.::5::.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nick: ôi ... my little carrot.

Judy: what do you say?

Nick: Oups ....

...

Sáng,...

Tôi lê cái xác vào làm vệ sinh cá nhân rồi lên sở.

Vừa bước vào sảnh, tôi lại bị sếp Bogo gọi lên, chắc ... là cái vụ bắt con chồn thôi.

"CÔ CÓ BIẾT THẾ NÀO LÀ BẮT TỘI PHẠM KHÔNG VẬY XÉ VÉ PHẠT?"

Hơ ... tôi được huấn luyện đầy đủ nhé. Tôi biết chứ, nhưng ... tôi bắt đúng người mà.

Sếp Bogo ngồi xuống chiếc ghế đối diện tôi, sếp thở dài rồi nói.

"Cô nghĩ sao nếu một con chồn chỉ lấy cắp một túi hành mốc?"

Tôi ... đã bắt sai người thật sao? Ôi, tôi đã làm gì vậy? Tại sao tôi lại hồ đồ thế chứ? Nhưng ... tôi biết phải giải thích sao với sếp Bogo giờ?

Chả lẽ ...

Nói một con lợn nhờ tôi giúp à?

Tôi ngồi và nhếch mép cười nhạt, giờ có lẽ tôi giải thích cũng chả còn nghĩa lí gì nữa đối với sếp.

Tôi biết, là tôi sai, tôi sai rất trầm trọng, nhưng ... hy vọng sếp không lấy huy hiệu của tôi, đúng chứ?

"Đưa tôi cái huy hiệu"

"Nhưng ..."

"Đưa tôi!"

Sếp gằn từng chữ lên, tôi nghe mà sao lại cảm thấy đau ... cực kỳ đau.

Hừ ... có lẽ mọi người nói đúng, tôi ... không hợp với nghề này.

'Cạch'

Tiếng ... mở cửa?

Ai mà ... to gan thế? Dám xông vào lúc sếp đang nói chuyện ư?

"Sếp Bogo, xin ông chỉ 5 phút thôi!"

"Xin lỗi bà, chúng tôi vẫn đang rất gấp gáp để tìm kiếm chồng bà"

"Làm ơn .... tìm lại Emmitt của tôi"

"Chúng tôi ..."

"Tôi sẽ tìm ...."

Tôi thấy cô rái cá đó rất đáng thương, với lại ... tôi là một cảnh sát thực thụ mà, việc gì phải sợ?

Tôi có liếc qua nhìn ánh mắt của sếp Bogo, hình như ... sếp rất phẫn nộ trước hành động này của tôi thì phải.

Tôi làm gì sai?

Theo như tôi nhìn thấy, anh mắt của sếp như cảnh báo tôi vậy.

Như kiểu ... 'Đây không phải việc cô nên xen vào.'

Nhưng .... tôi mặc kệ mà bỏ qua ánh mắt đó, vì .... Zootopia là nơi các loài động vật có thể mơ ước về công việc của mình.

Cô rái cá đó chạy lại và ôm tôi, tôi cũng ôm lại cổ. Cổ không ngừng cảm ơn tôi, tôi hạnh phúc lắm.

Tôi bảo cô ấy ra ngoài, để tôi và sếp Bogo có việc phải bàn. Nhưng ... tôi vui đến nỗi mà không hỏi tên cô ấy là gì để xưng hô cho dễ.

'Cạch'

"Cô bị sa thải!"

Sau khi cô ấy đi, sếp Bogo đã lập tức sa thải tôi, tôi làm gì sai sao?

Đấy cũng là một nhiệm vụ của cảnh sát thực thụ mà ...

Hay ... sếp nghĩ ... nhiệm vụ của tôi chỉ là ... xé vé phạt cho mấy người đỗ xe trễ giờ?

Chắc rồi, chắc đấy là câu trả lời của sếp.

Tôi nhếch mép cười nhạt rồi nói chuyện với sếp, nghĩ sao sẽ thuyết phục được sếp. Nhưng không ... sếp chỉ bảo.

"Giờ ... tôi sẽ mở cánh cửa này ra, và cô ra nói với cô rái cá nhỏ bé đó là :' sẽ không có nhiệm vụ tìm kiếm nào ở đây cả. Tôi ... chỉ là một cô xé vé phạt thôi. Tôi thành thật xin lỗi!'. Đó ... dễ mà cô thỏ, RA MÀ LÀM ĐI!"

Từng chữ ... từng chữ sếp nói ra. Cổ họng tôi, nơi ấy ... sao bỗng nhiên nghẹn lại, sao ... không nói được gì thế này?

