Chương 2: Đồng thuận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Ngay sau đêm rời Siêu Tân Tinh, Cố Tinh Hải tới Kha gia, tiếp tục tìm kiếm tin tức. Mặc dù đã được con trai thông báo em sẽ về và hiểu được áp lực của cháu gái, nhưng Kha Đạt tạm thời chưa chấp nhận được, cứ ở trong phòng mặc cho Cố Tinh Hải bên ngoài trông hàng.

   Ông thẫn thờ nhìn mấy tấm ảnh săn được trên cái bảng nhỏ, tạo ra vài đường đánh dấu cho vài mối quan hệ trong câu chuyện dài dòng này. Mấy hôm trước, thu thập được cũng khá nhiều, bọn nhỏ vướng tập tành nên chưa nói được. Vừa hay Tinh Hải có về, định kể trước cho con bé nghe nhưng ông hơi giận.

   Không muốn tham gia chương trình nữa, không sao. Bao công sức làm giả giấy tờ cho con gái, không sao. Đằng này chúng nó lại tự tiện quyết định mà không hỏi ý mình lấy một tiếng. Lại còn dám ký khống chữ ký của Kha Chính, có còn nghĩ đến mình không? Ngộ nhỡ bọn chó săn tin bất ngờ tìm đến thì làm sao đây hả? Rồi Kha La Na, cái tên hiện tại đã vứt bỏ rồi mà xuất hiện tin nóng thì cần làm gì nữa!

   Càng nghĩ càng khó chịu, càng ngồi lì trong bốn góc tường chín mươi độ. Cố Tinh Hải có gọi cơm đến mấy Kha Đạt cũng không ra ngoài.

- Cháu để thức ăn ngoài cửa, chú đói có thể ra lấy.

   Tinh Hải biết tâm trạng của chú Kha nên chỉ có thể làm thế, mỗi ngày hỏi anh Vũ Triết một chút.

   Không biết bây giờ mọi người như nào rồi?

___

   Có một giám khảo đang nghe điện thoại ở một góc sân, gác máy xong rồi chuẩn bị làm gì đấy. Kha Vũ Triết phát hiện ra mỗi tối Tần Hàn đều đi gặp ai đó khoảng chừng một tiếng. Sử dụng thẻ nhân viên đi lại trong khu, lên đến tầng thượng thì bí mật ngó xuống, Ảnh Hậu lại lái xe đi rồi. Lần trước là xe màu đen, lần này thì con màu đỏ, khoe nhà giàu lắm xe hay gì?

   Thế này thì sao mà tiến triển được. Siêu Tân Tinh sắp kết thúc rồi, về sau chắc khó mà tiếp cận dễ dàng như giờ.  Mong là chỗ của bố có thu thập tốt. Chí ít Kha Vũ Triết hy vọng vậy, dù sao cũng đã ghi lại được thêm biển số mới của bà ta.

- Lộ liễu.

   Nhân viên trang điểm vẫn chưa nhận ra mình bị phát hiện có hành động kì lạ bởi ai đó. Vài tiếng bước chân thật nhẹ.

   Ở tầng dưới, các thí sinh đang trong trạng thái nghỉ ngơi sau thử thách trò chơi tình chị em. Còn mấy hôm nữa mới tới cuối tuần, chưa phải tập tành gì chung nhau nên khá là thoải mái.

   Ngải Lạc Đế hôm qua đã dỗ dành được bạn cùng phòng, tình cảnh có vẻ thân mật nên định đẩy người ta đi hâm nóng tình cảm. Trong lúc đợi bên đó tắm xong, mò mò túi đồ cá nhân ra một tấm ảnh. Tấm ảnh chụp Bạch Tiêu đã từng yên vị ở dưới chiếc gối trắng tinh khôi mềm mại. Cậu ta thật chả biết cách đề phòng, quá dễ tin người. Ngải Ngải lật ra mặt sau, ngâm nga một đoạn rồi cất nó đi, hay là để tôi cho cậu trải nghiệm sự bộc phát này nhé.

- Cậu vừa hát Dạ Quang phải không? Hay quá!

   Cửa phòng tắm vừa mở, Diệp Oanh từ đó bước ra. Cô bạn bên cạnh cười cười khen trong MV cậu cũng giỏi lắm đó. Cầm gọn máy sấy trong tay, tiến đến xì cho mái tóc đang ướt kia. Diệp Oanh cảm ơn xong lấy cái máy tự sấy cho mình. Thừa hiểu được bên trong sự ngại ngùng là cái lõi nghi ngờ, Ngải Lạc Đế giữ nguyên hai bên má, cách xa chỗ đấy ra lại lục đục trong túi đồ.

- Tí Oanh Oanh đi ăn tối cùng mình nha. Rủ thêm mấy người nữa cho vui.

