[TartaLi] Nước Chảy Đá Mòn「2」

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chính Childe cũng không rõ bản thân quay trở lại Li Nguyệt với tâm trạng thế nào. Không hẳn là xa lạ, dù gì cậu mới rời khỏi nơi đây ba tháng thôi; nhưng cũng chẳng thân thuộc bao nhiêu, do khi ấy cậu quá chú tâm vào việc phá vỡ phong ấn Ma Thần cổ đại Osial và tìm Gnosis của Nham Vương Đế Quân nên chưa thể thăm thú Li Nguyệt tẹo nào, huống chi sau đó cậu còn là đối tượng trọng điểm quản thúc của Thất Tinh.

"Childe đại nhân, đây là danh sách thu chi tháng này của Ngân Hàng Bắc Quốc." Tiếng nói của Ekaterina kéo Childe trở lại với hiện thực. Cậu nhận lấy quyển danh sách từ tay cô, chống cằm kiểm tra lại với vẻ biếng nhác. Tháng này lợi nhuận của Ngân Hàng Bắc Quốc vẫn tăng đều do chính sách của Ngưng Quang đã nới lỏng với Fatui, và nhất là… không cần thanh toán hóa đơn cho người nào đó nữa.

Trong đầu bất thình lình hiện lên một đôi mắt màu Thạch Phách lặng như nước hồ thu, Childe giật nảy mình, giấu đầu lòi đuôi gấp quyển sổ lại.

"Childe đại nhân có vấn đề gì không?" Ekaterina săn sóc hỏi lại.

"Hết rồi, tôi đi trước." Childe đứng dậy. Cậu trai tóc quýt quyết định trực tiếp đi xử lý nợ cho đỡ phải nghĩ vẩn vơ.

Vậy mà, trước khi rời khỏi Ngân Hàng Bắc Quốc, cậu vẫn không nhịn được quay đầu lại.

"Ekaterina, Chung--, ờm, vị khách của Vãng Sinh Đường ngày trước hay gửi hóa đơn tới Ngân Hàng Bắc Quốc dạo này có qua đây không?"

"Nếu Childe đại nhân đang muốn nói tới Chung Ly tiên sinh, vậy thì đã không có hóa đơn nào của ngài ấy được gửi tới từ sau khi đại nhân trở về Snezhnaya rồi."

Quan Chấp Hành trẻ tuổi bước ra ngoài, khép cửa lại. Cậu chưa đi, mà nấn ná lại ngoài cửa một hồi, bình ổn lại cảm xúc trong lòng.

Childe bước nhanh rời khỏi Ngân Hàng Bắc Quốc, khắp hành lang chỉ vang vọng một tiếng cười khẽ, "Kẻ lừa đảo."

Khăn choàng màu đỏ tung bay trong gió, nắng ấm rơi trên mái tóc màu quýt. Cảnh vẫn vẹn nguyên như ngày đầu, nhưng lòng người đã chẳng thể bình tĩnh.

***

Dù đã cố ý né tránh tất cả những nơi trước kia vị khách của Vãng Sinh Đường thường lui tới, chẳng mấy ngày sau khi đặt chân lên đất Li Nguyệt, Childe đã gặp lại người ấy, 'kẻ lừa đảo' khiến cậu vừa yêu vừa hận.

"Đã lâu không gặp, Chung Ly tiên sinh. Dường như Li Nguyệt có câu, 'Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.'?" Childe gằn từng chữ khi bước lại gần.

"Nếu cậu muốn dùng trong tình cảnh này thì 'Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ' sẽ phù hợp hơn." Vẫn giữ nét mặt bình lặng như ngày nào, Chung Ly cẩn thận sửa lại lời nói của chàng trai trẻ.

Ngừng một chút, y nheo mắt, khẽ mỉm cười, "Đã lâu không gặp, Tartaglia."

Đã bị mỹ nhân đánh lừa một vố đau đớn, Childe nhủ thầm cậu không dễ tin vào nụ cười của y nữa. Nghĩ là vậy, nhưng khi đối diện với gương mặt đẹp như tượng tạc ấy, ngắm những sợi tóc đen nhánh với đuôi tóc ngả màu bay trong nắng vàng, Childe không khỏi thoáng rung rinh.

"Tiên sinh hại tôi thảm quá." Cậu vẫn giữ vẻ cười cợt biếng nhác, tay nghịch cung tên. Childe tự nhắc nhở bản thân, đây là Morax, Nham Vương Đế Quân của Li Nguyệt, tuyệt đối không thể để lộ chút cảm xúc nào trước y. Cậu không muốn thua.

"...Xin lỗi cậu lần nữa." Chung Ly có chút áy náy. Khi đó chàng trai trẻ xứ Snezhnaya dốc hết ruột gan đối tốt với y, không chút phòng bị, cuối cùng lại nhận về một vố đau điếng. Khế ước hoàn thành, Tsaritsa và Morax đều đã đạt được điều mình mong muốn. Chung Ly không hối hận vì đã thực hiện khế ước, nhưng trong tim y đôi lúc sẽ nhớ lại gương mặt khó có thể tin của Childe trong khoảnh khắc thân phận thực sự của y bại lộ.

"Bỏ đi, dù sao tôi cũng đã phá hoại cảng Li Nguyệt khá nhiều." Thấy Chung Ly chân thành xin lỗi như vậy, Childe cứng ngắc quay đầu đi.

