi, vì vậy ngươi có thể đồng ý với yêu cầu của ta không?

- Được, tất nhiên là được! Ta sẽ đợi người ở đằng kia, khi nào xong thì kêu ta.

Eun Na gật đầu với hắn rồi nở một nụ cười gượng gạo nhìn hắn quay người đi với thuộc hạ của mình. Bọn chúng không đi đâu xa xôi cả, chỉ cách chỗ cô đứng có mười bước chân thôi.

Nhưng những chuyện đó không quan trọng, chuyện quan trọng nhất bây giờ là phải bàn bạc kế hoạch dọn dẹp sạch sẽ bọn chúng cùng với ba người kia. Eun Na đi lại kéo tay ba người đi lại chỗ mọi người rồi từ từ cất giọng.

- Bây giờ mọi người hãy bình tĩnh lại nghe em nói đây, lát nữa em sẽ giả vờ đi theo hắn về ba người cũng giả vờ dẫn mọi người quay về, nhưng khi đi được ba bước thì mọi người hãy quay lại thật cẩn thật giết hết thuộc hạ của hắn, còn hắn thì cứ để em lo. Được không?

- Không được! Mẹ phản đối!

- Anh cũng phản đối!

- Anh cũng vậy!

Ba người nghiêm nghị phản đối kế hoạch của Eun Na đưa ra, cô kinh ngạc nhìn ba người rồi lại nhíu mày khó chịu cất giọng.

- Vậy bây giờ ba người kêu em phải làm sao đây hả? Trong lúc mọi người bị bắt đi rồi bị bọn chúng đánh cho thành ra bộ dạng thảm hại này, còn em thì sao? Em thì chỉ biết ở nhà đi qua đi lại lo lắng cho mọi người, mà chẳng có thể làm được gì. Rồi bây giờ tới lúc em muốn trả thù cho mọi người thì mọi người lại không cho em trả thù. Rốt cuộc là mọi người muốn em phải làm như thế nào thì mọi người mới vừa lòng đây hả?

Eun Na càng nói thì nước mắt của cô lại càng rơi xuống, và rồi cứ thế mà nước mắt của cô không ngừng chảy xuống. Yejin và hai anh nhìn thấy cô như vậy thật sự rất đau lòng, ba người giang tay ra ôm cô vào lòng an ủi, Hwan Jin dịu dàng lên tiếng nói.

- Nếu em muốn đánh thì bốn người chúng ta cùng đánh! Còn kêu bọn anh đứng nhìn em tự nguyện đi vào chỗ chết thì có đánh chết bọn anh, bọn anh cũng không đồng ý.

- Anh ba....

- Đúng đó, công chúa nhỏ bé của mẹ, muốn đánh thì bốn người chúng ta cùng đánh!

- Mọi người....hixhix. Được, muốn đánh thì chúng ta cùng đánh!

Eun Na vui vẻ cười với ba người rồi đưa tay lên lau sạch nước mắt trên mặt rồi bước lên trước một chút cất giọng gọi.

- Sang Min!

Hắn vừa nghe thấy có tiếng cô gọi liền tức tốc chạy lại đứng ngay trước mặt của cô cất giọng khẩn trương hỏi.

- Xong rồi sao?

- Ukm.

- Vậy thì chúng ta mau đi thôi, thời gian không có nhiều đâu.

- Ấy! Ta còn một yêu cầu nữa và yêu cầu này ta muốn ngươi làm.

- Lại là yêu cầu?

Hắn vừa nghe cô nói còn có một yêu cầu nữa muốn hắn làm liền nhíu mày khó chịu nhìn cô. Eun Na nở nụ cười chết người nhìn hắn rồi nhẹ nhàng cất giọng nói ra yêu cầu của mình.

- Yêu cầu của ta rất dễ, chỉ là lúc ta đi làm nhiệm vụ xa suốt ngày chỉ biết bay tới bay lui để mà theo dõi tình hình, còn kẻ địch thì chẳng có chút động tĩnh nào để cho ta động thủ. Cho nên....

Eun Na vừa nói vừa chọc chọc ngón tay vào ngực hắn, hành động này của cô làm cho hắn đầu óc trống rỗng, không còn phân định được đâu là lừa gạt dụ hoặc đâu là sự thật. Eun Na nhìn biểu cảm đó của hắn mà thầm nở nụ cười hài lòng, vì cô đã câu được cá của mình rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net