[Fanfiction Đại Mộng Quy Ly] Đại Mộng Phu Quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Fanfiction Đại Mộng Quy Ly] Đại Mộng Phu Quân

.
Người viết fanfiction/ đồng nhân: Cỏ Mật

.
Couple: Triệu Viễn Chu x Văn Tiêu (phim Đại Mộng Quy Ly)

.
.
Thể loại: cổ trang, kỳ ảo, tâm linh, đoản văn.
.
.

[...]
.

.
Sau nhiều năm đi vào bóng tối linh hồn, có kinh nghiệm đối mặt với những tổn thương trong tiềm thức, Triệu Viễn Chu quyết định ghi chép lại cách thức chuyển hóa bóng tối thành ánh sáng để lưu lại vào những kinh sách, lưu truyền cho những người có duyên đọc được có thể học cách chữa lành hiệu quả, ít đau đớn hơn.

.
.
Những lúc lão Chu ở nhà bận rộn ghi chép thì Văn Tiêu bận việc ở bên ngoài. Phu nhân của hắn thích trồng cây gây rừng. Nàng cứ trồng từng cánh rừng xanh rộng bạt ngàn, và vui thích nhìn ngắm những cây con do chính tay nàng chăm sóc lớn lên cứng cáp, vững chãi, tỏa bóng xanh mát. Khu vườn đào phía sau nhà cũng do Văn Tiêu gieo hạt, chăm sóc, tưới nước.


.
.
Văn Tiêu có một tiểu đệ đệ. Đó là một tiểu hài tử rất dính người. Bình thường tiểu hài tử bận luyện công, luyện phép với Trác Dực Thần Nhưng thỉnh thoảng Trác Dực Thần có việc cần ra ngoài với Bùi Tư Tịnh thì tiểu đệ đệ lại chạy đến nhà, quấn lấy lão Chu. Hôm nay tiểu hài tử dính người lại đến. Lão Chu đỡ trán. Văn Tiêu không có nhà, hắn phải một mình ứng phó tiểu đệ đệ.

.
.
Tiểu đệ đệ nghịch ngợm, tò mò, sờ sờ y phục của lão Chu, miệng nói luyến thoắng không ngừng.
.
.
"Tỷ phu, áo của huynh đẹp thật, sờ thật thích."
.
.
Rồi đệ đệ nhìn thấy áo choàng treo gần đó, lại chạy đến sờ, khen xuýt xoa.
.
.
"Tỷ phu, áo choàng của huynh đẹp quá, còn có màu nửa trắng, nửa đen".
.
.
Tiểu đệ đệ sờ tóc lão Chu.
.
.
"Tỷ phu, tóc của huynh bạc trắng như mây".
.
.
Rồi tiểu đệ đệ sờ mặt lão Chu.
.
.
"Tỷ phu, huynh bao nhiêu tuổi rồi? Sao trông huynh trẻ thế? Tỷ phu, tỷ tỷ lại vỗ béo huynh, cho huynh ăn nhiều đào, nhiều gà quay nên mặt huynh căng mịn thế này".
.
.

.

Lão Chu không biết tiểu đệ đệ khi nào mới chịu về nhà, hắn phải nghĩ cách.
.
.
.
Đến chiều muộn, Văn Tiêu về đến nhà. Lão Chu kể lại có tiểu đệ đệ đến chơi. Văn Tiêu mỉm cười, đoán chừng phu quân mình phải trông trẻ suốt hôm nay.
.
.
"Tiểu đệ đệ nghịch quá, lại không chịu về nhà sớm nên ta đành phải cho tiểu đệ đệ ngủ một giấc, rồi gọi Trác Dực Thần đến cõng đệ ấy về."
.
.
Văn Tiêu gật đầu ra chiều đã hiểu. Phu quân nàng có khả năng khiến người khác chìm vào mộng đẹp. Lão Chu nhìn Văn Tiêu rồi ân cần nói.
.
.
"Phu nhân, mấy hôm nay nàng vất vả rồi, cũng nên nghỉ ngơi"
.
.
Văn Tiêu cười dịu dàng.
.
.
"Ta đi tưới nước cho vườn đào rồi sẽ nấu cơm cho chàng ăn. Trời sắp tối rồi".
.
.
Chợt Văn Tiêu cảm thấy buồn ngủ. Nàng từ từ nhắm mắt lại, tựa vào người lão Chu rồi ngủ ngon lành. Lão Chu cười vuốt tóc nàng.
.
.
"Phu nhân cứ ngủ đi, để ta đi tưới nước vườn đào, rồi nấu cơm".
.
.
Lão Chu bế Văn Tiêu đặt nàng lên giường.
.
.
"Nàng ngủ ngon, nhớ mơ về ta nhé".
.
.
Trong giấc mộng đẹp, Văn Tiêu mơ thấy phu quân nàng cùng nàng ngồi tình tự dưới gốc đào. Gió khẽ đưa làm lay nhẹ những cành đào đang bắt đầu trổ quả.
.
.
Hết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net