   Được nửa tiếng sau thì hai người ra ngoài, kéo nhau đến phòng của Lư Nhụy. Ấy là ý kiến của Diệp Oanh, tới phòng chỉ vì có Kha La Na cho bầu không khí dễ thở hơn thôi. Ngải Lạc Đế gõ cửa, bên trong không phản ứng gì ngoài "Ai đó? Đợi tôi ba phút!".

   Một cô nàng tóc xanh xinh xắn ra mở, mời hai người kia vào. Phòng thẻ màu xanh hạng thấp hạng bét nhưng rất gọn gàng nha, trừ điểm bức tường xám xịt có hơi giống nhà đá một ít. Mấy khi có người đến chơi, chắc lại tụ tập ăn tối rồi. Nhanh nhẹn hiểu như vậy, lôi người ta ra ngoài luôn, chứ ở phòng mình lâu quá là toi đời.

- Nhụy Nhụy, bạn cùng phòng của cậu sao không gọi đi cùng?

- Cậu ta á? Đêm đêm khuya khuắt có cuộc gọi rung mấy lần liền. Sáng dậy, chỉ thấy mẩu giấy "Tôi có việc".

  Thế là Lư Nhụy ở một mình từ sáng đến giờ, than thở mình cô đơn quá. An ủi được mấy câu, bọn họ đi xuống sảnh, gặp một đám bạn thí sinh nữa, thế là có bữa lớn!

   Đằng sau chỗ Tạ đạo diễn có khách mới đi cùng kìa, Lam Kỳ Kỳ huých tay Trình Túc Vũ, giơ ngón trỏ nửa vời tránh bị thất lễ khi hỏi người tóc đen tuyền bên đó là ai. "Không biết hả? Khách mời đêm chung kết đó, Thượng Thượng - Thượng Thiên Chi.". Thảo nào quen quen, cơ mà thân thiết với giám khảo Bạch phết nhỉ?

_____

- Ta đã tìm thông tin nhân chứng để minh oan cho mẹ cháu.

   Cố Tinh Hải nghe xong nhìn chằm chằm vào Kha Đạt, tay cầm tập giấy tờ của chú vừa đưa. Là thông tin về bộ phim chín năm trước gây ra một bước ngoặt đen tối trong ngành của mẹ. Ở đây ghi hết về tần tật các diễn viên, biên kịch, nhân sự trong đoàn làm phim, có cả bài báo tai tiếng ngày xưa. Nhưng lại thắc mắc, lôi vụ này ra thì nhân chứng còn có ích nữa không, bây giờ mọi người để tâm nữa không, liệu có cho đám người từng ức hiếp mẹ gặp đả kích lớn hay không.

   Kha Đạt cũng chưa chắc chắn lắm, nhưng miễn sao có thể bớt đi một lỗi lầm, làm kẻ thù lộ ra sơ hở, vừa hay minh tinh đỡ nhơ nhuốc trong mắt mọi người. Ông đang dốc sức tìm không chừa một thông tin. Nhớ ra lí do của Kha La Na, quay đến hỏi cháu cái người mà nhờ cháu giúp đỡ.

   Thượng Thiên Chi. Kha Đạt biết cô gái này có danh tiếng, kha khá nhiều tiền đồ trong tay. Chỉ là tại sao lại là nhờ vả con bé, cô ta biết Cố Tinh Hải kiểu gì. Công ty Ảnh Viên. Có khi nào Tần Hàn nhìn trúng Kha La Na, rồi bảo cô ta đi xác minh?

   Tinh Hải đã có suy nghĩ giống ông, nhưng lại không cho rằng Thượng Thượng là tay sai của diễn viên số một hiện tại. Thẳng thừng nhắc đến cái mác tiểu thư của mình, không tố cáo mình, trong lúc đột ngột rời đi không có người đến chặn đường đánh mình, đấy không phải cách thường thường mà các công ty đồ sộ hay làm.

    Chương trình bỏ rồi, những ngày tháng sau ở ngôi nhà này cũng chưa chắc tiến hành nhanh chóng kế hoạch. Ngồi không vắt óc cũng chẳng nhiêu lợi lộc, hay là thử liều phen thám thính xem? Giúp người ta, người ta tạm nuôi mình, coi như mình thử vàng đi ha.

   "Reng reng..." Người lạ gọi đến, Tinh Hải bắt máy nghe vài câu. Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo hỏi thăm liền này. Cô vớ lấy giấy trắng cùng với cây bút gần đấy, tay bên bật loa ngoài lên cho chú Kha cùng nghe.

- Đã được mấy hôm, suy nghĩ cũng xong rồi nhỉ? Em đồng ý đi lại với chị không?

   Sột soạt viết một câu ngắn cho chú Kha nhìn, Tinh Hải giơ tờ giấy có ghi "Cháu đồng ý với chị ta nhé?".

   Kha Đạt đã gật đầu.

- Em rất vui khi được hợp tác với người nổi tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net