'Cạch'

"Tôi mới nhận được tin là Judy mới nhận một vụ tìm kiếm khó khăn. Tôi sẽ thông báo với thị trưởng về việc kết nạp thú nhỏ đã thành công mỹ mãn."

"Khoan đã trợ lý thị trưởng, đừng nhắn cho thị trưởng mà .."

'Tít ... tít...'

Tin ... tin nhắn đó đã được gửi đi rồi sao?

Sau vụ này ... liệu sếp Bogo có cho tôi làm không?

Tôi ... rất hạnh phúc, ước gì chia sẻ được điều này với Nick thì tốt.

Ơ khoan.... tôi .... tại sao? Tại sao mình muốn chia sẻ với hắn?

Mình .... điên rồi.

'Cạch'

Ủa ... nói chuyện xong rồi à?

Sao .... khuôn mặt sếp ... ánh mắt ấy ... sao lại thoáng chút buồn bã?

Chúng tôi im lặng hồi lâu rồi sếp lên tiếng, giọng nói trầm trầm vang lên. Nó ... như là pháo hoa vậy nở rầm rộ trong lòng tôi.

"Tôi đồng ý cho cô làm vụ này, nhưng ... chỉ trong 48 giờ thôi. Hai ngày thôi đấy Hoppes, cô về được rồi."

Yeahhhhh!!!!

Tôi là một cảnh sát thực thụ mà.

...

Tôi chạy nhanh xuống dưới chỗ Clawhauser lấy hồ sơ.

Ơ ... sao ... thông tin ít thế này?

Có mỗi tấm ảnh và sơ yếu lí lịch.

"Ờ ... sao chỉ có như vậy ạ?"

"Oh ... đấy chắc chắn là cái đầu tiên đấy, tôi làm 20 năm rồi mà cái đó là bé và mỏng nhất luôn."

Ồ ... chắc, chú chồn này không có gì đặc biệt.

Xem nào, lần cuối nhìn thấy.

'Xụt ... xụt'

Oh Clawhauser .... đừng nói anh tính hút luôn cả cái chai nha.

A ... đúng rồi.

"Em mượn chút nha!"

"Ơ .."

Ế ... cây kem này ... sao hơi quen quen ...

Nick Wilde!!

Tôi trả cho ảnh cái chai thủy tinh không kia và chạy ngay đến chỗ Nick.

...

A ... đây rồi.

May sao, tôi gặp ngay Nick ở đường. Mà hình như ... hắn định đi bán kem hay sao ấy.

Thôi kệ, đi hỏi hắn đã.

"Xin chào, lại là tôi đây!"

"..."

Hơ .... anh ta ... bơ mình, này nói cho nghe. Tôi rất ghét ăn bơ nhé.

'Kétttt'

"Ờm .... tôi có một vụ án. Tôi thấy anh ở trong tấm hình này. Vậy ... chắc anh biết ông rái cá này chứ?"

"Tôi bận lắm, tôi còn phải đi bán hàng nữa, tạm biệt!"

Hơ .... bộ anh nghĩ tôi nói đùa? Tôi nói thật nhé, tôi là cảnh sát thực thụ.

Tôi cố giữ chân anh ta lại, nhưng ... tôi vẫn chả moi móc được gì. Đành .... dùng đến biện pháp mạnh vậy.

"Nếu anh không giúp tôi, tôi sẽ bắt anh"

"Ủa? Tôi phạm tội zì zọ?"

"Tội trốn thuế. À vâng, 200$/ngày, 365ngày/năm, từ lúc anh mười hai, có nghĩa là 2 thập kỉ, là 20. Nghĩa là 1.460.000$, cái đấy chỉ mới sơ sơ thôi. Hmm ... một con thỏ ngốc thôi mà, nhưng .. bọn tôi thì tính nhanh lắm đấy. À .. để tôi xem trong hồ sơ của anh, ồ thời gian anh nộp thuế là ... ZERO!"

"..."

Anh ta à? Cứng họng luôn, đành phải dẫn tôi đến chỗ con rái cá hay lui vào.

Nhưng ....

Chỗ này không hợp với tôi hay sao ấy.

Mà khoan, chả hợp cái gì đúng hơn.

Đây ... đơn thuần chỉ là một quán bar thôi.

____________________________________

Ờm ... truyện này sắp hoàn thành rồi. Chỉ còn 2, 3 chap nữa thôi.

Sau khi xong truyện này, hy vọng các bạn sẽ ủng hộ bộ truyện mới của mình.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net