Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bar DNA________________________________________

Jungkook thở phào: Cuối cùng cũng đến

Min Ho: Thật đell thể ngờ đây là chỗ mà Taehuyng thường xuyên lui đến ( mới ngay ngoài cửa mà chân dài với đại và thiếu gia đã tấp nập, còn chưa kể tụi giang hồ bao vây nữa)

Me : Nhưng nơi này có vẻ rất hợp với cái tên sói dâm dê cụ ấy

Namjoon : Sói dâm dê cụ là sao ???

Minju : là Taehuyng dâm Min Hee

Me : Muốn chết hả câu này nghĩa là dâm như dê cụ và mưu mẹo như sói đó

Jungkook : Khen Hay chê vậy trời ???

Me: Thế cũng hỏi

Min Ho : Thôi vô đi, đứng ngoài nói chuyện hoài

Chúng tôi gật đầu rồi đi vô trong. Quả thật nơi này khác xa với trí tưởng tượng của chúng tôi: nó sầm uất hơn rất nhiều những quán bar khác. Nói cách khác là Đell thể tả nổi, tau chưa vào bả bao h ( giờ) !!!

Chúng tôi đảo mắt tìm cái tên " sói dâm dê cụ " ấy. Kia rồi, trông hắn lúc này thật quá lêu lổng, chẳng giống hs cấp 3 gì cả: hai tay ôm hai eo hai con gái bao, bên cạnh là mấy thằng bạn thân đồng cảnh ngộ. Chúng tôi cố tình đi ngang qua bàn đó, vờ kiếm chỗ ngồi. Kế hoạch bắt đầu, cá đã chuẩn bị đớp mồi ** ý là Taehuyng nhìn thấy, chuẩn bị ra tiếp cận ***. Chúng tôi quyết định ngồi bàn ngay kế bên bàn Taehuyng _________________________

Ban Taehuyng A: Nek, mày quen mấy đứa đó hả

taehuyng: Không Hẳn

Bạn Taehuyng B: Không hẳn là sao

Con bên phải tae: Tụi này trông ngon đấy

Con bên trái tae: Sao ko ra làm quen đi anh

Ban Taehuyng A : Sao hnay thiếu gia nhà họ Kim im lặng vậy

Taehuyng: Chỉ là dang suy nghĩ, tau đi hết các vũ trường trong cái nước đại hàn dân quốc này rồi mà bây giờ mới gặp tụi này

Bạn Taehuyng B: Chắc do mày không để ý hoặc đây là lần đầu chũng nó đến những nơi thế này

Taehuyng im lặng ......1s.....59s..........1p sau___________ công tử đi qua bàn chũng tôi, trên tay cầm ly XO rồi nói :

_ lại gặp lại nhau rồi

.........

- Tôi đã đi rất nhiều bar nhưng lần này mới gặp mấy người

Jungkook: Vậy hả, chắc là anh ko nhìn thấy chúng tôi, chứ tụi này tối nào mà chẳng có mặt ở mấy cái bar lớn *** xạo dễ sơn, lần đầu má đi bar***

................

Me: Nhưng lần này mới được gặp anh

Minju nâng ly chivas 21 lên, ngỏ ý cũng ly với taehuyng, thì lại vô tình *** cố chứ vô cái gì *** hất rượu lên chiếc sơ mi mỏng của Taehuyng. Một vài múi bụng lỗ rõ qua tấm áo *** Xao xuyến nhưng phải gạt bỏ Quyết tâm ***Tôi lấy trong túi chiếc khăn tay đã thấm sẵn thuốc ngứa lau cho Taehuyng và kết quả là chàng bị dính trưởng

Min Ho: Mày có hay đi bar không Tae

taehuyng: tau thuộc làu mấy cái bar trong cái nước đại hàn dân quốc này

Namjoon : Nhưng sao trả bài mày đơ dữ vậy

Nói đến đây Taehuyng ngượng đến chín mặt còn chúng tôi được một mẻ cười no. Cũng đã đến lúc thuốc ngấm. Taehuyng cảm thấy ngứa và không tự nhiên nên xin phép đi vô nhà vệ sinh. Cái bản tính ngang ngược chẳng may va phải bọn côn đồ nên hậu quả .....

Đợi mãi không thấy Taehuyng ra, Namjoon, Minju, Min Ho và tui về trước. Jungkook nói mún ở lại một mình: một phần để đợi Taehuyng, phần khác thì bùn khi bỗng nhưng kỉ niệm về người cha quá cố cứ mãi hiện lên trong đầu

Đó là năm Jungkook 5 tuổi( 12 năm về trước) khi cả gia đình cô đang đi dã ngoại. Jungkook rất háo hức cho chuyến đi này vì đây là kỉ niệm này sinh nhật lần thứ 5 của cô, háo hức đến nỗi mà đêm hôm trước cô cứ thấp thỏm không tài nào ngủ được. Đến khi mặt trời chiếu nhưng tia nắng ấm áp xuống vạn vật, xuyên vào ô cửa nhỏ như đánh thức nàng công chúa nhỏ, cô dã chạy ngay sang phòng gọi bố mẹ dậy. Sau khi làm vscn , thay đồ, chuẩn bị,v.v...mọi chuyện đâu vào đấy thì chuyến di bắt đầu... Đang đi, bỗng từ đâu một chiếc xe tải lao tới. Để tránh chiếc xe tài, ông Joen đã xoay vô lăng tạt vào đường, nhưng chiếc xe đã bị mất thắng lúc nào không hay...... RẦM một âm thanh lớn thu hút bao nhiêu sự chú ý từ mọi người xung quanh. Jungkook mở mắt, những tia máu đỏ tươi trên trán ông bà Joen đập vào mắt cậu, cậu khóc.... AI đó bỗng kêu lên : Có người còn sống( bà Joen đã lấy thân mình che chở cho Jungkook) Họ đưa cậu ra khỏi xe và gọi cấp cứu.... Ba cậu qua đời một phần do vụ tai nạn, phần khác do ông có một khối u ở não nay đã di căn và chèn ép các dây thần kinh. Lúc ấy, Jungkook đã bị sốc tâm lý nặng , mặc dù đã bị đưa đi nhiều nơi khám nhưng đều không khỏi. Nhưng rồi một ngày kia, câu lại vui tươi sau bao ngày giống tự kỉ

Mấy đêm gần đây, Cậu mơ thấy ba mình và nhưng ngày gia đình sum họp đoàn viên. Cậu khóc và mong muốn có một người con trai có thể che phủ cái trống trải trong tim mình

Trở về hiện tại______________________________________

Đã gần nửa tiếng mà không thấy Taehuyng đâu, Jungkook bước vào nhà vs nam tìm, đương nhiên là không mà đã thấy Taehuyng nằm dài ở cửa ,bầm tím hết mình mẩy. Cậu cố kéo Taehuyng ra của, gọi Taxi . Không còn ví, không còn điện thoại, Jungkook không biết đưa Taehuyng về đâu ở lại đêm nay nên đã chọn căn nhà nhỏ cũ của gia đình





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net