"Chỉ đáng tiếc là đã không thể chiến đấu với Ma Thần cổ đại Osial, tôi đã rất mong chờ được so đấu với một vị Ma Thần, đáng tiếc là ý kiến đó bị phủ định hoàn toàn."

Childe tặc lưỡi. Trong mắt cậu là một màu lam sâu hun hút, không thấy đáy; lúc này đây bùng lên ngọn lửa thách thức kẻ mạnh.

Chung Ly chỉ yên lặng lắng nghe, không chen vào một lời. Vẫn như trước kia, nghe cậu huyên thiên về gia đình, về quê hương Snezhnaya, y sẽ cười mỉm cổ vũ cậu tiếp tục. Tuy nơi đây là giữa Quy Li Nguyên, không có trà, cũng không có bàn ghế, nhưng trong một thoáng hoảng hốt dường như Childe đã trở về những ngày xưa cũ, ngày mà cậu còn chưa biết y là Morax.

"Tiên sinh không có điều gì muốn hỏi tôi ư? Tiên sinh không muốn biết vì sao tôi lại trở về Li Nguyệt ư?"

Ồ, sói con Snezhnaya đã quay lại rồi. Chung Ly thầm than trong lòng, cuối cùng cũng mở miệng thuận theo, "Cậu trở lại cảng Li Nguyệt vì gì?"

"...Vì tiên sinh." Rõ ràng Childe là người sấn sổ bắt Chung Ly hỏi, nhưng tới lượt mình trả lời cậu trai trẻ lại trầm ngâm không thôi.

"Tôi trở lại Li Nguyệt vì còn món nợ chưa tính sổ với Chung Ly tiên sinh."

Childe tiến lại gần, ghé sát bên tai y nói khẽ.

"Món nợ..?" Chung Ly lặp lại, trong đôi mắt Thạch Phách hiện rõ vẻ nghi hoặc. "Ý cậu là Mora?"

"Đống Mora đó coi như là sính lễ tôi tặng cho tiên sinh theo phong tục Li Nguyệt đi." Childe không kiêng nể gì trực tiếp nói thẳng. "Tiên sinh đánh cắp trái tim tôi, hiện tại tiên sinh nên trao đổi đồng giá với tôi, phải không, Thần Khế Ước?"

Sau một thoáng sững người, Chung Ly cười khẽ mà không nói một lời.

"Tiên sinh!! Tôi đang nghiêm túc đó!!!" Cơn dũng cảm hùng hồn đã qua, nhớ lại lời mình vừa nói, trên gương mặt Childe cũng đỏ lựng.

"Thực ra," Chung Ly mỉm cười, đôi mắt Thạch Phách vàng óng chăm chú nhìn cậu, "Trao đổi đã được thực hiện từ lâu rồi."

Y cũng không rõ chàng trai trẻ xứ Snezhnaya đã xâm chiếm trái tim già cỗi này từ khi nào. Cậu tựa như một cơn cuồng phong, một trận thủy triều hung bạo, từng bước ép sát bắt y không thể không nhận ra tình cảm của mình.

Childe ôm chầm lấy Chung Ly, nhấc bổng y lên trong sự phấn khích (Còn mấy lời khuyên răn trong đầu đã bị cậu vứt lên chín tầng mây từ lâu). Sợ mình nghe không rõ, Chấp Hành Quan trẻ tuổi còn thấp thỏm hỏi lại, "Tiên sinh đã đồng ý với tôi rồi ư?"

Cậu tự lẩm bẩm, "Tôi vẫn chẳng thể tin được."

Chuyến đi này Childe đã đặt ra mục tiêu từ trước khi khởi hành. Cậu sẽ trực tiếp thổ lộ với y, nếu đổ bể sẽ lập tức trở về Snezhnaya.

Nhưng khi đặt chân lên cảng Li Nguyệt, Childe có chút bối rối. Cậu cố ý lờ đi mọi tin tức liên quan đến vị khách của Vãng Sinh Đường, tránh né những nơi y thường lui tới. Ruột gan cậu cồn cào muốn gặp y, tương phản, bước chân lại chần chờ. Người cậu yêu không phải người phàm, y là Morax, Nham Vương Đế Quân của Li Nguyệt. Kẻ trị vì lâu nhất trong Thất Thần, cũng được đồn đại là vị thần có trái tim sắt đá nhất.

Lần gặp gỡ này hoàn toàn ngoài dự kiến của Childe. Cậu chưa chuẩn bị gì hết, tất cả đều tùy cơ ứng biến, chỉ dùng một bầu nhiệt huyết thổ lộ với người kia.

Cậu chưa từng nghĩ rằng Chung Ly sẽ trực tiếp ưng thuận, tựa như một giấc mơ vậy.

Thật hiếm khi thấy một Childe như vậy. Quả nhiên là y vẫn quen với một Childe hăng hái tràn trề sức sống hơn.

"Lập một khế ước, thế nào?"

Chung Ly trêu chọc chàng trai trẻ tuổi. Đuôi mắt đỏ ửng cong cong, khóe môi y cười dịu dàng, tựa như sẽ luôn bao dung, chiều chuộng tất cả những yêu sách của Childe.

"Tiên sinh-!!"

***

Sau khi biết tin, nhà lữ hành gửi thư về chúc phúc, còn hiếu kỳ hỏi về chuyện tình của hai người.

Chung Ly chỉ trả lời bốn chữ: "Tế thủy trường lưu."

Tình nảy lúc nào ai hay, tình sâu bén rễ tự bao giờ cũng chẳng rõ.

Chỉ biết, họ đã không bỏ lỡ nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net