#Pt 2: Anh và tôi, đi nào...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-tôi... quý nhất là bảo vật của mẹ-T/b
-1 cái hộp... đúng chứ???-HoSeok
-ừ...ừ-T/b
Anh vung tay, cái hộp gỗ cũ kĩ đã ở trên tay từ cái hộp, có 1 sợi chỉ phát sáng trắng, nó kéo dài đến...phòng của cô??!! Anh đi tới phòng cô, lật 1 tấm ảnh lên, đó là tấm ảnh cô chụp với mẹ khi 6 tuổi . Sau tấm anh không phải là mặt tường, là 1 cái két sắt nhỏ
-mẹ...mẹ tôi giấu thứ này làm gì???-T/b
-Không phải giấu, là cho em-HoSeok
-cho tôi??!!-T/b
-đối với em, ngày quan trọng nhất là gì??-HoSeok
-sinh nhật mẹ-T/b
Anh hất mặt về phía cái két nhỏ, cô hiểu, liền bấm ngày sinh mẹ vào
-xx/xx/xxxx-T/b
/cạch/ cái két nhỏ mở ra. Là... là 5 cọc tiền dày
-má...má ui-T/b
Chỗ này phải hơn 6 tr won nha :))

-chỗ này cho tôi??-T/b

-Ừ, là của mẹ em để lại-HoSeok

-Mẹ...mẹ...ơi...con...-T/b

-Thôi nào-HoSeok

Anh ôm cô vào lòng, cô nức nở khóc, nước mắt chảy tèm lem trên khuôn mặt nhỏ thấm ướt hết áo anh :))))

-Thôi,...em làm ướt áo tôi rồi T/b-HoSeok

-Tôi xin lỗi-T/b

Cô rời anh ra, lấy tay quệt nước mắt, nớ nụ cười tươi với anh, cô vui, Jung HoSeok này cũng vui lắm :3

-Để tôi...dẫn anh đi mua quần áo nha, đằng nào anh cũng bảo anh ở nhà tôi mà, đúng không?-T/b

-Ừm, đi thôi-HoSeok

.....................................................................................

Đi ngoài phố, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn lên bạn và HoSeok. Chắc chắn họ nghĩ là tại sao 1 cô gái xấu vậy lại có thể đi bên cạnh 1 chàng trai vừa chimte vừa Daddy nhỉ :)))))) Bạn vắt tóc lên tai, cố gắng làm cho mặt sáng sủa hơn <Au: Sáng sủa, chiều sủa, tối... T/b: Câm :))))>

-T/b, bộ này được không?-HoSeok

-Ừm...:">-T/b

-Đây sao?-HoSeok

-Nói thạt chứ, anh mặc gì cũng đẹp, nãy gờ thử cả cửa hàng rồi đấy, nhòn kìa, mấy cô nhân viên muoons rớt nước dãi luôn-T/b

-Haha-HoSeok

#JoonJoon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net