chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Uzui chết lặng.

Tại sao thân ảnh nhỏ bé,yếu ớt kia mỗi lần rơi lệ là lại có thể làm tim hắn đập loạn như vậy ?

Rồi... hắn chợt nhận ra,rằng vẫn là những giọt nc mắt ấy, vẫn là khuôn mặt đỏ lựng ấy, vẫn là cái chau mày khó chịu ấy.
Nhưng..lần này, những giọt nc mắt ấy lại nặng trĩu, lại mang vẻ đau đớn, buồn khổ vô cùng.

Cậu lại làm tim hắn xao động nữa rồi.

Rồi một bước- hắn tiến lại gần cậu,

Hai bước- hắn chợt nghe tiếng nấc.

Ba bước- bóng đen to lớn của hắn che lấy cậu,

Bốn bước... cậu giật mình, quay đầu lại, phát hiện kẻ đã đẩy mk vào tình cảnh thê lương bế tắc này đang ở ngay phía sau, cậu bất giác lùi lại.

Cậu sợ,ko phải sợ hắn , mà là sợ nếu bị bắt gặp đang đứng với hắn, ko biết các nữ quỷ kia sẽ nói cậu thành thứ gì nữa.

Hắn thật ko tinh tế chút nào! Đã ko nhận ra suy nghĩ của cậu, còn nói 1 câu lạnh nhạt như tảng núi băng:
_Tôi tưởng em thế nào, hóa ra lại yếu đuối đến chỉ vì chuyện hôm trước mà ngồi khóc nức nở thế này, trông thật bi ai.

Zenitsu: ANH CÓ BIẾT LÀ VÌ AI?! VÌ AI MÀ TÔI RA NÔNG NỖI NÀY KO HẢ?!!?!!

Zenitsu như một quả bóng bay đầy khí, bị cưỡng ép căng thêm và nổ toang trong  khoảnh khắc.

Cậu quá đau đớn, câu thét vừa nãy như toàn bộ sự bức xúc cậu đã ôm, giấu trong tâm can từ hôm ấy đến giờ đem hét thẳng vào mặt hắn.

Chợt nhận ra mình đã phạm phải sai lầm gì, Zenitsu vội lấy tay che miệng ,kinh hãi nhìn hắn.

Tengen cơ hồ cũng ko rõ hắn vừa nghe cái gì. Con người nhỏ bé này lại dám mắng hắn ư?

Vừa định nói, Tengen lại bị cái biểu cảm cực chymte kia chặn họng.(cụ thể mời xem art của Ro.)

Hắn lúc này chỉ muốn che chở cậu trai ấy, chỉ muốn ôm cậu vào lòng, khảm sâu cậu vào tâm can để ko bao giờ vuột mất.

Nhưng bây giờ,trước tiên hết là phải làm cái đuôi xù của cậu trai nhỏ kia xẹp lại cái đã~
______________________________
Chưa beta đâu nha, bùn ngủ quá😪

Edit: beta rùi nhoa~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net